Hạ Mộng im lặng một chút, rồi đồng ý. Cô có chút buồn bực không biết Đổng Lợi Dân muốn nói riêng cùng mình chuyện gì. Đột nhiên cô nghĩ tới lời của anh cả từng nói, cùng với những lời âm dương quái khí của Lư Hiểu Na, trong lòng không khỏi xoay chuyển suy nghĩ mấy vòng.
Mai Hồng Diệp nhìn cô em chồng cùng Đổng Lợi Dân ra khỏi phòng, hé miệng cười trộm. Cô ta cũng nghe chồng mình nói, con trai nhà họ Đổng có thể là thích cô em chồng, không lẽ đây là tới chọc thủng tầng giấy mỏng manh kia.
Tiết Minh Nguyệt ở phòng bếp chỉnh lý đồ, lại thấy con gái đi trước, theo sau là Đổng Lợi Dân đi vào tây phòng,còn đóng cửa lại, trong đầu bà cũng có chút nghi hoặc khó hiểu.
Hạ Mộng khách khí mời Đổng Lợi Dân ngồi:
- Anh muốn nói với em chuyện gì a.
Đổng Lợi Dân cũng không ngồi, liền trực tiếp đi thẳng vào vấn đề nói:
- Anh hôm nay cũng đi nhận lương, trùng hợp nghe được cô của em cùng người nhà nói người nhà của kẻ mạo danh em có khả năng đã tìm bọn học, hơn nữa còn hứa hẹn hỗ trợ đăng ký hộ khẩu cùng an bài công tác……
Từ khi nghe nói Hạ Mộng bị người ta mạo danh vào đại học, Đổng Lợi Dân liền cảm giác đặc biệt đau lòng cùng tiếc hận cho Hạ Mộng. Giờ gặp chuyện này, liền chạy nhanh tới nói cho cô biết.
Nháy mắt sắc mặt Hạ Mộng trầm xuống. Cô luôn thắc mắc vì cái gì Hồ Bảo Quân bỗng nhiên thay đổi sắc mặt, hóa ra là người nhà họ Tần giở trò phía sau lưng. Vốn dĩ cô còn nghĩ rằng cô của cô đi theo nhà bọn họ, thì quan hệ hai nhà sẽ không tệ, xem ra là cô suy nghĩ nhiều.
- Anh Lợi Dân, cảm ơn anh đã nói cho em chuyện này.
Hạ Mộng thực sự rất cảm ơn Đổng Lợi Dân đã nói cho cô biết chuyện này.
Đổng Lợi Dân vội vàng xua tay, lỗ tai cũng có chút đỏ nói:
- Không cần khách khí. Anh cũng là trùng hợp nghe được, sợ em không có phòng bị lại bị người tính kế.
Chờ tiễn Đổng Lợi Dân về, Hạ Mộng liền xuống bếp tìm Tiết Minh Nguyệt, đem mọi chuyện nói cho bà.
Tiết Minh Nguyệt nghe xong cũng khí không được mắng to:
- Tần Văn Văn cùng nhà bọn họ tưởng bở chắc! Cho dù bà nội con có cùng bọn họ hứa hẹn thì chúng ta cũng sẽ không làm theo ý của bọn họ!
- Đúng Bọn họ nằm mơ đi! Con nói nhà Tần Văn Văn như thế nào gần đây lại không có động tĩnh gì, hóa ra là đi đừng tắt muốn lợi dụng cô cùng bà nội!
May mắn có Đổng Lợi Dân nhắc nhở cô, nếu không đề phòng, sau này chắc chắn sẽ có chuyện.
Hạ Mộng cùng Tiết Minh Nguyệt ăn xong cơm trưa, liền đi qua nhà Hạ Hồng Anh. Có lẽ là nhà bọn họ cũng vừa cơm nước xong, Hạ Hồng Anh còn đang ở phòng dọn dẹp chén bát.
Thấy bọn họ nhìn hai mẹ Hạ Mộng đến, trong lòng bà ta hoang mang, lập tức hiện lên một suy đoán, nhưng vẻ mặt cố gắng trấn định như cũ:
- Chị dâu, hai người sao lại tới đây? Hai người ăn cơm chưa?
Tiết Minh Nguyệt vừa thấy phản ứng chột dạ của Hạ Hồng Anh, còn không rõ thì bà sống thật uổng phí, trong đôi mắt đỏ ngầu tràn đầy thất vọng chất vấn:
- Cô nói xem chúng ta vì sao tới đây? Người nhà họ Tần kia có phải đã tới đây tìm các người hay không?”
Tuy rằng chồng bà không còn, nhưng Tiết Minh Nguyệt bà vẫn luôn coi cô em chồng này giống như em gái vậy, hai nhà cũng thường qua lại, bình thường khi có chuyện xảy ra hay mượn lương, vay tiền từ trước đến nay bà đều chưa từng có so đo. Nhưng cô em chồng rốt cuộc vẫn là cô em chồng, không phải em gái ruột của mình. Con gái bị ủy khuất lớn như vậy, bị người ta mạo danh, về sau dù có được lấy lại công bằng thì cũng không được đi học đại học. Mà Hạ Hồng Anh làm cô của con gái bà thế nhưng còn có thể nhẫn tâm ở sau lưng làm ra chuyện như vậy! Nếu chỉ là mẹ chồng nói thôi, Tiết Minh Nguyệt cũng sẽ không để bụng, vì cùng cô em chồng này không có liên quan.
Ánh mắt Hạ Hồng Anh trốn tránh, không biết là nên làm thế nào, thừa nhận hay không thừa nhận. Nhưng chị dâu cùng Hạ Mộng trực tiếp tìm tới cửa, khẳng định đã biết mọi chuyện. Hai lần người nhà họ Tần tới, là lúc Dương Vệ Quốc đi làm, bởi vậy hắn cũng không biết chuyện gì đang xảy ra.
Hắn nghe được động tĩnh bên ngoài, liền từ trong phòng đi ra:
- Đây là làm sao vậy? Chị dâu, Hạ Mộng a, hai người có gì từ từ nói!
Tiết Minh Nguyệt khó chịu nước mắt liền dâng lên. Hạ Mộng một bên đau lòng trấn an mẹ, một bên tóm tắt mọi chuyện nói ra:
- Dượng, chính là chuyện cái người nhà họ Tần mạo danh cháu đi học đại học, họ tới tìm cô, hứa hẹn sẽ đăng ký hộ khẩu rồi an bài công tác gì đó! Người ta gia dựa vào cái gì để làm như vậy? Còn không phải là vì muốn lợi dụng cô cháu làm cháu từ bỏ đòi lại công đạo sao?
- Hạ Hồng Anh cô rốt cuộc là nghĩ gì? Thế nhưng lại đem khuỷu tay hướng ra ngoài? Mấy năm nay, chị dâu đối với nhà chúng ta ra sao, chẳng lẽ cô đều đã quên rồi sao?
Cha mẹ Dương Vệ Quốc đã mất, sau khi đến đây chỉ có một nhà Tiết Minh Nguyệt coi bọn họ giống như người thân mà đối đãi, không nghĩ tới mẹ vợ cùng vợ mình thế nhưng ở sau lưng làm ra chuyện như vậy, cho nên tức giận đến không khống chế được.
Hạ Hồng Anh cũng là đầy một bụng ủy khuất:
- Không phải ta! Là mẹ, một đòi hai phải…… Ta cản cũng không được!
Hạ Mộng nghe vậy không chút khách khí nói:
- Cứ cho là cô ngăn không được, vì sao không nói với nhà cháu, một cái tin tức cũng được, nếu không phải là cháu nghe được người khác nói, thì đến giờ nhà cháu cũng chẳng hay biết gì đâu.
Hạ Hồng Anh lập tức ý thức được, khẳng định là lúc nhận lương Hạ Huy hạt ồn ào làm người quen nghe được sau đó đi nói cho Hạ Mộng.
Lúc này, ở bên ngoài Hồ Bảo Quân đi vệ sinh xong liền run run rẩy rẩy quay lại. Hạ Mộ0ng lập tức châm chọc nói:
- Khó trách bà nội thay đổi sắc mặt nhanh như vậy, lại còn cho con gái của anh cả hẳn một đồng tiền mừng tuổi, nguyên lai là đã ngầm đáp ứng người nhà họ Tần rồi, mới có thể bỏ ra cả gốc lẫn vốn như vậy! Bất quá, cháu nói cho người biết, muốn lợi dụng cháu để đăng ký hộ khẩu an bài công tác, không có cửa đâu!
Trước đó Hồ Bảo Quân tính kế tốt như vậy, kết quả nhanh như vậy đã bị Hạ Mộng phát hiện, ánh mắt nhìn hai mẹ con Hạ Mộng giống như muốn ăn thịt người, sau đó lại quay sang nhìn con rể của mình ánh mắt tràn đầy khiển trách, bà ta tức giận muốn đấm ngực dậm chân, nhưng vẫn cố hết sức suy nghĩ tìm kiếm chút lợi ích.
- Ta đã hứa với gia đình nhà họ Tần sẽ giúp đỡ về chuyện của cháu, nhưng mục đích chính của ta cũng là vì lợi ích của cháu a. Nếu đã bị cái người thiếu đạo đức kia mạo danh, Hạ Mộng cũng không thể lên đại học, thì vì sao không tranh thủ lấy lại chút lợi ích thực tế? Nhà chúng ta không gì năng lực, nhà người ta đều là lãnh đạo với cán bộ, trong nhà còn có tiền, cánh tay nhỏ này của nhà chúng ta sao có thể là được chuyện gì lớn? Cuối cùng nháo thành gà bay trứng vỡ, cái gì cũng không vớt vát được? Ta đã là bà lão, đã trải qua nhiều chuyện, không thể so với đám người trẻ tuổi, đường còn dài như các cháu, cho nên ta mới đáp ứng họ, nghĩ đến nhà cháu hiện tại đang nóng giận, khẳng định nghe không lọt lời khuyên của ta, nhưng bình tĩnh lại, không chừng là có thể nghĩ kỹ lại!
Hạ Mộng khinh thường nhìn người bà nội trong miệng toàn là đạo lý này:
- Người nói ba hoa chích chòe thì có ích lợi gì? Mục đích không phải chính là vì chính người sao, vì cháu trai của người Hạ Huy sao? Nếu người thật là vì tốt cho chúng tôi, thật vì chúng tôi suy nghĩ, vậy sao lại muốn cái đăng ký hộ khẩu cùng công tác? Hẳn là thứ gì cũng đều không cần mới đúng!
Hồ Bảo Quân bị Hạ Mộng nói liên tiếp liền á khẩu không trả lời được.
Tiết Minh Nguyệt tức giận đến ngực phập phồng, bà đã rất nhiều năm không có cùng người mẹ chồng này lui tới nói chuyện, không nghĩ tới hiện tại con gái xảy ra chuyện lớn như vậy, mà cái người mẹ chồng này vẫn giống như trước đây, vĩnh viễn chỉ lo cho bản thân, chỉ lo em trai chồng. Nhà bọn họ từ lúc chồng bà còn sống đã là như vậy, có đôi khi thậm chí bà hoài nghi chồng mình không phải là con ruột của bà ta, nếu không chồng bà cùng Hạ Hồng Anh có đôi mày rậm, cặp mắt to giống nhau, thật sự là bà sẽ nghĩ như vậy.
- Bà muốn cho cháu trai Hạ Huy hộ khẩu để được phân công tác, bà dùng kế dùng chiêu dùng tôi đều mặc kệ, dù có chết ai thì tôi cũng mặc bà! Nhưng tôi tuyệt đối sẽ không cho phép bà lợi dụng chuyện của con gái tôi, hôm nay tôi tại đây trước mặt mấy người trịnh trọng tuyên bố, về sau tôi Tiết Minh Nguyệt cùng nhà tôi hoàn toàn đoạn tuyệt quan hệ với các người, tuy rằng các con tôi mang họ Hạ, nhưng là cùng với nhà họ Hạ các người là một phân tiền cũng không có quan hệ!
- ---------------------------------------
x2 Chương nè.