Trùng Sinh Chi Tặc Hành Thiên Hạ

Chương 434: Sát thủ, lính đánh thuê




Nhiếp Ngôn giật mình khi thấy mấy người đi vào nhà Tạ Dao. Rõ ràng là bọn họ đã có sự chuẩn bị trước khi dùng loại vũ khí nguy hiểm như súng bắn tỉa. Không biết mục đích của bọn họ là cái gì? Hay là vì Tạ Dao?



Bọn họ mang theo súng bắn tỉa để làm gì? Tâm Nhiếp Ngôn trầm xuống, chẳng lẽ định ám sát Tạ Dao? Nếu vậy thì đây là điều không thể tha thứ!



Tạ Dao rất quan trọng đối với Tập đoàn Quang Vinh và Tập đoàn Long Dược, cho nên nhất định những người này có liên quan dến họ.



Nhiếp Ngôn từ từ tiến tới gần bọn họ, động tác vô cùng cẩn thận. Vì không biết bây giờ Tạ Dao như thế nào, cho nên hắn để điện thoại ở chế độ im lặng, sau đó nhắn tin cho Tạ Dao: Tạ Dao, bây giờ em đang ở chỗ nào?



Tạ Dao nhanh chóng trả lời: Em đang ở trong nhà vệ sinh của phòng ngủ, tuy bao quanh phòng là kính chống đạn và sử dụng hệ thống điều khiển bằng giọng nói nhưng em không dám đi ra ngoài.



Nhiếp Ngôn có thể cảm giác được Tạ Dao đang vô cùng khẩn trương cùng sợ hãi, vì vậy hắn liền nhắn một tin để an ủi cô: Em cứ ở bên trong, anh sẽ tới liền!



Tòa nhà Bích Thủy Vân Gian này được xây dựng bằng vật liệu tốt nhất, mỗi một viên gạch hay một tấm kính đều là loại vật liệu composite. Hơn nữa nhà vệ sinh trong phòng ngủ còn điều khiển bằng giọng nói, người khác không thể vào được. Cho nên nếu Tạ Dao vẫn ở trong đó thì khá an toàn.



Tạ Dao lại nhắn 1 tin nhắn đến: Anh cẩn thận, ba phút nữa bảo vệ nhà em sẽ đi ra.



Nhiếp Ngôn nhanh như mèo đi lại phía trước hai người, lại còn loáng thoáng nghe được hai người kia đang nói chuyện với nhau.



Một người cười lạnh lùng, nói: “Thứ Đao, mày có biết hậu quả khi làm như vậy không?”



Người đối diện gọi là Thứ Đao kiên quyết nói: “Quỷ Hỏa, lính đánh thuê chúng tao có một nguyên tắc là không ra tay với phụ nữ và trẻ em. Trước khi đến đây mày cũng không nói tình huống rõ ràng! Cho nên không thể nói là tao thất hứa.”



“Nếu không phải mày am hiểu về vũ khí chống vệ tinh trong quân sự thì tao cũng không tìm một người đầu gỗ như mày đến đây. Nguyên tắc cái rắm gì! Mày là lính đánh thuê, tao là sát thủ, cố chủ đã ra giá thì mặc kệ đối phương là phụ nữ hay trẻ em. Bọn họ đưa tiền thì chúng ta làm. Mày đừng quên mấy huynh đệ cụt tay cụt chân của mày đang cần tiền của mày để nuôi gia đình.” Tên Quỷ Hỏa khinh thường nói.



Thứ Đao hơi lưỡng lự suy nghĩ rồi nói: “Huynh đệ của tao cũng là những lính đánh thuê từ chiến trường đi ra. Chắc chắn bọn họ sẽ hiểu rõ những chuyện tao làm.”



“Mặc dù bọn họ có thể hiểu được nhưng sợ là mày sẽ không thấy được bọn họ.”



“Mày có ý gì?”



“Nếu cố chủ đã giao nhiệm vụ cho chúng ta thì chắc chắn phải đề phòng trường hợp mày đổi ý rồi!”



“Cố chủ là ai?” Thứ Đao nhìn chằm chằm Quỷ Hỏa, lạnh lùng hỏi.





“Sát thủ bọn tao có một luật lệ là không được nói ra bất cứ tin tức nào của cố chủ.”



Sau khi nghe cuộc nói chuyện của bọn hắn, Nhiếp Ngôn đã hiểu sơ được câu chuyện từ đầu tới cuối. Hai người này đến đây để bắt cóc hoặc ám sát Tạ Dao. Người tên Quỷ Hỏa là người nhận nhiệm vụ, cũng là người thuê tên lính đánh thuê Thứ Đao kia. Bởi vì Thứ Đao am hiểu về kỹ thuật phản vệ tinh cho nên mới có thể lẻn vào Bích Thủy Vân Gian. Mà bây giờ bọn họ lại xuất hiện đấu tranh nội bộ. Thứ Đao là một lính đánh thuê nên có 1 nguyên tắc là không ra tay với phụ nữ và trẻ em. Mà Tạ Dao chỉ là 1 cô bé 18 tuổi, cho nên Thứ Đao đổi ý.



Nhiếp Ngôn có mấy phần kính nể đối với tên lính đánh thuê Thứ Đao. Dưới tình huống như vậy mà hắn còn có thể giữ đúng nguyên tắc của mình.



Đúng lúc này, một tia hồng ngoại bắn ra từ trong bóng tối, trên ngực Thứ Đao đã xuất hiện một chấm đỏ. Khi chấm đỏ này di chuyển đến trước ngực Thứ Đao, tên Quỷ Hỏa cười khinh thường, nói: “Mày phải hiểu được tình huống hiện tại của mày.”



Thứ Đao nhìn về phía nóc nhà đằng xa, chỉ cần tên xạ thủ trong bóng tối kia bóp còi súng, với tốc độ đạn laser thì chắc chắn hắn không sống nổi.




“Chúng ta đi thôi, cô bé kia đang ở đâu?” Thứ Đao do dự một chút rồi nói.



“Mày thức thời vậy là tốt, đừng nên đùa giỡn cái gì nữa. Mày có vấn đề gì thì đám huynh đệ của mày cũng sẽ chôn cùng mày.”



Ánh mắt Thứ Đao trở nên sắc lạnh: “Tao không cần biết cố chủ kia là ai, nhưng mày thay tao chuyển lời cho hắn: tốt nhất là hắn không nên động đến huynh đệ của tao, nếu không cuộc sống sau này của hắn sẽ rất khó khăn.”



Quỷ Hỏa nghe Thứ Đao nói vậy chỉ cười cười không trả lời. Hắn đã hợp tác với Thứ Đao vài lần, thực lực Thứ Đao như thế nào hắn hiểu rất rõ. Thứ Đao cũng không phải loại người nói lời nói không thực tế.



Nhưng vậy thì đã sao! Hắn chỉ cần hoàn thành nhiệm vụ, lấy được tiền rồi đi. Về phần sống chết của người khác thì không liên quan gì đến hắn.



Hai người ra dấu cho nhau cùng đi đến biệt thự của Tạ Dao. Nhiếp Ngôn không biết mục đích của họ là gì, là ám sát hay là bắt cóc Tạ Dao. Nếu như bọn họ muốn giết Tạ Dao thì cô sẽ gặp nguy hiểm. Tuy nhà vệ sinh trong phòng ngủ của Tạ Dao được làm bằng loại kính chống đạn, nhưng ngay cả vệ tinh bọn họ cũng có thể phá được thì hệ thống điều khiển bằng âm thanh này chả là gì.



Đúng lúc này, ở trước cửa biệt thự của Tạ Dao có bảy tám bóng người đi vào, những người này đều là bảo vệ của nhà cô.



Bỗng nhiên có 1 giọng nói vang lên từ tai nghe đeo trên tai của Quỷ Hỏa: “Quỷ Hỏa, có mấy con cá tạp nham xuất hiện.”



Quỷ Hỏa nở nụ cười đầy sát khí lạnh như băng: “Giết hết đi.”



Một tia sáng mờ bỗng lóe lên trên không trung, kèm theo đó là một tiếng bịch vang lên dưới mặt đất. Tia sáng đỏ này xuyên thẳng qua trái tim của 1 bảo vệ làm cho hắn chưa kịp phản ứng gì đã gục xuống đất.



Trước cửa biệt thự trở nên hỗn loạn, những bảo vệ còn lại vội vàng tìm nơi để ẩn núp.




“Bọn họ có súng bắn tỉa!”



“Mau giết chết tên xạ thủ!”



Dựa vào bóng người khỏe mạnh, nhanh nhẹn của bọn họ là có thể biết được họ đã trải qua huấn luyện đặc biệt.



“Ngươi có 3 phút để tìm đối tượng rồi mang cô ta rời đi. Sau ba phút nếu xảy ra vấn đề gì thì tao không chịu trách nhiệm.” Tên xạ thủ phía xa nói với Quỷ Hỏa qua tai nghe.



“Được, ba phút là đủ.”



Quỷ Hỏa và Thứ Đao cùng nhảy vào biệt thự của Tạ Dao.



Nhiếp Ngôn đi đến cửa sổ sát ngay mặt đất thì thấy cửa mở nên nhanh chóng nhảy vào rồi chạy đến phòng ngủ của Tạ Dao. Vì khá quen thuộc cho nên Nhiếp Ngôn đến nơi sớm hơn 2 người kia 1 bước.



Bố trí trong phòng ngủ của Tạ Dao vẫn giống như lúc trước không thay đổi. Nhiếp Ngôn nhìn xung quanh rồi trốn xuống 1 bên giường.



Tạ Dao đang ở trong nhà tắm thì phát hiện trong phòng có thêm 1 người làm cho cô hơi lo sợ. Tuy cô từng học vài kỹ năng đánh nhau của Taekwondo, nhưng đối phương lại là sát thủ nên căn bản chả thấm vào đâu.



“Đừng lo lắng, anh đây.” Nhiếp Ngôn hạ giọng nói.




Tạ Dao nhanh chóng bĩnh tĩnh. Khi nghe thấy giọng nói của Nhiếp Ngôn, lòng Tạ Dao liền tỉnh táo lại.



“Em trốn cho kỹ, đừng gây ra âm thanh gì.” Đối với tình huống hiện tại, Nhiếp Ngôn chỉ có thể đánh liều. Hắn tuyệt đối sẽ không để hai người kia đụng đến Tạ Dao.



Tuy hắn không biết thân thủ của 2 người kia như thế nào, nhưng dựa trên lời nói của bọn họ thì một người là sát thủ, 1 người là lính đánh thuê, cho nên thân thủ tất nhiên sẽ không tệ. Nhiếp Ngôn dự đoán lấy khả năng của hắn thì có đánh lén cũng chỉ đối phó với 1 người. Mà bọn họ có 2 người... cho nên khá phiền phức.



Nhưng nếu 2 người kia có thể vào được phòng ngủ của Tạ Dao thì hắn không còn lựa chọn nào khác mà chỉ có thể liều mạng!



Nhiếp Ngôn có thể cảm giác được có hai người ở ngoài hành lang đang tiến lại đây rất nhanh. Mặc dù bọn họ không phát ra tiếng động nào nhưng Nhiếp Ngôn có thể cảm giác được những chấn động rất nhỏ của mặt đất.



Nhiếp Ngôn nằm sát dưới mặt đất, ngón tay khẽ cử động thì 1 con dao găm sắc nhọn đã xuất hiện. Lúc ra khỏi nhà Nhiếp Ngôn chỉ thuận tay mang nó theo, bình thường nó cũng chỉ để trang trí. Con dao găm này chỉ dài hơn 1 ngón tay, nhìn sơ qua thì không gây uy hiếp gì. Nhưng nếu lực đủ mạnh thì chỉ cần 1 con dao nhỏ như vậy là có thể gây ra vết thương trí mạng.




Cửa phòng ngủ của Tạ Dao bất ngờ mở ra. Nhiếp Ngôn hơi căng thẳng và nhanh chóng ngừng thở.



Trong nháy mắt bước vào, Thứ Đao khẽ nhíu mày lại. Hằng năm hắn phải sống sót trong hoàn cảnh nguy hiểm cho nên khứu giác nhạy bén hơn so với người bình thường rất nhiều. Hắn có thể ngửi được mùi của 2 người, trong đó có 1 mùi hương của con gái, người còn lại là 1 người đàn ông.



Nhưng Thứ Đao chỉ dừng lại một chút mà không có nói thêm gì.



Quỷ Hỏa theo phía sau Thứ Đao đi vào trong căn phòng. Tuy thủ đoạn ám sát của hắn tương đối khá, nhưng đối với cảm giác nguy hiểm vẫn không nhạy bén bằng Thứ Đao.



“Cô bé kia ở đâu?” Quỷ Hỏa hỏi. Hắn cười lên 1 tiếng cổ quái. Ánh mắt nhanh chóng nhìn về phía phòng vệ sinh, sau đó đi tới.



Thứ Đao bình tĩnh, không nói tiếng nào đi chậm hơn Quỷ Hỏa 1 bước, để cho hắn đi trước.



Quỷ Hỏa đột nhiên ném 1 miếng kim loại nhỏ làm nó bay lên và dính trên cánh cửa phòng vệ sinh.



Một tiếng nổ đinh tai nhức óc vang lên, cánh cửa làm bằng kính chống đạn liền nứt ra và hóa thành từng vụn nhỏ rơi xuống nền đất. Cùng lúc đó, từ bên trong cũng truyền đến tiếng kinh hô của Tạ Dao.



Tạ Dao giả bộ luống cuống vì cô muốn hấp dẫn sự chú ý của Quỷ Hỏa, mặc dù cô rất khẩn trương nhưng vẫn bình tĩnh ứng phó. Cô biết Nhiếp Ngôn cũng đang ở bên ngoài và cô không có 1 mình. Tạ Dao thường xuyên luyện tập Taekwondo và thỉnh thoảng có đánh nhau cho nên tâm lý khá ổn định.



Hành động của Quỷ Hỏa làm cho Thứ Đao hơi nhíu mày, nói: “Cố chủ muốn người sống.”



Quỷ Hòa cười cười nói: “Mày yên tâm, cô ta không chết được.” Hắn vừa nói vừa đi về phía nhà vệ sinh



Quỷ Hỏa thấy bên trong là Tạ Dao đang hoảng sợ đến nỗi mặt mũi trắng bệch thì càng cười càn rỡ: “Chậc chậc, quả nhiên là xinh đẹp hơn so với trong hình rất nhiều.” Lúc này đầu tóc của Tạ Dao có chút rối, nhưng Quỷ Hỏa vẫn có thể thấy được vẻ đẹp thanh lệ của cô.



“Thứ Đao, mày có muốn vui đùa 1 chút hay không?” Quỷ Hỏa nhìn về phía Thứ Đao nhếch mép cười nói.



“Chúng ta không có nhiều thời gian.” Thứ Đao chán ghét nói.



Lúc Quỷ Hỏa đang chuẩn bị đi vào nhà vệ sinh thì Nhiếp Ngôn vẫn luôn mai phục bên giường bỗng nhiên bật dậy giống như 1 cái lò xo, dao găm trong tay cũng đâm thẳng xuống phía sau lưng của Quỷ Hỏa.