Toà nhà cao tầng Tập đoàn Khiết Thị.
Trong phòng họp mọi cổ đông đã chờ sẵn, Tân Kiệt đã đến sớm, hắn ngồi nhịp chân lưng tựa ghế xoay tới xoay lui ghế vẻ mặt vô cùng đắc ý điều gì đó.
Mọi người trong thấy rất lấy làm lạ với những hành động lộ rõ mưu đồ trên nét mặt Tân Kiệt. Họ không lạ gì danh tiếng không từ thủ đoạn đầy gian manh có thể vì gia sản hại cả gia đình vợ. Họ cũng chẳng ưa gì lão già Tân Kiệt mưu mô này. Vì lợi nhuận công ty riêng của họ, mới nhúng nhường hắn, để hợp tác với tập đoàn Khiết thị.
" Cạch" " rét". Tiếng xoay nắm cửa đẩy vào.
Nam Phong cùng Chủ Tịch bước vào " bộp" " bộp".
Tân Kiệt nhìn người mặc âu phục đeo mặt nạ đang tiến tới, hắn đảo mắt quan sát cử chỉ, dáng vóc. Hắn bấu càm nhếch khoé miệng cong lên.
" Chào mọi người!" Nam Phong vừa kéo ghế mời chủ tịch ngồi.
" Chúng ta sẽ bắt đầu, tôi xin phép thuyết trình dự án mới này của chủ tịch!" .
Nam Phong tiến hành bài thuyết trình vô cùng hoàn hảo trên bụt cao tay chỉ trên bảng chiếu sơ đồ dự án. Mọi người ai cũng gật gù bàn tán nhau về lợi nhuận khá tốt.
Còn Tân Kiệt không chú ý bảng thuyết trình vì cặp mắt hắn đã cắm chặt vào người đàn ông mặc âu phục đeo mặt nạ.
Hắn thấy tên chủ tịch này dáng vóc giống nhưng khẳng định không phải Giang Thừa Tuyên.
Một tràn vỗ tay " chẹp" "chẹp" bài thuyết trình kết thúc. Nam Phong cuối người cảm ơn rồi bước xuống đứng cạnh chủ tịch.
" Này chủ tịch xong rồi! " Nam Phong gằng giọng nhỏ đưa tay nhéo vào eo chủ tịch.
Lúc đứng trên bụt thấy chủ tịch cứ ngó tùm lum.
Anh chủ tịch thì thấy ánh mắt Tân Kiệt chầm chầm nhìn một điểm là mình nên toát mồi hôi, ngượng ngùng ngó chỗ khác.
" Mọi người không ý kiến gì tôi xin kết thúc cuộc họp! .
Nam Phong và Chủ Tịch đứng dậy.
" Tôi có ý kiến! " giọng nói Tân Kiệt vang lên lạnh gáy cả hai.
Chủ tịch chưa kịp rời ghế thì phải khựng lại.
Nam Phong dựng tóc gáy. ( Lão già này giở trò gì nữa đây? ).
Nam Phong xua đi nỗi lo sợ nhếch môi đáp lời. "Tân Kiệt ngài có ý kiến gì, có thể nêu ra! "
" Chủ tịch dạo này có vẻ trầm tính nhỉ! "
" Ý ngài là gì? " Nam Phong gằng giọng, siết chặt nắm đấm.
" Ha Ha! ..ý ta là!" Hắn đưa tay ngay ngực Nam Phong đẩy dạt ra tiến bước " bộp " Kề sát mặt vô mặt nạ chủ tịch. Hắn cười nhếch mép.
Mọi người há hốc hành động dám mạo phạm chủ tịch, huống gì người này lại là Giang Thừa Tuyên.
Không giang yên tĩnh, ai cũng im lặng.
Tân Kiệt đứng đối diện chủ tịch. Cảnh này hai người như bị hoá đá. bầu không khí căng thẳng.
Nam Phong bước lại đưa tay lên muốn kéo tay chủ tịch đi chợt khựng lại khi thấy Tân Kiệt thì cười đắt ý chiếc mặt nạ đã trên tay hắn.
" Này toi mạng rồi!" Lâm Tuyền hoản quay qua kề tai Nam Phong nói âm tiết vừa chậm vừa nhanh.
" Ừ !" Mặt Nam Phong tỉnh bơ!.
" Này anh mày mất hết cả danh dự, em tỉnh bơ vậy à! ".
" Anh có danh dự cơ đấy! "
" Khốn kiếp nhà em Nam Phong! " hét to túm cà vạt Nam Phong ghị xuống.
Tân Kiệt thả mặt nạ xuống sàn. " cộp "
" Chẹp" chẹp" tiếng vỗ tay giòn tan của Tân Kiệt.
" Khá hay cho màn kịch qua mặt hết thải cổ đông và khách hàng ở đây! ".
Mọi người đang hóng chuyện nảy giờ đồng thanh hỏi :" Cậu ta là ai ", " đúng ai thế ? . "Chủ tịch đâu?"
"Giang Thừa Tuyên đâu?".
" Này sao đây Nam Phong? ". Lâm Tuyền đảo mắt nhìn mọi người đang hung hăng toát cả mồi hôi hột . Quay sang nhìn Nam Phong mặt lạnh lùng không hề biến sắc.
" Ai mà biết! " Nam Phong tỉnh bơ đút 2 tay vào túi quần âu đáp lời.
" Em gây ra mà tỉnh vậy!". Hét to.
" Anh giả dạng Chủ Tịch đâu phải tôi?"
Tân Kiệt thấy sự tỉnh bơ cãi nhau của họ, không nhịn được nữa.
" Hai người có vẻ tỉnh nhỉ!, Ghế chủ tịch này tôi sẽ đảm nhiệm". Vừa nói vừa tiến từ từ lại ghế. "bộp bộp".
Mọi người nhìn theo mà tim đập nhanh.
" Nam Phong sao bây giờ!" Lâm Tuyền đưa tay che miệng kề tai Nam Phong hỏi nhỏ.
Nam phong đứng đờ ra không trả lời gì.Lâm Tuyền thì nhìn Tân Kiệt chuẩn bị ngồi xuống ghế khá hồi hợp.
" Bác trai có vẻ nôn nóng nhỉ! " giọng con gái vọng từ ngoài cửa vào.
Nam Phong nghe giọng nói liền mỉm môi cười nhẹ. ( Coi bộ không tệ!).
Tân Kiệt chưa ngồi xuống ghế chủ tịch đã phải khựng lại. Hắn và mọi người hướng ánh mắt ra cửa.
Một cô gái trẻ mặc âu phục đang bước vào.
" Đây là"
" Hình như là Khiết tiểu thư".
" Vầy là sao? " . Mọi người thi nhau bàn tán.
Tân Kiệt bình thản cười điểu khinh người.
" Khiết tiểu thư là con gái, lại nhỏ tuổi đâu biết gì về kinh doanh mà nắm quyền chủ tịch! "
Ngọc Đan vỗ tay " chẹp " " chẹp" .
" Bác trai có vẻ lo cho Tập đoàn Khiết Thị sụp đổ trong tay cô gái nhỏ như con quá nhỉ! "
Ngọc Đan đưa ánh mắt biết nói nhìn vào mắt Tân Kiệt.
" Cô có ý gì". Tân Kiệt gằng giọng, hai bàn tay siết chặt đến nỗi nghe được các đốt ngón tay " rốp" " rốp".
" Phiền bác trai né ra khỏi vị trí Khiết gia của con!" Ngọc Đan chóp mắt nghiêng đầu ra dấu xin chỗ.
Tân Kiệt dùng chiêu kích động mọi người.
" Mọi người nên nhìn nhận rõ cô gái này sao có thể điều hành những người có tuổi kỳ cựu như chúng ta.
Mọi người bị kích động lòng tự tôn bị một đứa con gái miệng còn hôi sữa điều khiển, họ lên tiếng phản đối.
" Đúng ",
" Không được",
"Chúng ta sao có thể để một cô gái miệng còn hôi sữa dẫn dắt. "
Tân Kiệt nghe họ phản đối liền nở nụ cười đắt ý.
" Tôi mới vắng mặt không lâu lắm! , Tân Kiệt ngài xem tôi chết rồi à?"
Tân Kiệt giật mình. ( Giọng nói này, đúng là Giang Thừa Tuyên) .
Tân Kiệt chưa kịp quay đầu lại nhìn thì một bàn tay đã vỗ nhẹ lên vai hắn. xoay lại đúng là khuôn mặt của Giang Thừa Tuyên, hắn đứng hình.
Hắn nghiếng răng lui ra sau, Giang Thừa Tuyên tiến lại ngồi xuống ghế, trừng mắt nhìn hết tất mọi người trong phòng. Mọi người điều cuồi đầu lo sợ.
" Mọi người có ý kiếng với sự điều hành của một thanh niên trẻ tuổi chứ?. Miệng còn hôi sữa như tôi không?". Ngồi tay bấu càm nghiêng đầu hỏi.
Lúc nảy đứng ngoài Giang Thừa Tuyên nghe hết mọi người chê bai Ngọc Đan, này là muốn lấy lại công bằng cho vợ.
Một người gật gật đầu mà môi hôi trán toát ra.
(..#)
Lâm Tuyền kéo tay Nam Phong hỏi. " Vậy là sao?, Em biết Giang Thừa Tuyên Tỉnh lại rồi hả?"
" Không hề, tôi cũng đang muốn hỏi Giang Thừa Tuyên đây? Nam Phong khoanh tay trước ngực trả lời thản nhiên.
" Hả? " Lâm Tuyền hả miệng chữ o.