Qua tin tức buổi sáng của ngày thứ hai Phương Minh Viễn đã biết được rằng đại sứ của Kuwait và cũng là bộ trưởng bộ dầu mỏ của nước này Ahmed Salim hôm nay đã đến Singapore bắt đầu chuyến thăm chính thức các nước Đông Nam Á, chiều mai ông sẽ đáp chuyên cơ riêng đến thủ đô Bắc Kinh tiến hành thăm chính thức Hoa Hạ và ngày hôm sau sẽ đi Tokyo thăm Nhật Bản rồi lại từ Nhật Bản đi Hàn Quốc. Một điều rất rõ ràng rằng ông ta đến các nước Đông Nam Á là vì muốn tranh thủ sự ủng hộ của các nước này với Kuwait, đặc biệt là Nhật Bản và Hoa Hạ là hai nước có sức ảnh hưởng rất lớn trên trường quốc tế, là hai đối tượng chính mà bọn họ muốn lôi kéo. Ở kiếp trước Phương Minh Viễn mãi đến sau năm 2000 mới biết được rằng trước chiến tranh vùng Vịnh, Hoa Hạ là nước có một ảnh hưởng nhất định đến Iraq, điều đó không chỉ vì Hoa Hạ là thành viên thường trực của hội đồng bảo an Liên Hiệp Quốc, cũng không phải vì hai nước có quan hệ ngoại giao từ rất sớm (khoảng cuối những năm năm mươi), càng không phải vì những chính sách đối ngoại của Hoa Hạ, mà chủ yếu là vì trong hai cuộc chiến tranh, Iraq đã mua một phần lớn vũ khí và quân dụng của Hoa Hạ, trong đó chỉ mình hạng mục nhập khẩu xe tăng cũng đã chiếm 40% tổng số lượng xe tăng của Iraq. Tất nhiên, cũng vào lúc đó Iran cũng đã thông qua Bắc Triều Tiên mua một số lượng lớn các trang bị vũ khí của Hoa Hạ, trong đó thậm chí còn có cả mười chiếc máy bay tiêm kích. Nói khó nghe một chút, thì đúng vào thời chiến tranh Iraq quân đội Hoa Hạ đang bị cắt bớt quân phí nên lâm vào tình trạng khó khăn và phải dựa vào những đơn dặt hàng từ nước ngoài như thế này để chật vật sinh tồn. Có điều cũng vào thời gian này, nếu như không có hiệp ước giữa Mỹ và Liên Xô mà chỉ dựa vào tầm ảnh hưởng của Hoa Hạ để đánh tan ý định xâm lược Kuwait của Saddam thì thật đúng là nằm mơ. Vào ngày 25 tháng 7 bộ trưởng bộ dầu mỏ của Kuwait, Salim Ahmed Al Sabah sau khi hội kiến với các lãnh đạo nhà nước của Hoa Hạ thì phía Hoa Hạ đã trịnh trọng kêu gọi Iraq nên buông vũ khí để giải quyết vấn đề tranh chấp, hai bên nên cùng ngồi vào bàn đàm phán và giải quyết vấn đề tranh chấp bằng con đường hòa bình. Là một thành viên thường trực trong hội đồng bảo an nên Hoa Hạ không hy vọng nhìn thấy khu Ba Tư mới được yên bình nay lại phải đối mặt với khói lửa chiến tranh. Ngày 26 tháng 7, thủ tướng Nhật Bản cũng đã ra tuyên bố như Hoa Hạ, tất nhiên so với một đất nước đang còn có khả năng xuất khẩu một số lượng dầu mỏ ra nước ngoài như Hoa Hạ thì nhu cầu về dầu mỏ của Nhật Bản càng bức thiết hơn, vì vậy thái độ cũng có chút kiên quyết hơn. Chỉ có điều Iraq đã đáp lại điều đó bằng cách đưa quân đội vốn đóng ở hậu phương ra sát biên giới với Kuwait. Số lượng quân đội đã tăng lên đến một trăm nghìn người và còn có cả trăm chiếc xe tăng và đại pháo. Ngày 29 tháng 7, tổng thư ký Liên hiệp quốc Javier Perez de Cuellar đã đích thân đến thăm thủ đô của Iraq và đã tiến hành hội đàm với tổng thống Saddam. Tuy sau khi kết thúc hội đàm tổng thư ký không có phát biểu nào cụ thể nhưng nhìn sắc mặt của ông đã thể hiện rằng lần hội đàm này không mấy lạc quan, cục diện vùng vịnh lại một lần nữa rơi vào trạng thái căng thẳng. Phương Minh Viễn hoan hỉ khi thấy rằng cùng với các nước phương tây, Hoa Hạ cũng đã bắt đầu điều động các nhân viên tham tán của mình ở cả Iraq và Kuwait về nước, hơn nữa còn cảnh báo các doanh nghiệp trong nước thời gian này nên thận trọng khi đến hai nước này. Hắn còn nhớ rất rõ, lúc đầu trước khi chiến tranh vùng vịnh lần thứ nhất nổ ra vì để di tản nhân dân từ Iraq nhà nước đã tốn không ít sức lực bằng cách di chuyển kiều bào sang các nước láng giềng của Iraq sau đó mới dùng phi cơ đưa về nước, người dân trong cuộc hành trình này đã phải chịu rất nhiều cực khổ và sợ hãi. Tuy hắn không nhớ trong cuộc hành trình này có bao nhiêu thương vong nhưng đảm bào là có. Hiện tại đã bắt đầu rút nhân viên về trước, sử dụng sân bay nội địa và hải cảng đã tránh được không ít phiền phức. Rõ ràng những lời của hắn và Tô Hoán Đông nhắc nhở trước đó chính phủ đã bắt đầu chú ý tới. Theo thời gian cục diện vùng vịnh càng làm cho thế giới bất an, đại sứ đặc mệnh của các nước vùn vịnh lần lượt tới thủ đô Baghdad để tiến hành đàm phán với chính phủ Iraq, Trung Đông đã trở thành tâm điểm chú ý của cả thế giới. Chiều ngày 1 và sáng ngày 2 tháng tám, đại bộ phận người dân trong nước đều không biết rằng, Jeddah, thành phố thuộc Ả Rập Saudi và cũng là nơi trú quân của tất cả các đại sứ quán của các nước, là thành phố lớn thứ hai toàn quốc, thành phố cảng lớn nhất và là trung tâm tài chính trọng yếu đang trở thành mối quan tâm của tất cả người dân yêu hòa bình ở Trung Đông. Vào thời gian này ông Yizha Ibrahim ủy viên hội đồng cách mạng Iraq và thái tử kiêm thủ tướng Kuwait, Adrian đại diện của chính phủ hai nước đang tiến hành hội đàm. Chỉ có điều bởi vì bên Iraq yêu cầu phải được bồi thường về những tổn thất về kinh tế, yêu cầu được thuê đảo Bubiyan của Kuwait trong vòng chín chín năm và có những yêu cầu quá mức hà khắc đòi những lãnh đạo của Kuwait phải sang thủ đô Baghdad để nhận tội nên làm cho chính phủ Kuwait lúc đầu muốn nhượng bộ để đạt được thỏa hiệp cũng không thể chấp nhận được, và đàm phán lần này đã được tuyên bố là thất bại. Hai vị lãnh đạo trong cuộc họp báo đã tỏ ra rất tiếc nuối với kết quả lần này đồng thời cũng tuyên bố những cuộc hội đàm sau này sẽ diễn ra luân phiên tại cả hai thủ đô của hai nước. Lãnh đạo các nước đều rất tiếc về kết quả này và hy vọng các cuộc hội đàm lần sau sẽ đạt được kết quả khả quan hơn. Chính phủ Hoa Hạ càng thể hiện thái độ rõ ràng khi kêu gọi chính quyền Iraq nên kiềm chế không nên giải quyết vấn đề bằng bạo lực để làm cho bán đảo Ả rập mới bình ổn trở lại lại sục sôi! Đàm phán Jeddah thất bại đã làm cho vấn đề giải quyết xung đột của hai nước lại lâm vào tình trạng bế tắc mới, nhưng lãnh đạo từ các nước Ả rập cho đến các nước khác trên thế giới đều không thể tưởng tượng được rằng chỉ mấy giờ sau khi đại diện đàm phán của hai bên về đến nước mình thì một cuộc chiến tranh Trung Đông mới lại bùng phát! - Minh Viễn, mau dậy đi! Mau dậy đi! Vào lúc Phương Minh Viễn đang còn mơ mơ hồ hồ liền bị một người hối thúc liên tục gọi dậy. - Chị Liên? Có chuyện gì vậy? Phương Minh Viễn xoa mắt nhìn Lâm Liên rồi lại nhìn ra cửa sổ. Trời vẫn còn chưa sáng hẳn. - Ông Quách đang đợi ở ngoài! Không biết là có chuyện gì? Lâm Liên kéo hắn lúc này đang ngoạc miệng ngáp dậy, vừa giúp hắn mặc quần áo vừa nói. Mùa hạ quần áo cơ bản là không cần mặc nhiều, Lâm Liên lại nóng vội giúp hắn mặc đồ nên hai người không thể tránh được việc đụng chạm. Có điều lúc này Phương Minh Viễn đâu còn tâm trạng mà hưởng thụ cái cảm giác tuyệt diệu này nữa, một câu “ông Quách đang đợi cậu ở ngoài” đã thu hết toàn bộ chú ý của hắn rồi còn đâu. Nếu như không phải là đã xảy ra chuyện lớn thì ông Quách làm sao mà có thể đến tìm hắn sớm như vậy được, chẳng nhẽ lịch sử vẫn đang đi đúng theo quy đạo đã ấn định sẵn, Iraq vẫn chọn thời điểm sáng sớm để tiến hành xâm lược. “Ngày 3 tháng 8 năm 1990, ba giờ sáng giờ Baghdad, quân đội Iraq dưới sự yểm trợ của không quân và hải quân đã điều động hơn một trăm nghìn binh lính đột ngột tiến công vào Kuwait. Theo tin tức từ phóng viên tiền tuyến của Mỹ thì quân đội Iraq chia làm hai mũi, trong đó mũi thứ nhất gồm hai sư đoàn với hơn ba trăm xe tăng dẫn đầu, đến biên giới với Kuwait đã chia thành hai đường tiến vào phá vỡ phong tuyến của quân đội Kuwait, sau đó ven theo đường quốc lộ dọc Kuwait, trước mắt đang tiến rất nhanh về phía thủ đô Kuwait. Mũi thứ hai gồm ba sư đoàn đi theo sau, và đang còn ba sư đoàn đang ở biên giới với Kuwait chờ lệnh. Theo ảnh từ vệ tinh, hải quân lục chiến Iraq đã đổ bộ vào phụ cần thành phố Kuwait và cùng phối hợp với lục quân để đánh trực diện vào đây. Phương Minh Viễn vừa bước ra khỏi phòng ngủ đã nhìn thấy ông Quách đang ngồi trên ghế sô pha chú ý lắng nghe tình hình mới nhất về Trung Đông trên đài truyền hình Hong Kong. - Phương Minh Viễn, chiến tranh vùng Vịnh nổ ra rồi! Ông Quách hưng phấn vẫy tay nói, nhìn ông ta như trẻ ra đến mười tuổi. Số vốn đầu tư khổng lồ, bây giờ mà nói không lo lắng thì rõ ràng là lừa người, nhất là loại việc nghe theo người khác khuyên như thế này thì từng giờ từng phút nó đều canh cánh bên lòng. Hơn nữa từ ngày 5 tháng 8 đến giờ, hầu như mỗi ngày đều có những hợp đồng cả trăm triệu đô Hong Kong cần thực hiện, với khả năng điều động tài sản của cả nhà họ Phương và nhà họ Quách thì cùng lắm cũng chỉ kéo dài được năm sáu ngày. Áp lực của ông Quách lớn thế nào không cần nghĩ cũng biết. Bây giờ quân đội Iraq đã tiến vào xâm lược Kuwait, có thể nói thế cục đã được định sẵn, ông Quách bây giờ xem như đã hoàn tòan nhẹ nhõm. Dù nói thế nào vụ đầu tư này cũng không thể thất bại được. - Ông Quách, bây giờ đã hết lo rồi chứ ạ? Phương Minh Viễn cũng thở phào, cả người nhẹ nhõm hẳn. Tuy hắn biết rõ hơn bất kỳ ai rằng chiến tranh Kuwait chắc chắn sẽ bùng nổ, nhưng một khi sự việc không thật sự xảy ra thì ai dám cam đoan thế cục ở Trung Đông sẽ xảy ra biến cố? Bây giờ thì tốt rồi, cá đã cắn câu, lịch sử đã đi theo đúng quỹ đạo đã được định sẵn. Khoản tiền ngoài mong đợi này, sau mấy tháng “dày vò” cuối cùng cũng đã chui vào túi rồi! - Không lo! Giờ chỉ có vui thôi! Ông Quách cười hì hì nói: - Vẫn là tên tiểu tử cháu có mắt, từ mấy tháng trước mà đã nhìn ra Iraq và Kuwait chắc chắn sẽ đánh nhau. Cả đời Quách Đông Thành ta có thể nói chưa bao giờ được kiếm tiền vui sướng đến thế! Tuy chưa biết giá dầu sẽ tăng đến mức độ nào, nhưng ông Quách đã có thể chắc chắn rằng lần đầu tư mạo hiểm này của mình chắc chắn sẽ kiếm được bồn mãn bát đầy. Không những có thể tiếp tục mua được thuyền bè để củng cố thực lực của tập đoàn vận tải Quách Thị, mà cả kinh phí cho việc xây dựng cảng ở Uy Giang cũng đã sẽ được giải quyết. Vào lúc bảy giờ Vu Đông Phong gọi điện qua nói với ông Quách bằng giọng kích động tột độ, giá dầu thế giới sau khi xác định chắc chắn Iraq đã xâm lược Kuwait đã tăng lên rõ rệt, đã tăng từ mười bốn đô lên hai sáu đô một thùng! Hơn nữa vẫn còn tiếp tục tăng!