Trùm Mafia: Bà Xã Mau Lại Đây!

Chương 41: Lời vợ nói, nên nghe!






"Là em tự nói mà!" Lãnh Ngạo đưa đôi mắt như hiển nhiên nhìn về phía cô, trông hết sức giả tạo.

"Không! Chỉ là em nói bừa thôi, thế mà anh cũng tin." Tư Tản Nguyệt bĩu môi nhìn Lãnh Ngạo, cô là đang bị anh ăn hiếp a ~

"Lời vợ nói, nên nghe!" Nói xong, anh càng dùng sức ôm chặt cô hơn, lấy hơ ấm của mình sưởi ấm cho cô.

Tư Tản Nguyệt đỏ mặt rúc trong lòng ngực Lãnh Ngạo. Đã mấy lần dãy giụa, nhưng sức phụ nữ sao so được với đàn ông?

"Sở tỷ... Khụ! Khụ!" Bạch Hổ hớt ha hớt hải chạy vào, vừa nhìn thấy cảnh này, lời định nói cũng tự nhiên nuốt xuống.

Lại nhìn thấy có người bước vào, Tư Tản Nguyệt xấu hổ đẩy Lãnh Ngạo ra. Thật là muốn độn thổ luôn mà, Bạch Hổ thế còn là đàn em của cô. Huhu! Ông trời thật bất công mà!

"Có chuyện gì?" Khác với Tư Tản Nguyệt mặt đang đỏ như trái cà chua, Lãnh Ngạo lại vẫn thản nhiên, mặt không nhìn ra chút thay đổi nào! Quả không hổ danh là ông trùm giới hắc đạo!

"Sở tỷ, Tần Vô tới tìm, nghe nói là có thông tin cơ mật cần nói!" Bạch Hổ lúc này đã vào vấn đề chính, bộ dạng hết sức nghiêm túc.

"Tần Vô? Sao hắn biết chúng ta ở đây?" Tư Tản Nguyệt sực nhớ lại. Lúc đầu cô cũng chỉ nói là tới Tây Yên Châu, còn tại sao Tần Vô lại biết cô đang ở Hắc Ưng, liền phải hỏi hắn rồi!

"Đệ cũng không biết, nghe nói là Huyết Minh xảy ra việc trọng đại!" Bạch Hổ cũng không khỏi hấp tấp. Nhìn bộ dáng Tần Vô hớt ha hớt hải chạy tới tìm, hắn cũng đoán được phần nào trọng tâm. Dù sao, Huyết Minh xảy ra chuyện cũng không phải là chưa từng có!

"Trọng đại sao? Đi, chúng ta đến tìm Tần Vô!" Ngoại trừ Thanh Long và Bạch Hổ ra thì người mà cô tin tưởng nhất cũng chỉ có Tần Vô. Cô không tin, hắn lại có thể làm ra chuyện gì có lỗi cả. Phản bội Huyết Minh có thể tha, nhưng phản bội tổ chức? Một chữ thôi: GIẾT!

Tư Tản Nguyệt cùng Bạch Hổ và Lãnh Ngạo đi tới sảnh chính của Hắc Ưng. Một làn khói nghi hoặc bao trùm lên cả khoảng không gian, ươm lên cảnh vật, đồ đạc. Là cô không muốn tin, ngay cả người mình tin tưởng nhất lại cũng có thể phản bội mình. Hay là vốn dĩ... cô đã sai khi tin tưởng quá nhiều người?

"Sở tỷ, tỷ đã đến! Đệ có chuyện này gấp muốn tìm tỷ!" Nhìn thấy bóng dáng Tư Tản Nguyệt từ ngoài cửa đi vào, Tần Vô chạy nhanh tới bên cạnh.

"Từ từ nói, không vội!" Tư Tản Nguyệt ngồi xuống chiếc ghế đặt bên cạnh cửa sổ, mắt đăm đăm nhìn bầu trời trong xanh bên ngoài. Nhưng trong xanh thì sao? Không có mây, bầu trời vẫn cứ chỉ là bầu trời...

"Sở tỷ, không biết tại sao mấy ngày gần đây có một băng đản mới nổi tên là Thiên Địa hội rất ra sức chèn ép chúng ta." Tần Vô đứng ở sau lưng Tư Tản Nguyệt, bộ dáng hết sức khó hiểu.

"Thiên Địa Hội? Tôi trước nay chưa từng nghe qua!" Bạch Hổ vuốt vuốt cằm, lại có ai dám cả gan động vào Huyết Minh? Là chưa biết ở sau lưng Huyết Minh là ai sao?

"Thiên Địa Hội được thành lập từ bốn năm trước! Nhưng lại im hơi lặng tiếng nên các người có thể chưa từng nghe qua. Đứng đầu Thiên Địa Hội là một nam nhân hay mặc áo choàng đen, hành động luôn luôn bất thường." Lãnh Ngạo rót một cốc nước, ngoảnh mặt lại nhìn Tư Tản Nguyệt.

"Có thể đây cũng là mấu chốt khiến chúng ta hiểu lầm đây là băng đản mới nổi!" Lãnh Ngạo khoanh tay trước ngực, nói một hơi như rất am hiểu về cái tổ chức gọi là Thiên Địa Hội này!

"Nếu nói như lão đại thì không phải là Thiên Địa Hội đó cố tình nhắm vào chúng ta?" Bạch Hổ khoác vai lên Thanh Long nãy giờ vẫn im lặng, bộ dáng như đã thông suốt tất cả mọi chuyện.

"Trong ba ngày chặn hết mọi đường buôn bán vũ khí của chúng ta, ngay cả mấy đối tác làm ăn lâu năm cũng đã không từ mà biệt, nhân lực hao tổn. Có những việc trọng đại đệ không giám ra mặt quyết định, chỉ có thể sang đây cầu cứu tỷ!" Nói xong, Tần Vô dạng chắp tay nhìn về phía Tư Tản Nguyệt. Sở tỷ là luôn yên tâm giao Huyết Minh cho hắn, thế nhưng lần này lại có thể xảy ra chuyện lớn như thế, hắn có thể không lo lắng sao?

"Trong ba ngày chặn hết mọi đường buôn bán vũ khí của chúng ta? Thiên Địa Hội này, là mua được tin tức ở chỗ nào biết đường buôn bán vũ khí của Huyết Minh? Giá thành... chắc cũng chẳng thấp nhỉ?" Tư Tản Nguyệt nửa nói nửa đùa, âm thanh hời hợt đến kì lạ.

"Chuyện này... chắc có thể là họ đoán được!" Tần Vô hiển nhiên đáp lại. Đối với vấn đề này hắn cũng đã suy nghĩ rất nhiều lần, nhưng mãi vẫn chẳng hiểu được nguyên do.

"Đoán? Ngươi thử đoán cho ta xem đường buôn bán vũ khí của Hắc Ưng?" Tư Tản Nguyệt quay lại mà nhìn Tần Vô, điềm nhiên nhận ra được sự khác thường trong lời nói.

"Sở tỷ, đệ..." Tần Vô ngước lên nhìn Tư Tản Nguyệt. Sở tỷ kêu hắn đoán, đoán thế nào bây giờ?

"Hoặc là, trong Huyết Minh của chúng ta có nội gián!" Thanh Long im lặng bây giờ mới lên tiếng, lại đưa ra đúng suy nghĩ của tấy cả mọi người bây giờ.

"Nôi gián? Được! Để ta xem ai dám phản bội lại Huyết Minh này!" Tư Tản Nguyệt tức giận đập bàn. Cũng không phải là cô không tin người của mình, mà là bây giờ căn bản cô không thể tin bất kì ai cả.

"Tần Vô, sao ngươi biết bọn ta đang ở đây?" Bạch Hổ quay sang nhìn Tần Vô với ánh mắt nghi ngờ, hắn cũng đang rất thắc mắc về vấ đề này.

"À! Là Lưu Ly nói cho ta biết, cô ấy kêu ta đến đây tìm các người. Ta cũng không biết Lưu Ly tại sao biết!" Tần Vô thật thà nói, hình như cũng không phải là nói dối.

"Lưu Ly?" Lưu Ly trước kia là do Tư Tản Nguyệt chính mình thu nhận, lại thấy hoàn cảnh cô ta khó khăn nên cũng không nghi ngờ gì nhiều. Nhưng mà bây giờ...

"Sở tỷ, trước khi mọi chuyện chưa được rõ ràng, chúng ta cũng không nên phán xét bậy bạ!" Thanh Long nhìn Tư Tản Nguyệt giải thích. Hắn tất nhiên cũng không muốn lại có thêm người vô tội chịu điều gì oan ức.

"Ta biết! Nhưng mà Lưu Ly cô ta, quả thực đáng nghi." Dù là như vậy, tất nhiên vẫn phải đề phòng, lại lỡ như thật sự là cô ta thì sao?

"Vậy đề phòng một chút là được. Nhưng mà Sở tỷ, việc trước mắt vẫn là nên giải quyết chuyện ở Huyết Minh trước!" Bạch Hổ ngước mắt nói, dường như cũng rất có lý.

"Vậy được. Ngày mai chúng ta liền trở về Huyết Minh!" Tư Tản Nguyệt thoáng nghĩ rồi lại gật đầu. Vẫn là phải giải quyết đám Thiên Địa Hội này trước, rồi mọi chuyện sẽ tự động rõ ràng thôi!