Trùng Sinh Chi Nha Nội

Chương 870: Kỷ ủy muốn tìm Đỗ Văn Nhược nói chuyện




Cách cục cuộc họp thường ủy thành phố Ngọc Lan khó lường, cuộc họp văn phòng bí thư càng biến ảo, năm chính phó bí thư mỗi người một suy tính, trước kia còn có phân chia đại khái, Đỗ Văn Nhược và Đinh Ngọc Chu một hệ, Điền Hoằng Chính và Thôi Phúc Thành một hệ, Thái Tiên Phong khá trung lập, tự mình thành một hệ.

Hiện giờ hoàn toàn không nhìn ra được nữa.

Đỗ Văn Nhược và Đinh Ngọc Chu đã nội bộ lục đục, Thôi Phúc Thành càng không thể nắm chắc Điền Hoằng Chính, nhưng Đỗ Văn Nhược có hoàn toàn ngả sang phía Liễu Tuấn hay không thì rất khó nói, trừ rất ít người, còn lại chẳng ai biết ruộc cuộc giữa Đinh Ngọc Chu và Đỗ Văn Nhược xảy ra chuyện gì.

Đương nhiên cũng có những người đầu óc nhanh nhạy đoán ra được có thể là Liễu Tuấn giở trò, nhưng đại bộ phận không tin có thể uy hiếp hay dụ dỗ Đỗ Văn Nhược phản bội Đinh Ngọc Chu, chỉ nghĩ đã thấy điên rồ rồi. Có lẽ là hai người đó tự phát sinh mâu thuẫn.

Cuộc họp văn phòng bí thư hôm nay thảo luận tình hình chuẩn bị đại hội nhân dân toàn thành phố vào đầu năm sau.

Công tác này do Thái Tiên Phong phụ trách, bình thường hội nghị tổng kết năm và đại hội nhân dân chênh nhau một chút, còn tuyển cử khóa mới của thành phố Ngọc Lan sẽ tiến hành vào cuối năm sau, tuyển cử đại biểu nhân dân và chính phủ thì vào cuối năm sau nữa.

Nhưng như thế không đại biểu cho đại hội nhân dân không quan trọng, bởi vì đầu năm sau các khu huyện sẽ tiến cảnh tuyển cử khóa mới, là sự kiện lớn trong đời sống chính trị ở Ngọc Lan. Những nhân vật mạnh mẽ như thị trưởng, phó bí thư thành ủy có sức ảnh hưởng không chỉ ở trong phạm vi nhỏ hẹp là cuộc họp văn phòng. Cuộc họp thường ủy và cuộc họp văn phòng thị trưởng cùng lắm là tập trung thể hiện năng lực kiếm soát của lãnh đạo chủ yếu, một mặt quan trọng khác là phải thể hiện ở việc nắm giữ các khu huyện cấp dưới.

Cuối đời Minh và đầu nhà Thanh là khoảng thời gian khá dài, chấp chính các địa phương không nằm trong tay các chậu huyện, mà nằm trong tay các sư gia, nhất là lấy sư gia Thiệu Hưng làm chủ.

Đương nhiên tình hình hiện nay của Ngọc Lan không thể so với thời đó, nhưng tranh đoạt kiểm soát các khu huyện thì không khác gì.

Bởi thế Thái Tiên Phong đưa ra một danh sách đại biểu đại hội nhân dân, đó là một danh sách quan trọng, từ trong đó có thể nhìn ra chút manh mối cho cuộc tuyển cử khóa mới năm sau, cũng đại biểu cho ý kiến sơ bộ của những người đứng đầu thanh ủy.

Dù Thái Tiên Phong đảm trách công tác này, nhưng chuyện cụ thể lại do Kim Lập Kỳ làm, lãnh đạo có cách làm của lãnh đạo, Thái phó bí thư chủ yếu nắm giữ phương hướng thôi.

Kim Lập Kỳ vẫn như cữ, giọng rền vang đọc danh sách thành viên đại biểu.

Trừ Đỗ Văn Nhược ra thì những người khác đều nghiêm túc lắng nghe, chỉ có hắn là vẻ mặt hoảng hốt, tâm tư để đẩu đâu, chẳng ai biết hắn đang suy nghĩ cái gì.

Đinh Ngọc Chu ngữ điệu bình thản nói:
- Các đồng chí có ý kiến gì với danh sách này không?

Hiện giờ đã hơn một tháng trôi qua từ ngày Đỗ Văn Nhược trở cở trên cuộc họp thường ủy, trung tổ bộ đã phái người xuống nói chuyện với Thôi Phúc Thành, kết quả thế nào thì không ai biết. Nhưng cuộc nói chuyện khảo sát cán bộ kiểu này nội dụng cơ bản là cố định, quan trong là thao tác sau đó, Hà Duyên An đề xuất kiến nghị trên văn phòng bí thư tỉnh ủy, thăng Thôi Phúc Thành trở thành thành viên đảng ủy tỉnh.

Kiến nghị của Hà Duyên An được thông qua, Thôi Phúc Thành chính thức là đảng viên cấp tỉnh, còn về cán bộ cấp phó bộ, thì phải đợi văn kiện TW gửi xuống, có điều theo thông lệ, một khi trung tổ bộ đã phái cán bộ xuống nói chuyện, trừ khi xảy ra chuyện bất ngờ lớn, thì Thôi Phúc Thành chắc chắn bước lên nấc thang này rồi.

Thôi Phúc Thành lên cấp phó bộ, uy hiếp với Đinh Ngọc Chu càng rõ ràng, không chỉ bởi vì cấp bậc thay đổi, mà quan trọng hơn từ đó chứng minh Thôi Phúc Thành chính thức quy phục Hà Duyên An, được sự hỗ trợ lớn từ cao tầng. Đinh Ngọc Chu sở dĩ trước kia có quyền uy tối thượng ở Ngọc Lan trừ tạo nên móng lâu năm, có quan hệ chẳng chịt từ dưới lên trên, quan trọng nhất là được Cận Tú Thật toàn lực ủng hộ, hiện giờ ở điểm này Thôi Phúc Thành không còn ở thế hạ phong nữa.

Hà Duyên An dựa lưng vào nhà họ Hà hùng mạnh, lại ở tỉnh A bốn năm, hoàn toàn có thực lực ngang hàng với Cận Tú Thật.

Bởi thế Đinh Ngọc Chu càng coi trọng kiểm soát các khu huyện cấp dưới hơn bất kỳ lúc nào, mặc dù danh sách này do Thái Tiên Phong và phòng tổ chức định ra, nhưng Đinh Ngọc Chu chú ý sát sao. Khoảng thời gian gần đây liên tục trao đổi với Thôi Phúc Thành, Thái Tiên Phong vấn đề điều chỉnh cán bộ.

Thực tế đây chỉlà quá trình tái phân phối quyền lực.

Trước kia Thôi Phúc Thành bị đẩy khỏi những chuyện quan trong thế này, muốn an bài một thân tín vào khó khăn vô cùng, nói khó nghe hơn một chút là phải mong đợi vào sự bố thí của Đinh Ngọc Chu.

Giờ thì khác rồi, Thôi Phúc Thành cuối cùng cũng có thể đứng ngang hàng với Đinh Ngọc Chu, đối thoại thẳng thắn, đương nhiên vẫn ở thế yếu, nên Đinh Ngọc Chu chủ động tìm hắn trao đổi, Thôi Phúc Thành cũng chủ động nhượng bộ, có điều có thể tranh thủ được vài chức vụ đứng đầu đảng chính phủ khu huyện cùng cơ quan trực thuộc thành phố, đã làm Thôi Phúc Thành hài lòng rồi.

Bản danh sách Kim Lập Kỳ đang đọc, thực tế là kết quả hiệp thương của các phe.

Nhưng không phải thế mà không có tranh luận, nhân tuyển người đứng đầu khu Hoa Thành và huyện Ngọc Tây chưa đạt được sự nhất trí.

Khu Hoa Thành là một khu kinh tế sôi động nhất thành phố Ngọc Lan, nếu như nói khu Dương Xuyên là trung tâm chính trị của thành phố, thì khu Hoa Thành là trung tâm văn hóa, những khu thương mại cỡ lớn đều tập trung ở Hoa Thành. Nên bí thư khu Hoa Thành là trọng điểm trong trọng điểm điều chính cán bộ lần này.

Trái lại với khu Dương Xuyên, vì Hàn Kính Vũ là thường ủy thành ủy, quyền lực điều động nằm trên tỉnh, nên không được chú ý lắm.

Bí thư hiện nhiệm của khu Hoa Thành là cán bộ được Đinh Ngọc Chu xem trọng, giống như Đinh Ngọc Chu cũng thuộc hàng "già cả bảo thủ", Thôi Phúc Thành vì thế mà rất không hài lòng, hắn là thị trưởng chính tích của hắn thể hiện ở phương diện kiến thiết kinh tế. Giờ khu Trường Hà có Liễu Tuấn mà phát triển ầm ầm vượt tưởng tượng của mọi người, gần như không cần Thôi Phúc Thành quan tâm, chỉ ngồi chờ thành quả là được rồi, ánh mắt của Thôi Phúc Thành liền tập trung vào khu Hoa Thành.

Giả sử kinh tế khu này cũng có thể phát triển cao tốc như khu Trường Hà, thành phố Ngọc Lan sẽ có hai máy động cơ mạnh mẽ, kinh tế chấn hưng thậm chí nhảy vọt là có thể thấy trước được.

Ý tứ của Thôi Phúc Thành là muốn đổi bí thư hiện nhiệm của khu Hoa Thành sang một cán bộ biết kiến thiết kinh tế, có điều ở chuyện này Đinh Ngọc Chu kiên quyết không chịu nhượng bộ, Thôi Phúc Thành cũng không thể làm quá.

Còn về huyện Ngọc Tây, thị trưởng Chung Vinh Minh và bí thư huyện như nước với lửa, Cốc Tòng Chính rớt đài, Chung Vĩnh Minh thế chức của lão ta, nghiêm nhiên thành lãnh đạo cấp trên, huyện trưởng kế nhiệm cũng là do Chung Vinh Minh tiến cử, huyện trưởng mới kế thừa tính cách ngang ngược của hắn, hoàn toàn "không đái cùng một bô" với thư ký huyện. Vì thế kinh tế huyện Ngọc Tây mấy năm qua không thể chấn hưng, luôn xếp hàng cuối cùng, Thôi Phúc Thành muốn điều chỉnh.

Cứ tranh đấu nội bộ như thế không phải là kế lâu dài.

Khi trao đổi với Đinh Ngọc Chu, Thôi Phúc Thành trình bày rõ ràng quan điểm của mình, khi đó Đinh Ngọc Chu không tỏ thái độ, nhưng danh sách Kim Lập Kỳ đang đọc, thì Đinh Ngọc Chu vẫn giữ nguyên ý kiến của mình.

Danh sách này chưa phải là kết luận chính thức, còn có thể biến động.

Đinh Ngọc Chu trưng cầu ý kiến của mọi người, Thôi Phúc Thành không khách khí trình bày quan điểm rõ ràng của mình, cho dù khu Hoa Thành và huyện Ngọc Tây không thể điều chỉnh theo mong muốn của hắn, thì ít nhất cũng phải điều chỉnh một nơi.

Đinh Ngọc Chu không tỏ thái độ, chỉ thong thả uống trà đợi người khác ý kiến trước.

Thái Tiên Phong chỉ mỉm cười không nói.

Hai nơi đó Thái phó bí thư đều không muốn xen vào, đặc điểm lớn nhất của hắn là có thể nhìn rõ tình thế, kể cả bản thân hay người khác, đều nhận định rất chuẩn xác. Hắn biết phải làm sao giữ vững lợi ích của mình và không xung đột quá kịch liệt với hai người đứng đầu, Thái Tiên Phong cho rằng muốn đạt được mục đích này, quan trọng nh là phải né tránh được mâu thuẫn chủ yếu.

Điền Hoằng Chính thì vẫn cái vẻ cũ, không can thiệp và chuyện ngoài phạm vi kỷ ủy.

Ánh mắt Đinh Ngọc Chu như vô ý dừng trên mặt Đỗ Văn Nhược.

Đỗ Văn Nhược giật mình, tựa hồ từ cói hư ảo trở về trần thế, song chẳng nhìn ai, chỉ cầm cốc trà lên uống, hồi lâu không nói một lời.

Đinh Ngọc Chu nheo mắt lại.

Đúng lúc này điện thoại trong phòng vang lên, Ngưu thứ ký phụ trách ghi chép liền đi tới nhận điện thoại, sắc mặt mọi người cùng trở nên nặng nề, điện thoại gọi tới lúc này, khẳng định có biến cố lớn.

Ngưu thư ký chỉ nghe mấy câu vẻ mặt đã biến đổi, vội trở về bên cạnh Đinh Ngọc Chu, nói nhỏ:
- Bí thư, đồng chí kỷ ủy tỉnh muốn tìm đồng chí Đỗ Văn Nhược nói chuyện...