Chúng ta làʍ t̠ìиɦ rất lâu, nhưng cả hai người đều chưa làm trận nào trên giường, dù chỉ một lần. Buổi tối ngày sau khi chị hai rời đi, Kiệt nằm cạnh ta khi cuộc ân ái đi qua bình yên ngủ. Tất cả diễn ra một cách tự nhiên, giống như định mệnh đã sắp đặt mọi thứ.
Thời gian trôi qua, chúng ta ngày càng chìm đắm trong du͙© vọиɠ nguyên thủy, không cần kiềm chế, không cần kiêng nể, dĩ nhiên trừ bỏ việc ngoài ý muốn ở bờ biển.
"Mùa hè là mùa làm cho người ta tràn ngập dư vị, có phải vì thế mà trẻ em ở phía nam trưởng thành nhanh hơn trẻ em phía bắc không?". Ta nói nhưng lời này khi cô đang ngồi trong lòng ta, mà ta thì đang ngồi trong bồn tắm...
Nhẹ nhàng nâng cằm cô lại gần, môi trải dọc theo sườn mặt rồi dừng lại ở môi. Tay không an phận trên người cô làm loạn. Ở trong nước xúc cảm thật không tốt, không có sự chân thật, vì vậy ta bỗng cảm thấy ở ngoài vẫn tốt hơn.
"Ai biết... lý luận của cô kỳ quái..." Thượng Kiệt bắt đầu có phản ứng nho nhỏ. Đôi bồng đào nhẹ ma sát ta, cọ đến lòng ta ngập lửa.
Ta nắm lấy đôi tiểu bạch thố căng tròn chậm rãi xoa bóp. Nơi này của cô thật sự quá mẫn cảm, vừa đυ.ng đến hô hấp đã muốn rung rẩy, giọng mũi phát ra âm thanh "Ân....ah...." không rõ tiếng vang.
Tiếng nước mê hoặc, thân thể nàng càng động lòng người...
Ta vươn đầu lưỡi tiến vào vành tai nàng, nhẹ tách đôi chân thon dài đang chặt chẽ khép lại, vuốt ve khu rừng bí ẩn kia. Hô hấp nàng bắt đầu dồn dập, thân thể quấn chặt lấy ta. "Thành...."
Ta biết thời điểm chín mùi nên từ từ đưa tay đi vào trong. Nàng nhắm hai mắt để thích ứng với sự xâm nhập của ta, chậm rãi hô hấp, một bàn tay tự giác nắm chặt lấy thành bồn tắm.
Môi ta dời từ tai xuống hõm cổ, tinh tế hôn từng chút từng chút một. Tay kia di chuyển tới nơi to lớn mẫn cảm trên thân thể nàng....
Cái quạt trần quay quay tạo tiếng vang. Nàng rêи ɾỉ, thanh âm hỗn loạn kia như con mèo nhỏ nức nở.
Ta dùng sức ra vào nhanh hơn, cảm giác bức tường trong hố sâu kia trương lên. Ngón tay thon gầy vì nắm chặt mà nổi gân lên, nơi hạ thân chứa ngón tay ta ngày càng thu chặt. Ta biết nàng sắp tới....
Dòng nước ấm bùng nổ tràn ra. Thượng Kiệt xụi lơ nằm trong lòng ta. Ta vỗ về đem mái tóc ướŧ áŧ vén qua, hôn lên má cô. "Thoải mái sao?"
Cô quá mệt mỏi híp mắt không tự giác tựa vào lòng ta, hồi lâu mới miễn cưỡng mở miệng trả lời. "...giống như đang nằm mơ..."
"Là thế nào?" Ta ôn nhu hỏi.