Trùng Sinh Cao Môn Đích Nữ

Chương 16: Tựa lưng vào đại thụ hóng mát




Lâm thị khẩn trương nói: ”Con dâu hôm nay đã khỏe …” Lời này vừa nói ra,liền ý thức được bản thân sai lầm rồi, vừa rồi Âu Dương Khả rõ ràng cónói qua bà ta cần phải nghỉ ngơi nhiều, thậm chí còn phải nằm trêngiường nửa tháng, như thế nào lại ngay lấp tức liền có thể tốt hơn nhiều đây! Chết tiệt, Khả nhi không nên nói với Âu Dương Noãn như vậy, ngườita cố ý thiết kế cạm bẫy, nó liền nhảy vào! Hiện tại bản thân phản báccũng không được, thừa nhận cũng không xong, rõ ràng là bị treo ở giữamà. Bà ta hít sâu một hơi, tười cười càng thành khẩn: ”Con cũng biếtthân thể mình không tốt, nhưng trong nội viện không phải không có ngườiquản thay sao? Noãn nhi cùng Khả nhi tuổi còn nhỏ, bằng không nhữngchuyện trong nhà cũng có thể giúp đỡ một ít, hiện tại thì đúng là thiếungười!”

Lý thị vừa nghe, mặt mày liền rũ xuống một chút, dườngnhư có chút do dự. Âu Dương Noãn đi qua, dựa vào bên người Lý thị, cườinói: ”Mẫu thân nói phải, lần trước trong viện đệ đệ không phải thiếuchút nữa là lật trời sao, đám hạ nhân này nếu không có ai quản thúc thìnhất định sẽ coi trời bằng vung.”

Nếu ban đầu Lý thị còn có chútdo dự, thế nhưng hiện tại chút do dự này cũng bay lên tận chín tầng mây. Đúng vậy, khi Lâm thị còn quản sự trong nhà không phải trong viện củaTước nhi vẫn rối loạn đấy sao? Hiện tại lại nói cái gì mà không có nữchủ thì không được, chẳng phải là tự vả vào miệng mình sao? Lý thị trong lòng cười lạnh, trên mặt lại tràn ngập từ ái nói: ”Nói thì nói như vậy, ngươi dù sao cũng đang bệnh, ta không thể để ngươi mệt nhọc thêm, nếutruyền ra ngoài không phải sẽ nói Âu Dương gia ngược đãi con dâu sao?Ngươi tạm thời hãy thoải mái, buông lỏng tâm tình, yên tâm nghỉ ngơi nửa tháng đi, mọi việc trong nhà tất có người lo liệu”

Lâm thị trong lòng rung mình, nói: ”Không biết mẫu thân định để ai quản lý?”

“Cái này, không phải là đã có sẵn nhân tuyển tốt sao?” Lý thị hướng về mộtbên chỉ qua, chính là Lý di nương vẻ mặt yên lặng đang đứng ở góc nhỏhầu hạ chủ mẫu. Nếu là Lý Nguyệt Nga quản lý, nàng ta là người của bà,nếu có sự tình gì thì người cuối cùng quyết định vẫn là bà.

“Nàng ta bất quá chỉ là di nương mà thôi!”Âu Dương Khả đầu tiên là kinh hômột tiếng, sau lại nhìn đến vẻ ánh mắt cười như có như không của ÂuDương Noãn, lập tức ý thức được bản thân đã nói sai, dù sao nàng ta cũng chỉ là một tiểu cô nương, so với Lâm thị, rõ ràng là rất thiếu kiênnhẫn.

Ánh mắt Lâm thị như dao phóng về phía Lý Nguyệt Nga, xoayngười lại tươi cười với lão phu nhân: ”Mẫu thân cứ nói đùa, Lý di nươngvừa mới vào phủ, đối với việc trong nhà chúng ta còn chưa quen thuộc, có phải hay không nên…”

“Vừa vào thì đã làm sao, ta lúc trước đượcgả vào đây không phải liền ngày hôm sau đã bắt đầu quản sự sao, ai lạikhông có những lần đầu tiên!”

“Tổ mẫu, chỉ sợ Lý di nương khôngthể làm bọn chúng phục đâu!” Âu Dương Khả nhẹ giọng nhắc nhở, muốn ngăncản ý niệm trong đầu Lý thị.

“Noãn nhi cũng lớn rồi, nếu NguyệtNga có cái gì không hiểu, để cho Noãn nhi giúp đỡ tiện thể học tập luôn. Bồi dưỡng tốt cho bọn chúng, tương lai cũng có thể giúp đỡ cho ngươi!”Chẳng lẽ Âu Dương gia đại tiểu thư lại không áp chế được bọn hạ nhân? Lý thị nói như vậy, ánh mắt hơi hơi nheo lại: ”Hay là lời nói của bà giànày không có tác dụng, vẫn phải để Trì nhi tự mình đến nói với ngươi?”

Lâm thị nghĩ rằng đây là lão thái thái quyết ý muốn đoạt quyền lợi của mình sao? Không, hẳn là không đến mức đó, bà chính là muốn hạ cho mình mộtcái uy thôi, Âu Dương gia này nơi nơi đều là người của mình, cho dù giao cho người khác thì sao, những người đó có thể không nghe lời, đến lúcđó lại rối loạn thành một đoàn cũng không thể trách mình được! Nghĩ đếnđây, bà ta liền nở nụ cười: ”Đương nhiên không phải, con dâu hết thảyđều nghe lời người. Để lão phu nhân phải mệt nhọc, con sẽ cố gắng dưỡngbệnh, khỏe lại sẽ tận hiếu với người.”

Lão phu nhân đứng dậy,tiền hô hậu ủng tiêu sái bước đi, Lâm thị tức giận ánh mắt đỏ lên, Vương mama một bên cẩn thận khuyên nhủ: ”Phu nhân, người hãy thả lỏng mộtchút, bất quá cũng chỉ nửa tháng mà thôi, không lo không lấy lại được!”

Lâm thị cũng nghĩ như vậy, không nên cho rằng đây chỉ là đơn giản như quảnlý nội viện, muốn làm được cũng phải học hỏi rất nhiều! Bà ta hừ lạnhmột tiếng, chờ xem đi lão bà bà kia, rồi sẽ có lúc ngươi phải tới cầu ta thôi!

Thời điểm cùng Lý thị đi ra, Âu Dương Noãn liền biết đượctrong lòng Lâm thị nghĩ gì, chính là mọi chuyện trên đời này không thểluôn theo ý nguyện của ngươi, nhất là thứ quyền lực này, giao ra thì dễdàng, nhưng muốn lấy lại sao? Không dễ vậy đâu.

Âu Dương Noãn tiễn Lý thị về, liền trở lại viện mình, nhìn Phương mama nhẹ nói: ”Ta mệt rồi, muốn nghỉ ngơi một lát!”

Phương mama gật đầu, đại tiểu thư thường có thói quen nghỉ trưa, hôm nay vấtvả cả nửa ngày vừa đi thỉnh an lão phu nhân lại đến chỗ Lâm thị thămbệnh, cuối cùng lại đưa Lý thị trở về lại bị giữ lại dùng bữa làm chậmtrễ không ít thời gian, nhưng bà nghĩ nghĩ, vẫn là nhắc nhở nói: ”Đạitiểu thư, Lý di nương bên kia…”

Âu Dương Noãn mỉm cười: ”Chờ nàng ta tìm tới cửa rồi nói sau”

Lý Nguyệt Nga tuy rằng xuất thân hàn môn, nhưng không phải cái gì cũngkhông biết, nàng ta hôm nay bị gánh lấy trọng trách nhưng không lộ rabiểu tình kinh hỷ quá đáng, có thể thấy được cũng là người có chút suynghĩ, chỉ cần dựa vào điểm này nàng ta còn sợ không trấn an được đámngười kia sao.

Không biết qua bao lâu, Âu Dương Noãn đã ngủ đủ rồi,liền động nhẹ thân mình, mành liền được nhẹ nhàng nhấc lên, Hồng Ngọckhuôn mặt hơi hơi tươi cười đi lại gần nói: ”Đại tiểu thư, người đã tỉnh rồi. Lý di nương ở bên ngoài chờ người đã lâu rồi”

“Sao không gọi ta dậy?” Thanh âm Âu Dương Noãn còn có chút uể oải.

“Nô tỳ muốn vào báo với tiểu thư, nhưng Lý di nương nói vốn là do nàng ấyđột nhiên tới cửa quấy rầy, nhất định không chịu cho nô tỳ đánh thứcngười, hiện tại đang nói chuyện cùng Phương mama.” Hồng Ngọc lấy thêm áo choàng nhung thêu hoa phủ lên người Âu Dương Noãn.

Nhìn thấy ÂuDương Noãn, Lý di nương tươi cười đứng lên hướng nàng cúi chào, gọi mộttiếng Đại tiểu thư, tư thế có vẻ rất cung kính, nàng ta mặc áo khoácmỏng màu hồng, trên tóc cài một cây trâm ngọc bích, nhìn qua vừa tinhxảo vừa lộng lẫy.

Âu Dương Noãn hơi hơi vuốt cằm: ”Di nương không cần đa lễ!”. Trước kia Lý Nguyệt Nga còn gọi nàng là Noãn nhi, hiện tại lại rất cung kính gọi nàng là Đại tiểu thư, có thể thấy được nàng tacũng thực hiểu được thân phận hiện nay của mình, như vậy là tốt nhất,một thiếp thất vừa bước vào cửa nếu muốn đứng vững gót chân, biện pháptốt nhất là tìm được người nâng đỡ kiên cường hữu lực…

“Được lãophu nhân để mắt đến, đem việc trong nhà tạm thời giao cho ta quản lý,đối với người mới bước vào cửa như ta, sao có thể làm việc vượt qua chủmẫu đây? Cũng may lão phu nhân đã nói mời đại tiểu thư cùng nhau xử lýcông việc, như vậy ta cũng yên tâm hơn, nếu là có việc gì không đúng,còn phải phiền đại tiểu thư…”

Âu Dương Noãn mỉm cười: ”Lý dinương đừng khách sáo, nếu tổ mẫu đã đem gia sự giao cho di nương, thì di nương hãy cố gắng mà làm đi!”

“Phải, hiện tại, toàn bộ quản sựcùng các mama đều ở chính sảnh chờ nghe đại tiểu thư chỉ bảo, ngườixem…” Lý di nương cười thực thân thiết, thái độ hết sức thành khẩn.

Nàng ta chỉ là một di nương, lại vừa mới vào cửa, bất quá là được Lão phunhân coi trọng nên mới có được cơ hội tạm thời xửa lý công việc trongnửa tháng, lão phu nhân đương nhiên là muốn thông qua chuyện này thu hồi một ít quyền lực, quan trọng hơn là muốn ra uy với Lâm thị, để cho bàta biết Âu Dương phủ này không có Lâm thị ngươi cũng không ai chết được. Nếu Lý Nguyệt Nga quản lý không tốt, xảy ra điều gì, tổ mẫu chẳng khácnào là tự đánh vào mặt mình, sau này nếu xảy ra vấn đề với Lâm thị tấtnhiên bà không thể nhúng tay vào được, cho nên Âu Dương Noãn gật đầu,cũng không cự tuyệt: ”Nếu đã như vậy, xin mời di nương dẫn đường”

Dọc đường Âu Dương Noãn không chớp mắt đi qua thảm đỏ bằng nhung sậm màu,thẳng tắp đi đến chiếc ghế gỗ lim có lưng dựa cao ngồi xuống, bên cạnhđã có nha đầu bưng một khay trà đứng chờ, thấy nàng đến liền dâng tràvấn an. Âu Dương Noãn hơi hơi vuốt cằm rồi giương mắt nhìn, chỉ thấy bên ngoài phòng, từ cầu tháng trở xuống đã thấy đứng đầy người…