Trùng Sinh Chi Tặc Hành Thiên Hạ

Chương 310: Địa huyệt lĩnh chủ




Nhiếp Ngôn gần như thuộc lòng quá trình chuyển chức thành đại đạo tặc bởi vì kiếp trước hắn đã từng thất bại nhiều lần, phải làm đi làm lại. Kiếp này hắn có một thân trang bị tốt như vậy, nhất định đến cấp 50 có thể chuyển chức thành công, đây là điều không thể nghi ngờ.

Sau khi thăng cấp đại đạo tặc, các thuộc tính và kỹ năng sẽ tăng mạnh, một người chơi vừa chuyển chức có thể thoải mái xử lí một người chưa chuyển chức, hiệu quả áp chế này rất rõ ràng. Sau khi qua cấp 50, chiến trường chính là thiên hạ của người chơi chuyển chức trong tương lai. Năm sáu, thậm chí bảy tám người chơi bình thường mới địch nổi một người chơi chuyển chức ngang cấp.

Nhiếp Ngôn đã chuẩn bị sẵn tư liệu có liên quan tới chuyển chức, chờ đến lúc đám tinh anh trong công hội chuyển chức thì đưa cho bọn họ đọc, như vậy có thể tăng xác xuất thành công của bọn họ lúc chuyển chức.

Sau này thiên hạ chính là của người chơi đã chuyển chức, chỉ cần chuyển chức thành công, đi qua con đường này, bọn họ sẽ tiến bước mạnh mẽ để trở thành tinh anh. Nhiếp Ngôn vốn định đi tới Tắc Ca Đặc để thu thập tàn trang của trật tự chi chương đồng thời luyện cấp, chuẩn bị đánh sâu vào cấp 50, không ngờ lại xảy ra chuyện ngoài ý muốn nên đành gác lại.

Ngưu Nhân Bộ Lạc hiện tại còn chưa đủ mạnh mẽ, nếu đến địa bàn của Chiến Đao Thị Huyết thì quá nguy hiểm.

Chiến Đao Thị Huyết kinh doanh ở Quang Huy Chi Thành lâu như vậy, há lại cho người của đoàn đội khác tới nơi này làm càn?

Nhiếp Ngôn thấy rất mâu thuẫn, mang quá nhiều người đến, mục tiêu quá lớn, vậy thì sẽ bị Chiến Đao Thị Huyết vây giết, một mình đi thì lại thế đơn lực bạc, đây chính là cường long không áp địa đầu xà. [1]

Lúc này phí truyền thống giữa các thành thị rất cao, tốn 1 kim tệ, nếu phí truyền thống thấp hơn, nói không chừng Nhiếp Ngôn sẽ mang quân đi đọ sức với bọn họ một phen.

Lần này không hề lỗ vốn, nhóm người bọn họ đi ngàn dặm, hiện tại mới treo năm đội viên mà thôi. Một đường xung phong liều chết, giết người nhiều không kể xiết. Tuy rằng phần lớn đội viên bị hồng danh không thể về thành, nhưng trốn trong huyệt động thủy tinh cũng xem như an toàn.

Đương nhiên bọn họ không thể buông lỏng cảnh giác, tránh cho người của Chiến Đao Thị Huyết tới quấy nhiễu, bọn họ tiếp tục tiến vào chỗ sâu của huyệt động thì mới đảm bảo an toàn.

Bọn họ phải ở trong này vài ngày, rửa sạch hồng danh rồi mới có thể về thành.

Nhiếp Ngôn tiến gần thủ vệ của địa huyệt, nâng lên kỵ xạ nỏ, vèo vèo vèo, năm mũi tên bắn thẳng ra, trúng một thủ vệ của địa huyệt.

Bảy thủ vệ địa huyệt bị kinh động, kêu the thé, tất cả xông về phía Nhiếp Ngôn.

"Ác Ma, dùng âm ảnh tiễn!" Nhiếp Ngôn hét trên kênh tổ đội.

Nhiếp Ngôn vừa nói xong, Bản Chất Ác Ma bắn ra một mũi âm ảnh tiễn, bốp một tiếng, một đường ma pháp màu đen đánh lên người thủ vệ địa huyệt, thủ vệ địa huyệt kia dời mục tiêu, xông tới chỗ Bản Chất Ác Ma. Thế nhưng công kích của Bản Chất Ác Ma cũng không kinh động mấy tên thủ vệ khác, sáu tên kia vẫn tiếp tục tấn công Nhiếp Ngôn.

Một tên thủ vệ bị tách ra, Thôi Xán Đao Quang xông lên, một cái trọng thuẫn, công kích trên người thủ vệ địa huyệt.

Thủ vệ địa huyệt vung giáo dài trong tay, một phát xuyên thủng, oành một tiếng, trên đầu Thôi Xán Đao Quang bay lên trị số thương tổn hơn 800, tuy rằng lượng máu của Thôi Xán Đao Quang đã gần 2000 nhưng xem ra công kích của thủ vệ địa huyệt vẫn rất cao.

Lãnh Ngạo Ảnh và Dịch Diễn đứng bên cạnh cũng đều xông tới, ba người vây kín thủ vệ địa huyệt.

Chấn kích!

Oành một tiếng, một cái chấn kích của thủ vệ địa huyệt làm ba người Thôi Xán Đao Quang, Lãnh Ngạo Ảnh, Dịch Diễn lui vài bước, lâm vào trạng thái choáng váng. Đại Ca Thất Tử và Thập Lí Họa Sa vội vàng thi triển trị liệu cho bọn họ, ma pháp trị liệu rơi xuống, kéo lại lượng máu của đám người Thôi Xán Đao Quang.

Thủ vệ địa huyệt thoát khỏi vòng vây của ba người, nhằm vào một đám người chơi phía sau.

Thủ vệ địa huyệt phòng ngự cao, thương tổn của các chiến sĩ đối với nó rất thấp, chỉ có mấy chục, các mục sư trị liệu cho chiến sĩ, hấp dẫn thù hận của nó cho nên rất khó đối phó.

Trào phúng!

Thủy Sắc Yên Đầu từ bên cạnh vọt lên, một cái trào phúng, hấp dẫn lực chú ý của thủ vệ địa huyệt, hắn va chạm làm thủ vệ địa huyệt lui về phía sau vài bước, lúc này đám người Thôi Xán Đao Quang thoát khỏi trạng thái choáng váng, lại xông tới một lần nữa.

Thủ vệ địa huyệt vung giáo, công kích Thủy Sắc Yên Đầu, quét rơi hơn 1000 máu của hắn, hắn vội chạy về phía sau.

Thủ vệ địa huyệt vung giáo chuẩn bị truy kích, Thôi Xán Đao Quang lại tiến tới, hét to một tiếng.

Tỏa chí nộ hống!

Trào phúng!

Thôi Xán Đao Quang liên tục thi triển kĩ năng, thủ vệ địa huyệt một lần nữa tập trung thù hận trên người Thôi Xán Đao Quang.

"Mọi người đứng im, pháp sư phát ra!" Thôi Xán Đao Quang hô, không ngừng trọng kích thủ vệ địa huyệt.

Thủ vệ địa huyệt liên tục mãnh kích Thôi Xán Đao Quang, làm lượng máu của hắn phập phồng cao thấp, thế nhưng đều được Dẫn Đầu Đại Ca Thất Tử và Thập Lí Họa Sa trị liệu kịp thời. Từng mảng trị liệu hạ xuống, lượng máu của Thôi Xán Đao Quang tuy gần cạn vài lần nhưng đều được kéo lại. "Thủ vệ địa huyệt tinh anh công kích mạnh như vậy, nếu đụng phải lĩnh chủ thì làm sao." Thủy Sắc Yên Đầu nói, mấy tên địa huyệt này công kích quá mạnh mẽ.

"Ta có sinh mệnh hộ thuẫn cấp 8, không biết có hiệu quả hay không?" Thôi Xán Đao Quang nói, nếu thêm vào sinh mệnh hộ thuẫn cấp 8, năng lực khiêng quái của hắn có thể tăng lên gấp đôi, không biết có thể dùng với địa huyệt lĩnh chủ không.

Trong lòng bọn họ đều không chắc chắn.

Ma pháp của đám người Đường Nghiêu không ngừng oanh kích trên người thủ vệ địa huyệt, nổ tung trên người bọn chúng, dưới sự tiến công liên tục, thủ vệ địa huyệt điên cuồng rít gào xông trái xông phải nhưng lượng máu bị rớt xuống rất nhanh.

Chỗ Nhiếp Ngôn vô cùng nguy hiểm, sáu thủ vệ địa huyệt chặn đuổi hắn, ở trong khu vực hẹp như vậy, hắn phải tránh né vô cùng khó khăn.

Sáu tên thủ vệ địa huyệt đập phá khu vực xung quanh Nhiếp Ngôn, mắt thấy Nhiếp Ngôn sắp bị buộc vào tuyệt cảnh, mọi người đều chảy mồ hôi lạnh, bỗng Nhiếp Ngôn bắn ra một đường tơ nhện, đường tơ nhện dính vào thạch bích ở phía xa, mang hắn bay lên.

Nhiếp Ngôn nhảy vọt qua sáu tên thủ vệ địa huyệt. Bản Chất Ác Ma đứng ở xa thi triển một mũi Yin ảnh tiễn, Yin ảnh tiễn bắn vào người một tên thủ vệ đại huyệt, lại một tên bị dẫn tách ra.

Nhất Chùy Định Tình cũng nhân cơ hội dẫn đi hai tên thủ vệ địa huyệt, cứ như vậy, chỉ còn ba tên thủ vệ địa huyệt đuổi theo Nhiếp Ngôn, Nhiếp Ngôn thoải máu hơn rất nhiều, bằng vào ảnh vũ bước, hắn có thể dễ dàng tránh né sự truy đuổi của ba tên thủ vệ địa huyệt. Điều duy nhất mà hắn lo lắng chính là đụng phải Nhất Chùy Định Tình, bởi vì khu vực này vô cùng chật hẹp.

Thời gian dần dần trôi qua, sau một phút, tên thủ vệ địa huyệt đầu tiên ngã xuống đất. Sau đó Bản Chất Ác Ma lại dẫn một tên khác tới, đội ngũ ngay ngắn trật tự công kích thủ vệ địa huyệt. Bọn họ đều là người chơi có ý thức cao cho nên khi phối hợp vô cùng lưu loát, ít khi xuất hiện sai lầm, mặc dù có một hai đội viên mắc lỗi, những đội viên khác cũng có thể lập tức sửa chữa.

Từ sự phối hợp có thể nhìn ra sự chênh lệnh giữa đoàn đội tinh anh và đoàn đội bình thường. Đoàn đội bình thường sẽ dễ vì một sai lầm nhỏ mà diệt đoàn, mà đoàn đội tinh anh, tuy rằng ngẫu nhiên cũng bị diệt đoàn, nhưng rất ít khi bởi vì sai sót mà diệt đoàn. "Vừa rồi xử lý thủ vệ địa huyệt có lấy được gì không?" Thủy Sắc Yên Đầu nói với Thôi Xán Đao Quang.

"Không có gì tốt, chỉ có một kiện pháp bào Yin ảnh hoàng kim cấp 50 của mục sư, hai khối bảo thạch, mặt khác còn có một kiện vật phẩm nhiệm vụ." Thôi Xán Đao Quang nói, chia sẻ hình ảnh của vật phẩm nhiệm vụ.

Tàn phiến nhật ký của địa huyệt lĩnh chủ Bối Nội Đặc: vật phẩm nhiệm vụ.

Đây là một cuộn giấy mỏng, vô cùng rách nát, mặt trên là một số văn tự viết bằng cổ ngữ.

"Nữ hoàng Phỉ Na Tư xinh đẹp, nàng hôn lên trán ta trong đêm lạnh buồn vắng, ta nguyện tan trong nụ hôn ấm áp của nàng nơi huyệt động thủy tinh lạnh lẽo, trong đêm bão tuyết, nữ hoàng Phỉ Na Tư khoác cho ta chiếc áo ấm, đây là áo da nữ hoàng Phỉ Na Tư tự làm, đoạn còn lại bị thiếu."

Phần trên kể về một đêm đông giá rét, tràn ngập tình yêu của địa huyệt lĩnh chủ Bối Nội Đặc đối với nữ hoàng Phỉ Na Tư, nó nói đứt quãng, không hề logic nhưng vẫn rõ ý tứ.

Mọi người nhìn nhau, chuyện ghi trên tàn phiến khiến bọn họ hơi kinh ngạc, một cuộn giấy rách nát rốt cuộc ẩn chứa manh mối gì?

Tuy vậy bọn họ vẫn nắm được vài điều từ cuộn giấy.

Hang động này là nơi ở của địa huyệt lĩnh chủ Bối Nội Đặc. Địa huyệt lĩnh chủ này không phải loại lĩnh chủ bình thường mà có tên riêng. Loại lĩnh chủ như vậy thường khá mạnh, cho nên mọi người xoát địa huyệt lĩnh chủ sẽ rất khó khăn.

Mặt khắc nữ hoàng Phỉ Na Tư kia rốt cuộc là ai, vì sao lại có trong nhật ký, nàng có xuất hiện hay không, đây là một điều bí ẩn, bọn họ chỉ có thể đoán mò.

"Cứ giữ lại, tiếp theo sẽ có đầu mối." Nhiếp Ngôn nhìn nội dung nhật ký mà Thôi Xán Đao Quang chia sẻ, nói.

Hắn hình như đã nghe qua về địa huyệt lĩnh chủ Bối Nội Đặc, tiếc rằng chẳng để lại ấn tượng gì, trí nhớ của hắn hầu như liên quan tới Tạp La Nhĩ Thành, từng góc của Tạp La Nhĩ Thành hắn đều có thể nhớ rõ ràng. Nhưng đối với Quang Huy Chi Thành, hắn không nắm rõ.

Địa hình của Quang Huy Chi Thành thì hắn biết, dù sao nó cũng ở cạnh Tạp La Nhĩ Thành, nhưng kiếp trước hắn lăn lộn rất thảm, chỉ tới Quang Huy Chi Thành vài lần, đối với lĩnh chủ ở chỗ này lại càng không hiểu rõ.