Trùng Sinh Chi Nha Nội

Chương 2120: Triều thánh




Khi xe thông qua vệ sĩ kiểm tra, chậm rãi chạy vào đại nội, Phan Tri Nhân rất là khẩn trương, trong lòng dâng lên một cổ cảm giác như đi khấu đầu triều thánh.

Hắn đáp ứng lời mời đến Xuân Hoa viên làm khách, Liễu bí thư nói rằng thủ tướng muốn gặp hắn.

Tin tức này đối với Phan Tri Nhân mà nói thực sự quá đột ngột, thậm chí còn khiến người khác lo sợ hơn cả so với vài ngày trước, khi đó Liễu bí thư điện thoại thông tri cho hắn, nói Trung tổ bộ sắp đến tỉnh A tiến hành khảo sát cán bộ, muốn hắn chuẩn bị sẵn sàng.

Trong điện thoại Liễu Tuấn đã báo cho Phan Tri Nhân biết, Dung Bách Xuyên bộ trưởng Trung tổ bộ đã chính thức hướng Trung ương đề cử Phan Tri Nhân đảm nhiệm phó tỉnh trưởng tỉnh, tiến vào ban Thường ủy.

Phan Tri Nhân nghe nói như thế, trong nháy mắt hắn có cảm giác bị choáng váng.

Hắn thực sự không nghĩ tới mình nhanh như vậy sẽ đi lên địa vị cao cấp Phó tỉnh, hơn nữa còn đi tỉnh, công tác dưới quyền Liễu bí thư. Điều này quá ngoài ý muốn.

Phan Tri Nhân rất rõ ràng, con mắt của rất nhiều người đang nhìn chằm chằm vào tỉnh nhất là một số nhân vật đứng đầu của đại phái hệ, đều muốn đưa người đắc lực của phe phái mình vào tỉnh để đi "mạ vàng", nhằm tiến thêm một bước đề bạt sử dụng cũng như tích lũy đủ vốn chính trị. Mặc dù Liễu Tuấn biểu hiện ra năng lực nắm trong tay rất mạnh, đã đoàn kết được các đồng chí trong ban của tỉnh lại với nhau, thu được sự nhất trí khẳng định của các đại lão cao tầng. Nhưng mà lúc này đưa Phan Tri Nhân lên thẳng cái ghế phó tỉnh trưởng Thường ủy tỉnh, vẫn phạm vào kiêng kỵ không nhỏ, vô cùng có khả năng sẽ bị người lên án "dùng người không khách quan".

Trước đó, thuộc hạ cũ của Liễu Tuấn là Mai Văn Hoa và tiền nhiệm thư ký Vu Hoài Tín đều đã đến tỉnh công tác.

Tuy nhiên Phan Tri Nhân không có nói ra những lo lắng này, đây không phải là việc hắn nên suy nghĩ. Trí tuệ chính trị của Liễu bí thư đâu có dưới hắn, nếu Liễu bí thư đã an bài như vậy thì khẳng định là có đạo lý.

Hắn chỉ cần cố gắng làm tốt công tác bản chức của mình là được rồi.

Mà ngày nay, Liễu Tuấn lại báo cho hắn, muốn hắn đến đại nội làm khách gặp mặt thủ tướng.

Năm ngoái Phan Tri Nhân cũng may mắn gặp qua thủ tướng một lần.

Năm ngoái công tác thẩm kế của tỉnh A đạt được sở Thẩm kế quốc gia biểu dương, Phan Tri Nhân đại biểu sở Thẩm kế tỉnh A, tham gia đại hội biểu dương hệ thống thẩm kế toàn quốc.

Liễu Tấn Tài đích thân dự họp đại hội này, sau khi phát biểu bài quan trọng mới tặng giấy khen và giấy chứng nhận vinh dự cho các đơn vị và cá nhân tiên tiến. Giấy khen đơn vị tiên tiến của Sở Thẩm kế tỉnh A mà Phan Tri Nhân nhận được là từ trong tay thủ tướng.

Tuy nhiên lận đó hầu như không nói chuyện với nhau gì hết, Phan Tri Nhân chỉ biết nói tiếng "cảm ơn" với thủ tướng.

Đối với bất cứ một cán bộ Liễu phái nào, hai vị lãnh tụ của Nghiêm Liễu hệ là Nghiêm Ngọc Thành và Liễu Tấn Tài đều là sự tồn tại như thần thánh. Phan Tri Nhân vừa kích động lại khẩn trương, đó cũng nằm trong tình lý.

Dưới sự dẫn dắt của các nhân viên công tác, Phan Tri Nhân đi tới Xuân Hoa viên cổ kính. Đình viện cuối mùa thu có vẻ rất tĩnh mịch, có một cổ cảm giác như đang vào mùa thu hoạch .

Liễu Tuấn đích thân đứng ở cửa đón hắn.

Phan Tri Nhân kinh ngạc, vội bước nhanh tới hướng về Liễu Tuấn khom người nói:
- Chào bí thư!

Lại nói tiếp, hắn cũng có đoạn thời gian chưa gặp Liễu Tuấn, thanh âm còn hơi run.

Liễu Tuấn mỉm cười nắm tay cùng Phan Tri Nhân:
- Nào, vào đi!

Mặc dù Phan Tri Nhân là thuộc hạ của Liễu Tuấn, ngày hôm nay lại là khách của Liễu Tấn Tài mời, là người con, đây là Liễu Tuấn cẩn thủ lễ tiết thay cha đón khách, rất có phong tục xưa.

Phan Tri Nhân đi theo sau Liễu Tuấn, chậm rãi đi vào phòng khách.

Nói đến cũng lạ, Phan Tri Nhân khẩn trương suốt một đường, nhưng vừa thấy Liễu Tuấn thì tâm tình trong nháy mắt đã bình tĩnh lại, hình như trên người Liễu Tuấn có ma lực vậy.

Chỉ cần theo bí thư, không có gì mà phải lo lắng hết.

Tướng của Liễu hệ đều có loại tâm lý "mê tín" thế này.

Liễu Tấn Tài đang ngồi ngay ngắn trên ghế sofa ở phòng khách, mặt khác còn có một vị khách nữa ngồi cùng. Vị khách này, Phan Tri Nhân cũng biết, chính là phó bộ trưởng Bộ Thương vụ Tạ Ý Tường, hắn cũng là tiền nhiệm thư ký của Liễu Tấn Tài.

- Ba, đồng chí Phan Tri Nhân tới rồi. . .

Liễu Tuấn đi tới bên cạnh ghé sofa rồi thấp giọng báo cáo cho Liễu Tấn Tài.

- Chào thủ tướng! - Phan Tri Nhân lại khom người cung kính nói.

Liễu Tấn Tài ngẩng đầu lên, ánh mắt ôn hòa rơi vào trên mặt Phan Tri Nhân, mỉm cười gật đầu:
- Đồng chí Tiểu Phan mời ngồi đi.

- Vâng, cảm ơn thủ tướng. . .

Phan Tri Nhân kính cẩn nói lời cảm tạ, lại chào hỏi Tạ Ý Tường.

- Chào Tạ bộ trưởng.

Tạ Ý Tường thì tự nhiên nhiều hơn so với Phan Tri Nhân. Là tiền nhiệm thư ký của Liễu Tấn Tài, từ sau khi Tạ Ý Tường vào kinh nhậm chức phó bộ trưởng Bộ Thương vụ, ngày lễ ngày tết nhất định phải tới nhà lão lãnh đạo để thăm hỏi. Thời gian Tạ Ý Tường đi theo Liễu Tấn Tài rất dài, tổng cộng cũng gần 7 năm, trong số các nhân viên thư ký, đi theo lãnh đạo thời gian dài như vậy xem như là rất hiếm thấy. Quan hệ giữa Tạ Ý Tường và Liễu gia rất tốt, cũng có thể xem là một thành viên của gia đình này.

- Ha ha, đồng chí Tri Nhân tán thưởng rồi, đã lâu không gặp. . . - Tạ Ý Tường đứng dậy, cười nắm tay chào hỏi với Phan Tri Nhân.

- Đúng vậy, Tạ bộ trưởng, đã lâu không gặp, anh vẫn trẻ tuổi như vậy. . .

Phan Tri Nhân sử dụng từ ngữ tôn kính với Tạ Ý Tường. Tạ Ý Tường là quan to cấp Phó bộ có tư cách, tuổi tác cũng đã ngoài 50, Phan Tri Nhân tự nhiên phải kính trọng hắn. Trên thực tế, lúc trước khi Liễu Tấn Tài đảm nhiệm bí thư Thành ủy TP.Đại Ninh, Tạ Ý Tường chính là thư ký của ông, lúc đó Phan Tri Nhân là thư ký của đồng chí Liễu Tuấn, phó bí thư Huyện ủy Ninh Bắc, Phan Tri Nhân cũng từng có qua lại trên công tác với Tạ Ý Tường.

Tạ Ý Tường cười gật đầu.

Đây là ở trong nhà thủ tướng, Tạ Ý Tường tự nhiên không tiện trò truyện nhiều với Phan Tri Nhân.

- Đồng chí Tiểu Phan, ngày hôm nay mời đồng chí qua đây chỉ là muốn trò truyện thôi, đồng chí không cần giữ lễ tiết.

Đợi Phan Tri Nhân ngồi xuống rồi Liễu Tấn Tài mới mỉm cười nói, thanh âm và vẻ mặt đều rất nhu hòa, khiến người khác trong lòng an bình, như được tắm gió xuân.

- Vâng, thủ tướng.

- Đồng chí Tiểu Phan, tổ chức đã tìm và nói chuyện với đồng chí chưa. . .

Đợi người giúp việc dâng trà cho Phan Tri Nhân rồi, Liễu Tấn Tài mới tiếp tục hỏi.

- Vâng thưa thủ tướng. Bộ trưởng Dung Bách Xuyên đã đích thân tìm tôi nói chuyện rồi.

Liễu Tấn Tài gật đầu:
- Ừm, đối với công tác mới sắp tới, đồng chí có ý nghĩ gì không? Ha ha, ngày hôm nay không phải là công tác thảo luận chính thức, đồng chí có thể nói thoải mái.

Đối với vấn đề này của thủ tướng, Phan Tri Nhân đã có chút chuẩn bị. Việc có quan hệ đến sự bổ nhiệm mới của hắn, vài ngày trước Liễu Tuấn đã nói tường tận qua điện thoại. Sau khi hắn đảm nhiệm phó tỉnh trưởng Thường ủy tỉnh sẽ phân công quản lý công tác thẩm kế. Hiện nay tỉnh có bảy phó tỉnh trưởng, phó tỉnh trưởng Thường vụ Đàm Kỳ Công thân kiêm song chức, nắm giữ công tác trước đây của phó tỉnh trưởng Thường vụ Lưu Thiên Minh cùng với công tác mình đang phụ trách, lượng công việc rất lớn, có vẻ như bận đến không thở nổi.

Căn cứ vào lệ cũ phân công chính phó tỉnh trưởng của Chính phủ tỉnh thuộc phần lớn các tỉnh, thường là tỉnh trưởng ngoài việc quản toàn bộ còn có thể trực tiếp chủ quản các công tác như thẩm kế, thuế vụ. Mà hai công tác này thường sẽ do phó tỉnh trưởng Thường vụ phân công quản lý.

Thế nhưng Liễu Tuấn đã có ý muốn giao công tác thẩm kế cho Phan Tri Nhân phân công quản lý. Hoặc là nói, lần này Liễu Tuấn không cố kỵ gì đề cử Phan Tri Nhân đảm nhiệm phó tỉnh trưởng, nguyên nhân chính là vì công tác thẩm kế. Công tác thẩm kế của Phan Tri Nhân tại tỉnh A làm cực kỳ xuất sắc, đạt được sự khen ngợi của Khâu Tinh Xuyên và Bạch Dương. Lúc này tỉnh đang phổ biến chế độ cải cách tài chính, "tuyên chiến" với chi tiêu công khoản, có thể đánh thắng một trận chiến công tác thẩm kế hay không, đó chính là điểm then chốt. Liễu Tuấn "cử hiền bất tị thân", đó là muốn nhờ vào sở trường của Phan Tri Nhân để làm tốt công tác này.

Sở Thẩm kế tỉnh A hàng năm đều được bầu làm đơn vị tiên tiến, năm ngoái còn nhận được biểu dương của sở Thẩm kế quốc gia. Đây chính là cơ sở vững chắc để Phan Tri Nhân có thể nhận được sự đồng ý của các đại lão cao tầng để đảm nhiệm phó tỉnh trưởng tỉnh.

Chí ít có thể coi là lý do vượt qua thử thách.

- Vâng, thủ tướng. . .khi tôi ở tỉnh A chủ yếu là phụ trách công tác thẩm kế nên đối với công tác này cũng có chút tâm đắc nhất định. Liễu bí thư đã chỉ thị, hiện nay tỉnh đang tiến hành cải cách tài chính, toàn diện thanh lý cùng giảm bớt chi tiêu hành chính. Nếu như muốn làm tốt hai công tác này, công tác thẩm kế là mắc xích cơ sở trong đó, cũng có thể nói là mắc xích then chốt. Tôi cho rằng, sau khi đến tỉnh sẽ dùng nhiều tinh lực hơn ở trên công tác thẩm kế, nắm chặt công tác này.

Phan Tri Nhân không do dự nhiều, liền nói ngay.

Liễu Tấn Tài khẽ cười nói:
- Công tác thẩm kế quả thực rất quan trọng, không chỉ rất quan trọng đối với hai công tác mà Tri Nhân vừa nói. Làm tốt công tác thẩm kế cán bộ tại chức cùng với cán bộ rời chức, nó cũng rất quan trọng đối với kiến thiết đội ngũ cán bộ, có thể dự phòng hủ bại rất tốt.

Liễu Tuấn, Tạ Ý Tường và Phan Tri Nhân đồng thời gật đầu xưng phải.

Trên thực tế, hai năm nay Quốc vụ viện vẫn đang giảm bớt chi tiêu hành chính. Trước nay Liễu Tấn Tài vẫn luôn coi trọng công tác thẩm kế.

- Thế nhưng, đi tỉnh rồi, dù sao cũng không còn là sở trưởng sở Thẩm kế. Chức vụ mới của anh chính là phó tỉnh trưởng, ngoại trừ công tác thẩm kế còn có rất nhiều công tác phân công quản lý khác, cũng không thể phớt lờ, phải nắm chặt hết toàn bộ. Tiểu Phan làm tốt một công tác cùng với làm tốt mấy công tác vẫn có sự khác nhau. Là lãnh đạo phân công quản lý, đối với công tác phân công quản lý của mình phải có một sự an bài nặng nhẹ cho phù hợp, điều đó rất cần thiết. Thế nhưng trên thái độ thì đều phải coi trọng như nhau, không thể phân bì. Có khác nhau cũng chỉ là cái nào xếp trước, cái nào xếp sau. Lần này là một sự khiêu chiến đối với anh. Đương nhiên, cũng là một cơ hội để rèn luyện, anh phải lĩnh hội được nó.

Liễu Tấn Tài nói giọng thấm thía.

Phan Tri Nhân lộ vẻ xúc động, lại khom người kính cẩn đáp:
- Vâng, tôi nhất định sẽ nhớ kỹ lời chỉ bảo của thủ tướng.

Đối với một cán bộ cấp Phó bộ còn trẻ vẫn chính thức bổ nhiệm như hắn, thủ tướng đích thân triệu kiến tại nhà, ngoài mặt nói là thảo luận, không bằng nói là cổ vũ thì đúng hơn. Liễu Tấn Tài thông qua phương thức này, biểu đạt sự quan tâm và bảo vệ của mình đối với cán bộ trẻ tuổi.

Liễu Tấn Tài gật đầu:
- Trước đây anh đã đảm nhiệm qua thư ký của Liễu Tuấn, nó rất lý giải về anh, và có thể sẽ có một số đồng chí có cài nhìn còn hạn hẹp. Đồng chí Tạ Ý Tường lần này cũng sẽ đi tỉnh công tác, cũng sẽ có một số đồng chí có cá biệt có ý nghĩ khác. Các anh cũng không nên quá để ý tới những việc này, cứ cố gắng làm tốt công tác bản chức của mình mới là điều quan trọng nhất. . .

- Vâng!

Phan Tri Nhân và Tạ Ý Tường đồng thời đáp lại.

Trong đầu Phan Tri Nhân thì thầm kinh ngạc, trước đó hắn vẫn còn chưa biết Tạ Ý Tường cũng sẽ được điều nhiệm