Ở thời điểm này, mấy kim tệ đối với đoàn đội, cho dù là công hội, cũng là một khoảng phi thường khổng lồ, dù sao một cái Tinh Anh đoàn đánh phụ bản lợi nhuận thu được nhiều nhất cũng hơn 10 ngân mà thôi, với lại còn phải phân chia cho nhiều đội viên như vậy sẽ không thừa lại bao nhiêu. Hơn nữa hiện tại tuyệt đại bộ phận người chơi cũng không giàu có gì, tiền của bọn họ đều phải dùng để mua các loại trang bị, sách kỹ năng, dược tề, đến cửa hàng mua sắm tiêu hao phẩm vân..vân..., thường thường tiền tài tiêu hao hết bảy tám phần, căn bản không có bao nhiêu tiền để quyên giúp công hội.
Mà các công việc trong công hội đều cần chi tiêu, nhất là trù hoạch kiến lập kho hàng công hội, đã tiêu tốn hết sạch tiền của họ, đã thế thỉnh thoảng còn phải đến chợ đen dùng tín dụng điểm mua sắm một ít tiền trò chơi bổ sung vào.
Ở giai đoạn này, công hội cực kì cần tiền cung cấp để phát triển, tiền tệ trong trò chơi trên chợ đen sớm đã bán hết căn bản mua không được, các người chơi chính mình cũng nuôi không nổi, căn bản không có bao nhiêu người dư tiền tệ trong trò chơi để bán ra. Công hội tựa như một cái máy nuốt tiền khổng lồ, khiến hội trưởng các công hội bị phiền lòng rất nhiều, nhưng nếu không duy trì tiền đầu tư, công hội rất nhanh sẽ sụp đổ. Bất quá bọn hắn đối với tương lai của công hội rất là cực kỳ xem trọng, tương lai sau này rất có lợi nhuận. Sau này mở ra công hội tranh đọat, mỗi thành thị sẽ xuất ra một vài vị trí quan trọng. Lấy công hội làm đơn vị, công hội nào đánh chiếm được thì cũng phải bảo vệ cho địa bàn đó, nên các vị trí đó sẽ thuộc sở hữu của cái công hội đó. Các công hội đối với tất cả giao dịch, điền sản, cửa hàng tiến hành trưng thu thuế, khi đó doanh thu của công hội sẽ phi thường khủng bố.
Bởi vì có tương lai hấp dẫn như vậy, hội trưởng các công hội mặc dù đau lòng, nhưng vẫn là không ngừng đầu nhập đại lượng tiền tài cùng tinh lực cho công hội. Dưới tình trạng tiêu hao khổng lồ như thế, bọn họ lấy không ra bao nhiêu tiền để mua sắm mặt đất khai trương cửa hàng. Bọn họ sở dĩ bắt đầu khai trương cửa hàng, hoàn toàn là bởi vì chứng kiến Tinh Không dược điếm làm ăn hỏa bạo mà bắt đầu cảm thấy động tâm.
Bởi vì tài chính không đủ, bọn họ mua được mặt đất đều tọa lạc ở nơi hẻo lánh, dược điếm cũng chỉ mới cấp một. Hơn nữa Dược Tề Sư của bọn họ tuyệt đại bộ phận sản xuất ra cần phải cung ứng cho nhu cầu trước mắt của công hội, còn lại mới có thể lấy ra bán, cho nên sinh ý không được tốt lắm.
Tương lai chức nghiệp sản xuất không chỉ có Dược Tề Sư, May Vá, Luyện Kim Sư, Thợ Rèn các loại chức nghiệp mặc dù đều đã có, nhưng trong thời gian ngắn còn chưa có phát triển lên, những nghề nghiệp này hiện tại chỉ nằm ở giai đọan học đồ căn bản không có năng lực kiếm tiền. Thời kỳ đầu chế tạo rất bèo bọt, căn bản không ai muốn mua. Tỷ như Thợ Rèn, Thợ Rèn học đồ chế tạo vũ khí đều là trang bị tân thủ, hoặc các loại khác cũng như thế. Sơ cấp Thợ Rèn chế tạo ra vũ khí tốt nhất cũng chỉ là Thanh Đồng, bán được trên thị trường cũng kiếm không được mấy đồng tiền. Cho nên tạm thời chỉ có Dược Tề Sư tương đối đứng đầu, dù sao sơ cấp dược tề sau khi dùng cũng sẽ có chút điểm hiệu quả.
May Vá, Luyện Kim, Thợ Rèn các ngành kia, Nhiếp Ngôn nhất định sẽ đầu tư, bất quá hiện tại hắn không có nhiều tiền dư, toàn bộ tiền mặt đều đầu tư vào mua điền sản. Sau này có đất, có cửa hàng, trên thị trường Thợ Rèn tự do còn có rất nhiều, còn nếu không có thì sẽ đem tiền lương cao đào bới nhân tài của các cửa hàng khác, công hội khác. Đây củng là việc mà Tào Húc hay làm ở kiếp trước.
Nhiếp Ngôn từ trong cửa hàng đem toàn bộ số tiền còn lại lấy ra, đại khái khoảng 36 kim, sau đó truyền tống tới thành Ni Tác Đức là thành thị lớn thứ 2 của Cách Lâm Lan đế quốc. Tạp La Nhĩ thành, Ni Tác Đức thành, Quang Huy thành Hắc Sơn là phạm vi thế lực chủ yếu của Tào Húc ở kiếp trước, Tào Húc thu mua hơn 50% đất đai ở ba thành thị này. Nhiếp Ngôn ở những thành thị này mua sắm đất, không khác nào phá hư trụ cột phát triển của Tào Húc.
Thời điểm chạy đến Ni Tác Đức thành, Nhiếp Ngôn phát hiện những mảnh đất nhỏ ở đây đã bán gần hết, các khối đất lớn vượt quá 10 kim trở lên còn chưa có ai động đến.
Nhiếp Ngôn nhìn trúng một khối đất ở trung tâm thành Ni Tác Đức, giá 28 kim. Giá cả khủng bố như vậy mặc dù có nhiều công hội nhưng tạm thời cũng gặm không nổi mảnh đất này, dân cư ở Ni Tác Đức thành so với Tạp La Nhĩ thành ít hơn nhiều, buôn bán mặc dù phồn vinh nhưng người có tiền lại không nhiều.
Mảnh đất ở trung tâm thành phố này có thể gọi là địa vương. Tương lai buôn bán phồn vinh, ở chỗ này khai trương một cửa hàng đấu giá, sẽ trở thành tòa kiến trúc tiêu biểu của thành phố này. Mua mảnh đất này, chẳng khác nào mua nửa Ni Tác Đức thành!
Nhiếp Ngôn không chút do dự mua ngay, chờ tương lai khối đất này tăng giá trị, mỗi tháng sẽ phải chi ra một lượng lớn tiền để đóng thuế đất. Máy chủ rất là thông minh, giá cả một mảnh đất lúc đầu không cao, nhưng tương lai thuế sở hữu đất cũng sẽ rất nhiều, mỗi tháng đều cố định thuế thu, tiến hành lâu dài liên tục. Mà một số người chơi không giỏi kinh doanh, nếu thật sự kinh doanh không có lãi, trả không nổi thuế sử dụng đất, sẽ phải đem mảnh đất đó bán đi, do đó sẽ xúc tiến buôn bán lưu thông.
Ngoại trừ mảnh đất đó, Nhiếp Ngôn lại mua một mảnh đất giá rẻ, còn lại 1 kim, truyền tống trở về Tạp La Nhĩ thành.
Nhiếp Ngôn xem lại trạng thái của chính mình, đánh Tinh Anh Lân Oa cấp 30 rửa tội quả là hiệu quả, hồng danh của hắn đã giảm xuống còn trạng thái hoàng danh. Tại trạng thái hoàng danh thì các NPC trong thành sẽ đối với người chơi áp dụng cảnh cáo, ánh mắt căm thù, ngoại trừ thời điểm tiếp nhận vụ sẽ có ảnh hưởng, còn thời điểm khác đối với hắn đều không có quan hệ gì.