Trùng Sinh Chi Đích Thân Quý Nữ

Chương 79: Kinh Hãi! Tra nữ bị trừng phạt




Vương thị vội vã chạy đến đại môn, nhanh tay chặn cửa, thế nhưng cửa lại không khóa, Vương thị chỉ đập vài cái thế mà cửa đã mở. Vương thị làm việc thiếu suy nghĩ, nương theo tư thế đập cửa, trực tiếp ngã xuống đất lăn một vòng, thân hình ướt đẫm mồ hôi, trâm trên đầu cũng rớt xuống.



Vương thị ngây ngẩn cả người, Đinh Tử, Đinh Ninh Nhi, Đinh An cùng bọn hạ nhân cũng ngây ngẩn theo, nhưng tất cả mọi người cũng rất thức thời nhịn cười, nếu để cho Vương thị bị mất mặt còn thấy người khác “vui sướng khi người gặp họa” vậy khẳng định xong đời.



Đinh Tử bước nhanh tiến đến, nâng Vương thị dậy, dùng khăn tay của Vương thị lau mồ hôi: “Tổ mẫu chạy hơi nhanh, chắc cũng vì sợ Nhị muội bị ủy khuất mới không cẩn thận té ngã, Tổ mẫu đau không?“



Vốn mất mặt xấu hổ nhất thời bị phẫn nộ kích thích, nếu không phải vì Đinh Tĩnh không biết thẹn cùng nam nhân tư thông, nếu không phải nàng vì thanh danh của Thị lang phủ, nàng sao sẽ mất mặt như vậy, vì thế tất cả đều là lỗi của Đinh Tĩnh.



Mẫu Đơn vốn run lẩy bẩy, mặt trắng toát núp ở góc tường, rất sợ người khác phát hiện nàng mất thuần khiết lần nữa, không ngờ lại nhìn thấy Vương thị chạy vào cửa, nhất thời bị dọa không có chủ ý, nhưng thân thể theo bản năng lại run rẩy không ngừng, mặt không còn giọt máu, tim đập thình thịch, tưởng chừng như một khắc sau có thể nhảy ra ngoài thân thể.



Vương thị nhìn thấy Mẫu Đơn, cho Đoàn ma ma một cái ánh mắt, Đoàn ma ma lập tức vọt tới, lôi Mẫu Đơn về phía bên này, Mẫu Đơn vừa muốn kêu, lập tức bị Đoàn ma ma che miệng chặn lời, nàng nức nở hai tiếng, thanh âm Đoàn ma ma âm lãnh vang lên: “Nếu ngươi dám lên tiếng thì sẽ bị giết ngay!”



Mẫu Đơn hai mắt trừng trừng, nhất thời không dám phát ra thanh âm gì, thân thể run rẩy như trước, bị kéo đến trước mặt Vương thị.



“Tốt, tiện tỳ như ngươi thế nhưng khuyến khích chủ tử đến loại địa phương này, chủ tử bị người khi dễ mà ngươi còn ở chỗ này nhìn, nô tài bất trung bậc này chết là đáng đời, Đoàn ma ma ngươi xem rồi làm đi.” Trong mắt Vương thị lãnh ý thật sâu, tràn đầy sát ý mà nhìn Mẫu Đơn.



Thân thể Mẫu Đơn nhất thời cứng đờ, bị dọa nhưng không run nữa, trong lòng nháy mắt lạnh lẽo, nàng sao có thể không biết ý tứ Vương thị. Bất luận hành vi của Đinh Tĩnh làm người ta không chịu được đến mức nào, Vương thị cũng sẽ không lan truyền ra ngoài, người không được tín nhiệm nếu biết chuyện như vậy, toàn bộ bị gạt bỏ, mà nàng lại là người chịu tội thay! Tới thời khắc mấu chốt, các nàng còn có thể nói với bên ngoài rằng nàng quyến rũ nam nhân để che giấu cho Đinh Tĩnh. Thế nhưng nàng vô tội, không chỉ vì Nhị tiểu thư ngu xuẩn, còn bị coi thường, mất đi trong sạch, bây giờ vì có tội danh nên phải chết, dựa vào cái gì? Dựa vào cái gì nàng phải chịu khổ như vậy, nàng không cam lòng!



“Lão phu nhân, nô tỳ oan uổng a, tiểu thư là chủ tử, sao lại nói nô tỳ giựt dây, tiểu thư… Tiểu thư cùng người cẩu thả, hoàn toàn là do nàng tự nguyện a, nô tỳ cũng khuyên qua, thế nhưng tiểu thư không nghe. Thậm chí… Thậm chí… Ô ô ô, tiểu thư vì lấy lòng nam nhân này, còn đem nô tỳ cấp… Ô ô ô, cầu lão phu nhân khai ân, nô tỳ cũng là vì không có cách nào, tiểu thư lấy tính mạng người nhà uy hiếp nô tỳ không những phải canh chừng cho nàng mà còn không được đem sự tình lan truyền ra ngoài. Hôm nay tiểu thư giả bộ bệnh không đi dạo phố cùng lão phu nhân, chính là vì cùng nam nhân này tư thông. Tiểu thư gần đây trong khoảng thời gian này hai ba ngày liền chạy đến… Nô tỳ ba lần bảy lượt cầu xin tiểu thư đừng đi, thế nhưng chính tiểu thư không nghe, ô ô ô, nô tỳ thực sự oan uổng, nô tỳ cũng muốn ngăn cản, thế nhưng nô tỳ chỉ là nô thì khuyên như thế nào? Lão phu nhân ngài xem, hôm qua vì khuyên tiểu thư mau chóng quay đầu lại, đừng gặp nam nhân này nữa, nô tỳ chỉ nói thế mà tiểu thư liền đánh nô tỳ a…” Mẫu Đơn đột nhiên cảm giác mình thật thông minh, ngày hôm qua Đinh Tĩnh đánh nàng, mà nàng vì sợ bị kia nam nhân hoen ố lần nữa, cố ý đem mặt hóa đỏ một chút, trên mặt có vẻ hơi sưng, sáng nay Vương thị cũng không để ý bọn nô tỳ, cũng không chú ý nàng. Lại nói, nô tỳ các nàng trong phủ bị chủ nhân đánh chửi là chuyện thường xảy ra, nếu các chủ tử biết được, cũng sẽ không hỏi nhiều, thế nhưng bây giờ cũng là chứng cứ, chứng minh Mẫu Đơn vô tội bị người liên lụy.



Vương thị nhìn Mẫu Đơn mặt ửng đỏ, toàn thân càng phát run không ngừng



“A a…”



Tiếng rên rỉ của Đinh Tĩnh tràn ngập trong không khí, Vương thị tức giận chân run rẩy không ngừng, nàng xem như là từ tầng chót bò lên, thế nhưng cũng chưa gặp qua nữ nhân không biết xấu hổ như thế. Bị người phá thân thể, thế nhưng nhiều lần tư thông cùng lưu manh, quả thực không biết xấu hổ tới cực điểm!



Vương thị hướng về phía Đoàn ma ma trừng mắt, Đinh Tử vừa vì nàng lau mồ hôi, hai người một trái một phải đỡ nàng trực tiếp đi về phía phòng khách đối diện, mấy người càng đến gần tiếng rên rỉ kia càng lớn.



“A… Ngươi đáp ứng chuyện của ta… Làm như thế nào?”



“Này, ngươi nói chuyện đại tỷ làm nữ quan của ngươi?”



Vương thị đang muốn đẩy cửa, lại nghe thanh âm Đinh Tĩnh bên trong có phẫn hận chứa hỗn loạn vui thích khàn khàn, “Con tiện nhân kia sao xứng làm tỷ tỷ của ta, hừ! Nàng bộ dáng dụ dỗ, rất được nam nhân hoan nghênh, không biết hoàng thượng thế nào mà lại phong nàng làm nữ quan, còn có thể bởi vì cái gì?“



Đinh Tử giận tái mặt, hai mắt bắn ra vô tận ánh sáng lạnh, nàng đối thanh danh không có bao nhiêu để ý, bởi vì nàng căn bản không muốn lập gia đình. Thế nhưng chỉ ở mức độ chuyện không đáng quan tâm – trình độ mà nàng có thể nắm chắc trong tay mới được, nếu bị người ác ý phá hủy tổn hại thanh danh, nàng tuyệt đối sẽ không cho phép.



Vương thị cũng lạnh mặt, biểu tình những người khác cũng có chút biến hóa, thế nhưng Đinh Ninh Nhi lại nghi hoặc nhìn Đinh Tử, chẳng lẽ là Đinh Tử quyến rũ Hoàng đế, cho nên mới đối xử với nàng đặc biệt như vậy? Quả nhiên là dùng thủ đoạn dụ dỗ, tự cho mình thanh cao, một bên giả bộ, một bên lại thấp hèn quyến rũ thật mới thật kẻ là thấp hèn vô sỉ! Thần sắc trong mắt Đinh An chỉ chợt lóe liền ẩn đi.



Hỉ nhi, Linh nhi theo Đinh Tử tới, vẻ mặt đầy lửa giận, lại cưỡng chế quyết tâm phẫn nộ, lúc này có Vương thị ở đây, các nàng sao có thể động tay!



Vương thị lại tức giận, không biết xấu hổ, nếu bị người biết việc này, Thị lang phủ còn làm thế nào, chính mình không kiềm chế tính tình, còn muốn hãm hại thanh danh của thân tỷ tỷ. Đương nhiên trong lòng Vương thị khó nén một tia mừng thầm, nếu Đinh Tử được Hoàng thượng coi trọng, đó chính là đại phú quý, chỉ cần Đinh Tử ở trong cung làm quý nhân, vừa mắt Thái hậu, lại thông minh xinh đẹp tất nhiên được sủng ái, đối với Thị lang phủ lại càng có lợi, chính bởi vì như vậy, nàng đối với việc Đinh Tĩnh hồ ngôn loạn ngữ càng không thể dung thứ.



“Yên tâm đi, ngươi nói nàng có thủ đoạn như vậy, ta thế nào cũng phải cho huynh đệ vui vẻ, lại đưa đi kỹ viện làm người ta đùa bỡn… Chậc chậc, làm cho ngươi ghen ghét như thế, chỉ sợ là đại mỹ nhân …”



“Phanh!” Hắc Quỷ một bên ở trên người Đinh Tĩnh động, một bên hai mắt tỏa sáng, ảo tưởng bộ dáng Đinh Tử ở trên giường quyến rũ câu người, thế nhưng càng động nhanh hơn. Đúng lúc này cửa phòng bị mở ra, Hắc Quỷ cùng Đinh Tĩnh đồng thời kinh sợ, kinh ngạc nhìn ra phía ngoài, đúng lúc nhìn đến người ở phía ngoài, Đinh Tĩnh lập tức bị dọa cứng ngắc tại chỗ, vốn nhuyễn ngọc ôn hương, lúc này so với đầu gỗ còn cứng hơn, Hắc Quỷ lại nhìn người tiến vào với hai mắt tỏa sáng.



Không nói đến Đinh Tử quốc sắc thiên hương, Đinh Ninh Nhi hàm xúc ôn nhu uyển chuyển, Đinh An dịu dàng, lại đến Hỉ nhi, Linh nhi cả đám nha hoàn đều tướng mạo thanh tú, mỹ nhân nhiều như thế từ đâu lọt vào trong phòng như vậy, hắn nhìn hai mắt đều hoa, trong lòng nói ‘thật đẹp’.



Bất quá hắn còn đang áp ở trên người Đinh Tĩnh, bản năng thân thể lại động, Đinh Tĩnh như con cá chết chỉ hận không thể lập tức hôn mê, hai người lõa cả nửa thân thể, toàn bộ ngực đều lộ bên ngoài, đôi bàn tay Hắc Quỷ còn ở trên. Cảnh này nói có bao nhiêu sắc tình thì có bấy nhiều sắc tình, cộng thêm bộ dáng háo sắc của Hắc Quỷ, quả thực làm người ta buồn nôn.



Trong lòng Đinh Tử cùng có một ý nghĩ, nam nhân buồn nôn như vậy Đinh Tĩnh vẫn nhẫn được, còn thích thú, danh hiệu tiện nhân trong tiện nhân nàng ta quả nhiên thích hợp nhất!



Vương thị tức giận nửa ngày nói không nên lời, trong đầu ầm ầm nổ tung, trong đầu nghĩ đến lúc ở trong cung nhìn thấy tình cảnh Đinh Tĩnh cùng Phùng Ngọc Hoa ở trên giường, lần này lại càng không biết xấu hổ, ở một phòng khách đơn sơ như thế lại có thể cùng người làm chuyện này… Đây là tiểu thư khuê các sao, quả thực… Quả thực… Vương thị tức giận đầu óc tỏa khói, thân thể nghiêng ngả hai cái liền muốn bốc hỏa, cũng may Đoàn ma ma nhanh tay lẹ mắt ôm lấy.



“Cút… Cút qua đây cho ta, ngươi quả là không biết xấu hổ, quả thực mất hết mặt mũi Thị lang phủ, không biết xấu hổ… Không biết xấu hổ, quá không biết xấu hổ, không biết xấu hổ!” Vương thị tức giận chỉ có thể nói ra một đoạn văn như vậy, mà Đinh Tĩnh bị dọa lúc này mới phản ứng được quát to một tiếng, kéo y phục che thân thể mình, chỉ là quên hai người đang chồng lên nhau, nàng còn chưa đem người đẩy ra, nhưng lại ngã vào người hắc quỷ, một bộ dáng “Đầu hoài tống bão” (chủ động).



Vương thị cho rằng Đinh Tĩnh cố ý chọc giận nàng, hận đến mức trợn mắt mà nhìn, hô hấp dồn dập thêm mấy phần, Đoàn ma ma không ngừng vuốt lưng giảm khí, quát: “Còn không mau đem Nhị tiểu thư cùng nam nhân này tách ra, nam nhân này thấy Nhị tiểu thư trẻ người non dạ nên quyến rũ, chắc chắn không là thứ tốt, đánh chết cho ta!” Đoàn ma ma đi theo bên người Vương thị, tự nhiên biết việc này vẫn là việc xấu trong nhà không thể truyền ra ngoài, thét to bảo bọn nô tỳ theo chủ tử tiến lên bắt người.



Hắc Quỷ sửng sốt một chút, lập tức nổi giận, mắng to lên: “Cả đám không muốn sống, tốt lắm, các ngươi chính là tự mình đưa tới cửa, hôm nay lão tử nếu không làm thì thôi, đã làm thì làm đến cùng đem tất cả bọn ngươi đều làm hết, ta xem các ngươi còn dám nói cái gì?”



Hắc Quỷ có danh hiệu hạng nhất trong tam bá Thành Nam, cũng không phải là người thiện lương gì, nhảy dựng lên mắng to một tiếng, lập tức đưa tay lên miệng huýt gió, phía sau nhất thời có tiếng ồn ào vang ra, nghe kĩ thế nhưng tất cả đều là tiếng nam tử chửi bậy, không lâu sau từ khúc quanh xông ra mười mấy tráng nam, nhìn quần áo bọn hắn bình thường, diện mạo lại lưu manh, trong miệng không phải ngậm cỏ chính là một bên quần một bên vuốt tóc, hiển nhiên cũng không phải người tốt gì.



“Lão đại, những người này là ai, thật nhiều tiểu mỹ nhân, hôm nay thật có phúc.”



“Đúng đúng, thực sự rất đẹp, so với trong phòng ta còn đẹp gấp trăm lần, ta muốn thượng cái kia…” Chỉ chính là Đinh Tử.



“Ta muốn phía sau này…”



“Cái kia thuộc về ta…”




“Sao lại có lão thái bà, ai muốn lão nhân như thế, da đều nhăn, buồn nôn chết, ném ra nhanh!”



Những tên lưu manh này còn không chuyện gì xảy ra, liền nói vấn đề của nữ quyến Thị lang phủ, hơn nữa lại nói tự nhiên như thế, hiển nhiên cũng không phải là lần đầu tiên.



Mọi người nghe xong sắc mặt trắng bệch, là nha hoàn của Thị lang phủ, bình thường trải qua người quen biết cũng nhiều quy củ thanh thanh bạch bạch, đụng tới loại sự tình này, mà hết thảy tất cả đều là do Đinh Tĩnh mang đến, ánh mắt mọi người hướng Đinh Tĩnh không khỏi mang theo hận ý.



“Đi mau!” Vương thị lập tức phục hồi tinh thần, nhìn nhiều nam tử như vậy, tất cả các nàng đều là nữ tử căn bản không phải đối thủ, hướng về Đoàn ma ma kêu một tiếng, xoay người muốn hướng ra ngoài cửa chạy, chỉ cần ra cửa lên xe ngựa là có thể bình an.



“Bao vây cho ta!” Hắc Quỷ lại hét lớn một tiếng, đám người vừa hướng về phía Đinh Tử các nàng chảy nước miếng vừa nghe. Giống như điên lên, xông lại, tốc độ cũng không chậm, ngay lúc Vương thị đem cửa lớn mở muốn chạy ra ngoài, hai tên trực tiếp lao ra đem Vương thị đẩy ngã ở một bên, liền đóng cửa, sau đó cười u ám nhìn nữ quyến của Thị lang phủ, ánh mắt kia như đang nhìn hàng hóa, quan sát trắng trợn như vậy, nhìn các nàng giống như tất cả đều bị lột sạch quần áo lỏa thể đứng ở đó vậy.



“Các huynh đệ lên cho ta, muốn chơi cái nào đều cho các ngươi chọn, hôm nay đại ca khao thưởng các huynh đệ, không đùa tận hứng thì thật có lỗi đại ca ta nha.” Hắc Quỷ cười lạnh, âm âm u u nói, hắn tuyệt đối là tên tiểu nhân, thích ghi hận.



Chúng lưu manh vừa nghe cười ha hả, xông lại kéo nữ quyến Thị lang phủ làm chuyện xấu.



Vương thị té trên mặt đất, chật vật ói ra, lại kinh khủng kêu to: “Ai dám động các nàng, ta là chủ mẫu Thị lang phủ, nếu các ngươi dám đụng đến nữ quyến trong phủ ta, ta chắc chắn sẽ cho các ngươi không chết tử tế được, toàn gia đều chết không có chỗ chôn!” Vương thị bén nhọn kêu to, trong thanh âm che giấu không được sợ hãi.



Nếu tôn nữ của nàng ở trong này bị người cường bạo, Thị lang phủ sao còn cô nương để làm thông gia, nếu lừa phu gia, chuyện thân thể không trong sạch bị người phát hiện, tra ra tất muốn ghi hận Thị lang phủ lừa dối. Nhưng đó cũng không quan trọng, nàng một bà tử, nửa đời là người cầm quyền, bây giờ lại mất mặt, việc này nếu truyền đi, thanh danh cũng bị phá hủy, già rồi còn phải mang danh bị ô nhục, đây không phải là bức chết nàng sao. Tuy những người này đối với nàng không có hứng thú, nhưng những người này nếu thật sự làm như thế, thanh danh của nàng nhất định cũng hủy, nàng vừa vội lại sợ hãi, tiếng kêu mang theo vài phần thê lương.



“Đem miệng lão thái bà thối chặn lại, đi, đem lão Lưu đầu hậu phòng gọi tới, dù sao hắn cũng đã lâu không khai trai, lão thái bà này vừa lúc cùng tuổi hắn, cho hắn hảo hảo hưởng thụ!” Hắc quỷ không kiên nhẫn khoát khoát tay, lập tức có người đi tìm, doạ Vương thị ngồi dưới đất chỉ cảm thấy đầu óc không ngừng choáng váng, trái tim thiếu chút nữa ngừng đập.



Đinh Tĩnh nguyên lai kinh ngạc lại biến thành yên lặng, dù sao trong sạch cũng bị phá hủy, dù sao nàng sớm đã muốn thiết kế hại trong sạch của Đinh Tử, như vậy cũng tốt, Đinh Ninh Nhi, Đinh An đều ở trong này, đem các nàng đều phá hủy cũng rất tốt, các nàng liền so với nàng còn tiện. Nói cho cùng hôn sự nàng cùng Hữu ngự sử phủ sẽ bị hủy, nàng còn có danh thê hoặc thiếp của Phùng Ngọc Hoa, thế nhưng các nàng bị lưu manh ô nhục thì xong, triệt triệt để để xong, các nàng so với nàng càng thấp hèn, so với nàng lại càng không bằng!



Đinh Tĩnh nghĩ tới đây, chỉ cảm thấy ngực thiêu đốt một đống lửa. Tốt! Chính là như vậy! Mau phá hủy các nàng!



“Còn đứng ngây đó làm gì, bình thường đều là đám háo sắc, hiện tại có mỹ nhân ngược lại lại giả bộ nhã nhặn, nhanh lên!” Đinh Tĩnh vẻ mặt hưng phấn đến đỏ bừng, cổ vũ thủ hạ của Hắc Quỷ cường bạo nữ quyến của Thị lang phủ.



Chúng huynh đệ vừa nghe lời nàng nói như thế, “Ngao” một tiếng lao đến, hướng nữ quyến của Thị lang phủ đánh tới.



Đinh Tử lập tức kéo Hỉ nhi, Linh nhi trốn về phía sau, vừa mới vừa đi xa, liền nghe thấy tiếng thét chói tai.



“Cút ngay, cút ngay, mau cút ngay! Ngươi dám động ta, cha ta nhất định sẽ giết ngươi, cha ta là Thị lang, ngươi dám động ta…” Một người trong đó cầm tay Đinh Ninh Nhi liền không buông tay, một cái tay khác sờ ngực nàng, Đinh Ninh Nhi giãy giụa thất thanh kêu to, người nọ lại lưu manh cười, “Tiểu mỹ nhân đừng sợ, ngươi theo ta rồi, ngày mai ta sẽ đi Thị lang phủ cầu hôn, ngươi sau này cũng không sợ trằn trọc một mình, mỹ nhân như ngươi mê chết ta, mau… Mau!” Người nọ một tay kéo Đinh Ninh Nhi, một tay kéo quần, Đinh Ninh Nhi tức giận hai mắt đỏ đậm, giơ chân lên hướng sinh mạng nam tử, nam tử kia vội vã làm việc cũng không chú ý, chỉ nghe hắn “Ngao” một tiếng thét chói tai, lăn ra đất.



Đinh Ninh Nhi cấp tốc kéo y phục muốn chạy ra ngoài cửa, người nọ tức giận hai mắt trừng trừng, bưng phía dưới chạy nhanh tới một phen kéo Đinh Ninh Nhi, trực tiếp đá ngã lăn trên mặt đất, “Tê lạp” một tiếng trực tiếp đem y phục Đinh Ninh Nhi xé, lộ ra cánh tay tuyết trắng, Đinh Ninh Nhi bị dọa kêu lên, lại nhìn thấy bên kia Đinh Tĩnh cười ha ha.




“Đúng đúng, chính là như vậy, thượng nàng nhanh một chút, nhanh một chút!” Đinh Tĩnh nghiến răng nghiến lợi nói, nàng tự nhiên biết rõ hôm nay Vương thị các nàng sẽ đến là do công lao của ai, lúc trước ở Thọ An đường là Đinh Ninh Nhi đề nghị muốn đi dạo phố, sáng nay Đinh Ninh Nhi cũng muốn tìm nàng phiền toái, vừa nãy khiếp sợ bây giờ yên lặng hồi phục, Đinh Tĩnh cũng có thể tưởng tượng đến chuyện đó. Sợ là Đinh Ninh Nhi trong lúc vô ý phát hiện nàng xuất phủ, cho nên mới cố ý làm việc này, muốn gây khó dễ cho nàng, muốn giết chết nàng, vậy thì xem ai chết trước đây!



Đinh An cũng chạy trốn, không muốn bị lưu manh làm điều xấu, lúc này bị đuổi đến mức trâm trên đầu đều rơi xuống, y phục cùng ngoại sam cũng bị kéo ra, chỉ còn áo lót bên trong, áo lót cũng bị kéo rộng ra, lộ da thịt bên trong, người nhìn trong lòng càng đại động, liền kéo y phục nàng. Đinh An sợ, nàng thật sự sợ, lúc này vẻ mặt đẫm lệ, hô to, không ngừng đẩy ra, nhưng không có người nhìn thấy nàng, không, không ai có thể chiếu cố đến nàng.



Nha hoàn Đinh Ninh Nhi, Đinh An mang đến đã bị đè xuống đất, ngay tại chỗ liền bị làm chuyện xấu xa, tiếng khóc rống rên rỉ không ngừng vang lên, càng doạ các nàng hoàn toàn mất hết chủ ý, đến cuối cùng bước chân cũng càng ngày càng vô lực.



Đinh Tĩnh nhìn thấy trong lòng rất vui sướng, từ lúc thanh danh nàng bị hao tổn, trong lòng nàng liền càng ngày càng biến thái, nàng cảm thấy toàn thế giới mọi người đáng chết, nàng không tốt, những người khác cũng không thể tốt. Làm cho nàng tận mắt thấy những người này bị người còn không bằng nam nhân của nàng ô nhục, cảm giác biến thái làm nàng cảm thấy khoái cảm, chính là như vậy, khoái thượng, khoái thượng!



Nàng muốn xem các nàng té trên mặt đất cầu xin tha thứ, nhưng không ai để ý tới các nàng, chỉ có thú tính nam nhân, hơn nữa còn không phải là một người, người này ngoạn xong, lại đổi người khác, mỗi người bị vô số nam nhân ô nhục, hảo, chính là như vậy!



“Nhanh thượng, sao lại vô dụng như thế, ngay cả ngoạn nữ nhân cũng không được sao? Nhanh lên một chút a!” Đinh Tĩnh vui vẻ kêu to, thần tình trên mặt có chút điên cuồng, bộ dáng cũng có mấy phần không bình thường.



Đinh Tử kéo Hỉ nhi, Linh nhi không ngừng chạy trốn, mấy lần Hỉ nhi, Linh nhi bởi vì không học võ đều hiểm hiểm bị đuổi theo, Đinh Tử âm thầm không ngừng nhặt cục đá đánh vào trên chân bọn họ, thoạt nhìn tựa như thủ hạ Hắc Quỷ bởi vì quá hưng phấn mà té ngã, Đinh Tĩnh nhìn Đinh Tử đến bây giờ còn hoàn hảo, liền vội, kéo lấy Hắc Quỷ: “Thấy được chưa, kia chính là đại tiểu thư thị lang phủ, nàng rất đẹp phải không, xinh đẹp như thế ngươi còn chờ cái gì, nhanh lên một chút thượng a! Đừng làm cho ta khinh thường ngươi, nhanh lên một chút!”



Hắc Quỷ vừa mở đôi mắt nhìn khắp nơi liền dời đến trên người Đinh Tử, kia một thân vóc người mạn diệu, khuôn mặt nhỏ nhắn trang điểm mỹ lệ, cặp mắt dịu dàng động nhân, nữ nhân này từ đầu đến chân đều làm nam nhân điên cuồng, lúc này trong lòng hắn đều bị dục vọng thiêu đốt muốn chà đạp Đinh Tử, nghe Đinh Tĩnh trào phúng như thế không những không sinh khí, dục vọng trên mặt lại càng ngày càng nhiều.



Hắn vội vã hướng Đinh Tử chạy tới, thân thể Đinh Tử đột nhiên đứng lại, nhìn Đinh Tĩnh nhảy gào thét khoái thượng nói, nhìn trong mắt Hắc Quỷ hỏa diễm thiêu đốt, câu ra một nụ cười tuyệt mỹ, Hắc Quỷ nhìn chỉ cảm thấy ngực đốt nóng thêm, hô hấp nhất thời thô suyễn, nhưng mà sắp đến trước mặt Đinh Tử trên chân lại đột nhiên mềm nhũn, thế nhưng trọng trọng té ngã.



Đinh Tĩnh nhìn thấy vội la lên: “Đồ vô dụng còn không mau đứng lên làm việc, nhanh lên một chút!”



Hắc Quỷ vừa nghe nhảy người lên, lập tức hướng Đinh Tử nhào tới.



“Phanh!” Cùng lúc này, đại môn đột nhiên bị phá ra, từ bên ngoài cấp tốc xông tới một nhóm người, những người này mặc y phục màu xám, trên mặt biểu hiện nghiêm túc, tất cả ánh mắt đều là sát ý.



Chúng huynh đệ Hắc Quỷ lăng lăng giương mắt nhìn lại, trực tiếp mắng ra miệng: “Con mẹ nó ai đánh nhiễu lão tử làm việc, còn không mau cút đi!”



“Thằng khốn ở đâu ra nhanh lên một chút cút, chờ lão tử nổi giận, đều cho các ngươi không chết tử tế được!”



Đám người kia lại không để ý thủ hạ của Hắc Quỷ, mà phía trước chính là Lâm Hổ, chỉ thấy khóe miệng hắn cười lạnh: “Hắc Quỷ! Ngày hôm trước ngươi vô cớ đánh huynh đệ ta, thủ hạ của ngươi ở Thành Nam đến cửa hàng quấy rối, hôm nay cả vốn lẫn lời lão tử đều phải đòi hết!”



“Mẹ ngươi thả rắm, lão tử lúc nào làm?” Tam bá thành nam mọi người cũng có bản lĩnh không nhỏ, như bọn Lâm Hổ nhiều là làm một chút thu phí bảo hộ mở vài sòng bạc làm tài lộ, mà Hắc Quỷ bởi vì bản thân cực kỳ háo sắc, nhiều lần buôn bán nhân khẩu, tài lộ là cùng kỹ viện buôn bán, một cái khác là Bưu Tử thì thích cùng quan gia tiếp xúc, quan gia làm một chút này đó không thể làm việc xấu xa, lại nói tiếp tam bá cũng không xung đột, ai cũng không dính sinh ý (việc làm ăn) của nhau, tình hình sống chung cũng sẽ không phát sinh mâu thuẫn, cho nên mới có thể chung sống hòa bình.



Tới cửa đập phá rất ít, bất quá thủ hạ Hắc Quỷ cùng thủ hạ Lâm Hổ đoạn thời gian trước quả thật có nhiều khắc khẩu, cũng không lâu sau cửa hàng Lâm Hổ liền bị người quấy rối, lúc đó Hắc Quỷ cũng không để ý, bởi vì vốn cũng không có cái gì, vì thế hắn có gì phải sợ. Ai biết Lâm Hổ hôm nay mang người đã tìm tới cửa, trong lúc thời gian các huynh đệ sinh thú tính, tình hình này nói như thế nào cũng không tốt, trong lòng Hắc Quỷ cũng gấp: “Lâm Hổ mang theo người của ngươi cút nhanh cho lão tử, đây là địa phương của lão tử, nói xông liền xông, nói cho ngươi biết, lão tử chưa từng làm chính là chưa từng làm, ngươi đừng oan uổng lão tử!“




Chúng nữ quyến Thị lang phủ bị dọa gần chết, nhưng cũng thở dài một hơi, bởi vì Lâm Hổ đột nhiên xuất hiện, thủ hạ Hắc quỷ đương nhiên nhảy lên đứng ở phía sau Hắc Quỷ trợ uy cho hắn, nha hoàn Thị lang phủ bị lăng nhục cầm lấy y phục bao ở trên người, cố định lại, hai mắt dại ra, không đứng lên nổi. Đinh Ninh, Nhi Đinh An coi như tốt, giãy giụa mạnh nhất, cũng bởi vì lớn lên đẹp hơn nha hoàn, thủ hạ Hắc Quỷ còn nguyện ý bồi các nàng vui đùa một chút, không có thực sự đem các nàng làm chuyện xấu, thế nhưng lúc này y phục các nàng mất trật tự không chịu nổi, không phải mất tay áo, chính là y phục bị kéo, bị khi dễ, cũng bị dọa trắng mặt, hai mắt có chút trống rỗng, bất quá nửa ngày mới hồi thần.



Về phần Vương thị từ lúc vào cửa về sau ngã hai cái, chỉ cảm thấy dưới thân rất đau, mà lúc này lại cảm giác được một mảnh ẩm ướt, vừa rồi lão đầu trong miệng Hắc Quỷ kéo tay nàng liền muốn trực tiếp làm việc, nàng không ngờ già rồi lại phải chịu loại ô nhục này, một loạt sự tình vừa xảy ra, thế nhưng trực tiếp dọa nàng không khống chế được.



Lúc này chúng nữ quyến Thị lang phủ đứng dậy lui ở một bên, căn bản vô lực tự cứu, Đinh Tử thì mang theo Hỉ nhi, Linh nhi trốn ở một bên dưới tàng cây yên tĩnh nhìn song phương giằng co.



“Con mẹ nó ít hù ta, ngươi sớm xem Ngũ hổ chúng ta không vừa mắt, cho rằng lão tử không biết sao, mấy lần tìm thủ hạ ta phiền phức, trước đây tiểu đánh tiểu náo ta sẽ không cùng các ngươi tính toán, lần này ngươi cũng dám gây sự đến cửa hàng ta, quậy sinh ý của ta, hôm nay ngươi đừng mong việc sẽ được giải quyết như vậy.” Lâm Hổ đầy khí thế hét lớn, Hắc Quỷ cũng bị mắng nóng nảy.



“Con mẹ nó, lão tử làm thì làm sao, ngươi cho là chỉ bằng năm tên tầm thường các ngươi mà có thể ngồi trên vị trí đầu tam bá, còn không phải bởi vì các ngươi đều là đám người điên, không muốn sống, còn tưởng các ngươi thật có bản lĩnh gì, con mẹ nó thật đáng cười, các huynh đệ lên cho ta, đánh chết một người ít một người!”



“Được, hôm nay không giết chết bọn ngươi đòi công đạo tuyệt đối không bỏ qua!” Lâm Hổ cũng kêu lên khẩu hiệu, Lâm Hổ cùng người Hắc Quỷ lập tức ngao kêu to hai tiếng lao tới cùng đấu.



Việc này phát sinh quá nhanh, mà Vương thị bị dọa tới dọa lui, vẫn còn mấy phần lý trí gặp chuyện bình tĩnh, sau khi nàng biết người tới rõ ràng là địch gia của Hắc Quỷ, mà những người này căn bản không chú ý tới các nàng, lúc này không đi còn đợi khi nào, chẳng lẽ còn muốn bị những người này nhục nhã, tốt nhất đem Hắc Quỷ cùng đồng bọn tất cả đều giết chết, để giải nỗi hận của nàng mới tốt!



“Đoàn ma ma, đi mau! Đi mau!” Vương thị thấp giọng nói, Đoàn ma ma đỡ Vương thị lập tức đi ra ngoài, Đinh Ninh Nhi, Đinh An các nàng còn bị dọa không rõ, thế nhưng cảm giác được người một nhà ly khai, ép buộc chính mình lảo đảo đứng dậy, trốn chạy ra bên ngoài, Đinh Tử thấy thế cũng cùng Hỉ nhi Linh nhi đi ra ngoài.



Đinh Tử chưa từng có thỏa mãn với hiện trạng như thế, Ngũ hổ được xưng là tam bá thành nam, thế nhưng nàng cảm thấy còn chưa đủ, muốn nuốt chửng địa bàn hai bá khác, chuyện ngồi trên thành nam một bá, ngay lúc cùng người Lâm Hổ hợp tác liền có cái ý nghĩ này. Chỉ là khi đó còn chưa đủ thành thục, vì thế gần đây Đinh Tử thường xuyên làm cho thủ hạ Lâm Hổ cùng Hắc Quỷ âm thầm phát sinh mâu thuẫn, ngoại nhân nhìn qua đều nghĩ là do người Hắc Quỷ làm nên không nói, tới cửa tìm bọn Lâm Hổ tìm phiền phức, nếu người của Lâm Hổ tới cửa báo thù thì người khác cũng không thể nói gì.



Nhưng thời cơ cũng không dễ nắm bắt như vậy, Đinh Tử không muốn thương tổn huynh đệ đồng thời muốn chèn ép thế lực của Hắc Quỷ, lại cực kì khó khăn. Đinh Tĩnh bị Hắc Quỷ ô nhục, đồng thời bị uy hiếp hai ba ngày tới một lần, lúc Đinh Tử biết phản ứng đầu tiên là phải cho Thị lang phủ biết mới được, sau đó mới suy nghĩ đến việc mượn đao giết người, thứ ba nghĩ đến chính là cơ hội nuốt chửng thế lực Hắc Quỷ. Bất quá việc này vẫn có chút không khống chế được, ý nàng chỉ là làm cho Đinh Ninh Nhi phát hiện gièm pha Đinh Tĩnh, mang theo Vương thị các nàng qua đây bắt gian làm cho Đinh Tĩnh tự ăn quả đắng.



Hắc Quỷ chỉ là một kẻ bình dân, bình thường lại bá đạo nên e ngại con cháu quan gia, thế nhưng Vương thị vừa đến liền đắc tội Hắc Quỷ, mà nữ nhân Thị lang phủ cả đám như hoa như ngọc sớm làm tâm Hắc Quỷ ngứa ngấy khó nhịn, mượn cơ hội hắn liền thuận thế cường, nếu như bình thường Vương thị không quen cao ngạo, Hắc Quỷ không có vô sỉ dơ bẩn, còn muốn hại trong sạch của nàng còn đưa nàng vào kỹ viện, Đinh Tử có lẽ sẽ cứu gia quyến Thị lang phủ, nhưng theo cách xử sự của Đinh Tĩnh, cũng không phải nàng buông tay thì việc này có thể bỏ qua. Đinh Ninh Nhi, Đinh An lúc nào có thiện cảm với nàng, khoan dung đối với địch chính là lãnh khốc đối với mình, mượn cơ hội này dọa các nàng không thoải mái trong lòng, vì sao nàng phải xuất thủ đi cứu ?



Bọn nha hoàn bên người Đinh Ninh Nhi, Đinh An đều đã từng đều hại nàng bao nhiêu, đưa ra chủ ý đi hại người, có ngày này cũng là mệnh các nàng, các nàng bị ô nhục sao lại liên quan đến nàng chứ ? Huống chi nếu không có Đinh Tĩnh không cảm thấy thẹn không ngừng tư thông, không có Đinh Ninh Nhi tâm hoài bất quỹ, không có Vương thị chỉ lo mặt mũi, những người này có lẽ cũng không trở nên như vậy. Nàng bất quá chỉ quan tâm những người nào có lợi cho nàng, tuy nàng nắm toàn cục trong tay, thế nhưng không có các quân cờ phối hợp, việc này tuyệt đối sẽ không phát sinh như vậy. Đối với việc bọn nha hoàn bị ô nhục, trong lòng Đinh Tử xẹt qua một tia phiền muộn, nàng thừa nhận nàng thực sự đủ ngoan, nhưng nàng trải qua kiếp trước, nhìn quen tranh đấu tiền triều, bất quá chỉ là một bữa ăn sáng, nha hoàn văn tự bán đứt đừng nói mất trong sạch, bị giết ai cũng không thể nói một chữ không, bởi vì từ lúc bắt đầu tiến vào Thị lang phủ, chủ tử chính là trời, các nàng không có quyền chọn, Đinh Tử cũng không cảm thấy việc này là lỗi của nàng, chỉ có thể nói nàng ngoan tâm mà thôi!



Thủ hạ mà Lâm Hổ mang đến sớm được Đinh Tử đặc biệt phân phó huấn luyện qua, hơn nữa hôm nay bọn họ có chuẩn bị mà đến, trái lại thủ hạ Hắc Quỷ rất nhiều kẻ đang hưởng lạc, tiêu hao một ít thể lực, căn bản cũng không phải đối thủ của thủ hạ Lâm Hổ, hai phe đánh vài chiêu, thể lực Hắc Quỷ bên này cũng có chút chống đỡ hết nổi.



Đinh Tĩnh thấy thế liền muốn vụng trộm trốn, từ lúc Lâm Hổ dẫn người tiến vào, trong lòng nàng không ngừng kinh hoảng, nếu thủ hạ Hắc Quỷ đem gia quyến Thị lang phủ đều xử lý, Đinh Tử, Đinh Ninh Nhi, Đinh An đều là tiểu thư khuê các vì trong sạch của mình khẳng định không dám đem chuyện thất thân nói ra, mà bình thường Vương thị coi trọng nhất chính là thanh danh, tự nhiên cũng không muốn chuyện mất mặt truyền ra như thế.



Đến lúc đó các nàng biết rõ những thứ này đều là nàng cho người ta làm, thì tính sao? Nhược điểm các nàng đều ở trong tay Đinh Tĩnh, vì không cho nàng nói ra, lúc đó nàng nói gì các nàng liền phải làm! Vì thế nàng điên cuồng muốn gia quyến Thị lang phủ bị ô nhục, về phương diện khác cũng là muốn một đường lui. Ai lại biết ở đâu xông ra đám người đáng chết, phá hủy kế hoạch của nàng, hiện tại Vương thị các nàng đang trở về, trở về Thị lang phủ thì sao nàng có thể sống tốt, bây giờ trong lòng Đinh Tĩnh đại loạn, muốn chạy trốn hoặc là giải thích như thế nào, nàng có thể trốn đi nơi nào, trở về Thị lang phủ thì thứ chờ đợi nàng sẽ là cái gì? Nàng thực sự không dám nghĩ tiếp, chỉ biết là phải chạy, trước tiên thoát khỏi Thị lang phủ thì nàng có thể còn có đường sống.



Đinh Tử sớm nhìn thấy bộ dáng lén lút của Đinh Tĩnh, hướng về phía Hỉ nhi, Linh nhi đưa mắt ra hiệu, hai người lập tức tiến lên, mà bên kia một thủ hạ của Lâm Hổ trực tiếp đá ngã Đinh Tĩnh, trực tiếp cho Hỉ nhi, Linh nhi che miệng để Đinh Tĩnh im lặng, thừa lúc nàng giãy giụa mang lên xe ngựa Thị lang phủ.



Đinh Tĩnh xuất hiện, làm Vương thị, Đinh Ninh Nhi, Đinh An trong xe ngựa đều hận bốc hỏa nhìn nàng, Đinh Tĩnh chỉ mặc áo lót, lúc này che bằng thể y đơn bạc, lại bởi vì nàng không ngừng toát ra mồ hôi lạnh thấm ướt thân thể, lộ ra thân hình mạn diệu, Đinh Ninh Nhi, Đinh An nhìn càng hận đến không chịu được, cuối cùng hai người cũng nhịn không được, đứng ở trong xe ngựa một trước một sau, vươn chân hung hăng đá Đinh Tĩnh, trên mặt, trên người, trên đùi, bụng mông, phàm là địa phương có thể đá, hai người tựa như đem hết toàn lực động cước, đem tất cả nỗi sợ hãi mới vừa rồi hoàn toàn phát tiết ở trên người Đinh Tĩnh.



Miệng Đinh Tĩnh bị ngăn chặn, đau ô ô kêu không ngừng, ánh mắt trừng lớn nhưng căn bản không thể hạ cơn tức của Đinh Ninh Nhi cùng Đinh An, Vương thị ngồi ở một bên cũng không ngừng hừ lạnh, trong mắt không có một tia thương hại, nếu có chỉ là hận ý tận cùng với chưa hết giận!



Đầu óc Vương thị tỉnh táo lại mấy phần, nghĩ đến chuyện Hắc Quỷ, nhóm người lao tới thoạt nhìn càng ngoan, hơn nữa có thù oán cùng Hắc Quỷ, tư thế không đánh ngươi chết ta sống tuyệt đối không sẽ bỏ qua, nàng cũng không phải lo lắng đám người Hắc Quỷ còn có thể sống được, đám côn đồ đánh nhau không thấy máu không bỏ qua. Nhưng Vương thị lại sợ là chuyện thân phận Thị lang phủ có thể bị lan truyền ra hay không, có hay không có cạm bẫy khác, bất quá ngẫm lại nàng lại yên tâm.



Lúc sau một nhóm người từ đầu tới đuôi nhìn cũng không nhìn các nàng, sợ rằng ngay cả mặt các nàng đều nhận không rõ ràng lắm, huống chi chính là tới báo thù, cũng không có hỏi bối cảnh các nàng, nếu sau đó có muốn hỏi, các nàng cũng trốn ra rồi. Hai phe vội vàng đánh nhau sợ cũng vô tâm cố kỵ các nàng, đến lúc đó tìm các nàng thì người đi nhà trống tất không chỗ nào lấy được, hiện tại sợ chính là bọn Hắc Quỷ không chết, đến lúc đó bị hỏi liền không dễ làm.



Lúc đó nàng mang người có bao nhiêu chật vật nàng là biết được, Thị lang phủ đắn đo điểm ấy, vậy sẽ là nguy cơ lớn nhất của Thị lang phủ, Vương thị càng nghĩ càng không thích hợp, xem ra việc nên tìm Bằng nhi thương lượng một chút, nếu cần thiết thì đi hỏi thăm một chút mới được, việc này tuyệt đối cần làm đến vạn vô thất nhất ( không có sơ hở) mới được, nếu về sau nhóm người kia biết tin tức, chắc chắn phải tuyệt hậu hoạn mới được!



Đinh Ninh Nhi cùng Đinh An đá Đinh Tĩnh nửa ngày, viền mắt hai người lại càng ngày càng hồng, đá xong rồi, hai người lại đồng thời oa oa ngồi ở một bên khóc lớn, các nàng ôm đầu, nghĩ đến tình cảnh trong viện lúc nãy, trong lòng vẫn bị sợ hãi tập kích, nếu như không phải nhờ những người đó đột nhiên xuất hiện, nếu như không phải các nàng liều mạng giãy giụa, như vậy các nàng hiện tại trong sạch cái gì cũng không có.



Nhưng chính là vì thân thể các nàng bị nam nhân sờ soạng, y phục bị xé, nhìn y phục tàn tạ rách rưới lộ ra trên cánh tay, các nàng nghĩ vẫn là sợ, khóc như thế nào cũng không dừng được.



Đinh Tử vẫn cúi đầu, ai cũng không nhìn thấy nét mặt của nàng, lúc này trong xe mọi người cũng có tâm tình riêng nên cũng không có ai nhìn nàng.



Xe chạy về Thị lang phủ, Đoàn ma ma coi như tương đối trấn định, trực tiếp cho người ta đem xe ngựa chạy tới cửa sau Thị lang phủ, sai Lưu Bảo An làm việc, nhân cơ hội nàng vào Thị lang phủ, cầm y phục sạch sẽ cho đám người Đinh Ninh Nhi, Đinh An thay mới, thần tình cả đám nữ quyến mới có chút bất an hồi phủ.



Mọi người trực tiếp đi Thọ An đường, nhìn thấy địa phương quen thuộc mọi người đều thở dài một hơi, không chỉ như vậy, Đoàn ma ma lập tức gọi người đem trà ngon cùng điểm tâm, làm cho mọi người trước ấm bụng, thế nhưng lúc này ai còn ăn nổi.



Vương thị tiếp nhận ly trà, tay lại run rẩy không ngừng, nắp cùng ly trà không ngừng phát ra tiếng giòn vang, càng làm cho người nghe khẩn trương không ngừng, kỳ thực Vương thị cũng không muốn run rẩy, nhưng tay lại không nghe lời của nàng. Lúc này trong đầu nàng nghĩ đến chuyện phát sinh ở trong sân, thân thể theo bản năng sợ hãi phát run.



“Đi gọi lão gia qua đây, còn có mấy di nương đều gọi tới cho ta, nói ta có việc phải xử lý!” Vương thị ép buộc chính mình bình tĩnh, muốn đem ly trà trong tay thả về, ai biết trên tay vô lực, chỉ nghe “Ba” một tiếng, ly trà rớt trên mặt đất nát ra, Đoàn ma ma nghe trong lòng căng thẳng, lập tức chạy ra Thọ An đường đi thư phòng tìm Đinh Bằng, đồng thời phái nha hoàn Thọ An đường thông tri di nương thông phòng qua đây.



Vương thị muốn thấy, tự nhiên không có người nào dám chậm trễ, Đinh Bằng đang ngồi ở thư phòng uống trà, vuốt đôi tay nhỏ bé của Liên Nguyệt, trong lòng chính nổi lên tình tự nào đó, vừa nghe giọng điệu Đoàn ma ma có chút không đúng đến thỉnh hắn, cũng lập tức đứng dậy.



Bình thường Vương thị không có việc gì rất ít gọi hắn qua, bình thường có chuyện gì sẽ nói lúc buổi sáng hắn cấp Vương thị thỉnh an, hôm nay hắn hạ triều sớm, vẫn ở trong phủ, cũng không nghe nói trong phủ xảy ra chuyện gì, chính bởi vì như vậy Vương thị mới càng có việc, vì thế Đinh Bằng nửa điểm cũng không dám trễ nãi mang theo Liên Nguyệt chạy thẳng tới Thọ An đường.



Đinh Bằng vừa mới một bước vào Thọ An đường, còn không chờ Vương thị nói chuyện thì Mã di nương, Phương di nương, Bạch di nương liền lần lượt xuất hiện, Mã di nương vừa nhìn thấy Đinh Tĩnh bị trói trên mặt đất, toàn thân là vết thương, lập tức khóc lên: “Sao lại làm bậy như thế, ai lại đem Tĩnh nhi đánh thảm như vậy, cẩu nô tài các ngươi còn đứng ngây đó làm gì, còn không qua đây mở trói cho Nhị tiểu thư, các ngươi càng lúc càng lớn mật, thế nhưng dám đối đãi chủ tử như vậy, đều lôi ra trượng tễ!”



Vương thị vừa nghe tức giận sôi lên, bên người đem đồ trên bàn tất cả đều quét xuống, nhất thời phát ra tiếng vang “Bùm bùm”, mặc dù thế Vương thị vẫn giận dữ rống: “Đem kẻ không biết xấu hổ, tiện thiếp không biết sống chết, còn có nha đầu đáng chết đánh chết cho ta!”



Đinh Bằng, Mã di nương, Bạch di nương, Phương di nương còn có Liên Nguyệt không rõ tình hình đều sững sờ tại chỗ, mà lúc này Đoàn ma ma đã đi rồi quay lại, bọn họ nhìn đến mặt Vương thị đã tức giận vặn vẹo không còn hình dáng, nhất thời minh bạch nhận thức Vương thị, nàng thực sự muốn đánh chết Mã di nương cùng Đinh Tĩnh!