Trùm Mafia: Bà Xã Mau Lại Đây!

Chương 2: Hôn ước




"Vậy em có thể gọi anh là Lãnh Ngạo ca ca được không?"

"Được." Lãnh Ngạo ôn nhu mỉm cười nhìn về phía Sở Sở.

[...]

"Sở Sở tiểu thư, thì ra em ở chỗ này với tiểu thiếu gia. Làm chị lo muốn chết." Tiểu Lệ vuốt vuốt ngực trấn an lại bản thân mình, xem ra rất lo lắng.

"À đúng rồi! Sở Sở tiểu thư, Hạ lão gia kêu người trở về." Tiểu Lệ lúc này mới sực nhớ ra, nhìn về phía Sở Sở cung kính nói.

"A. Phải về rồi sao..." Có vẻ không đành lòng, cô bé quay sang nhìn Lãnh Ngạo: "Lãnh Ngạo ca ca, vậy ngày kia Sở Sở lại đến chơi với anh, được không?"

"Được. Mau về đi kẻo Hạ bá bá lại sốt ruột."

"Vâng. Vậy... em về nhé!" Cô bé được người hầu dẫn về phía cha, trước khi đi vẫn lưu luyến ngoái đầu nhìn lại.

Cô bé hoàn toàn không biết, kể từ đây, định mệnh đã nối hai người họ lại, có muốn cắt đứt, cũng không được...

*****
Trong căn phòng xa hoa lộng lẫy, có một cô gái đang ngồi trước bàn trang điểm mỉm cười.

Cô gái có gương mặt rất xinh đẹp, chiếc mũi dài thẳng tắp, đôi môi hồng nhuận khẽ mím lại. Mái tóc dài xõa ngang vai thình thoảng lại được gió thổi nhẹ, rung rinh theo tiết tấu.

" Cạch" Tiếng mở cửa vang lên, một người phụ nữ trung niên bước vào.

" Sở Sở, con chuẩn bị xong chưa. Khách khứa đã đến đông đủ cả rồi." Bà khẽ mỉm cười, đầy ý vị sâu xa nhìn con gái.

Nghe thấy âm thanh quen thuộc, Sở Sở quay đầu nhìn lại. Đó chính là mẹ cô - Du Mẫn.

Hôm nay bà bận một bộ sườn xám thiết kế theo phong cách Trung cổ, đậm nét quý tộc. Phối với bộ trang sức bản giới hạn của Chanel làm cho Du Mẫn thường ngày vốn đã rất đẹp nay càng đẹp hơn.

"A. Xong rồi ạ. Chúng ta đi thôi." Sở Sở nhìn mẹ mình mỉm cười rồi khoác tay bà thân mật bước ra ngoài hội trường.

[...]

Tiếng MC nói vang lên văng vẳng, thấy cô bước ra, như gặp được vị cứu tinh, vội vàng nói: "Sau đây, tôi xin mời Hạ tiểu thư - Hạ Linh Sở - Người chủ trì bữa tiệc ngày hôm nay tiến lên sân khấu."

Nghe MC nói vậy, cả hội trường lúc này mới phát hiện ra ở đầu cửa ra vào có hai mẹ con đi tới. Đó không ai khác chính là Du Mẫn và Hạ Linh Sở.

Mọi người ríu rít chào hỏi hai mẹ con, một số người còn muốn lại nói chuyện nhưng đều bị Du Mẫn khéo léo từ chối.

Lúc này, Sở Sở buông tay khỏi người mẹ, thướt tha tiến lên phía sân khấu. Mọi ánh nhìn tập trung lên thiếu nữ yêu kiều.

Sở Sở hôm nay quả thực rất xinh đẹp. Cô mặc một chiếc váy trễ vai màu xanh dương. Trên váy khảm những viên kim cương lấp lánh. Phần chân váy xếp thành nhiều lớp bồng bềnh, khi đi lại sẽ không thuận tiện. Mọi người cũng tự chủ mà nhường đường cho cô.

Tiến lên sân khấu, Sở Sở nhận lấy micro từ MC, giọng nói ngọt ngào vang lên thánh thoát: " Cảm ơn tất cả các vị khách quý đã đến tham dự lễ trưởng thành của tôi. Tôi chân thành cảm ơn mọi người. Chúc mọi người có một buổi tối vui vẻ."

Dứt lời, tiếng vỗ tay vang lên bồm bộp như ngày hội trổ mùa. Không khí náo nhiệt hơn bao giờ hết.

Từ cánh gà sân khấu, nhân viên đẩy một chiếc bánh kem 3 tầng lên. Sở Sở nhận lấy dao, nhẹ nhàng cắt bánh.

Xong xuôi mọi việc, cô bước xuống sân khấu, hướng Lãnh Ngạo đi tới.

"Lãnh Ngạo ca ca"

Nghe có ai gọi mình, anh khẽ quay đầu lại, nhận ra bóng dáng quen thuộc, anh mỉm cười.

" Sở Sở, sinh nhật vui vẻ. 18 tuổi rồi, không được hành động tùy hứng nữa biết chưa." Lãnh Ngạo mặt thì trách móc nghiêm nghị nhưng chất giọng lại hết sức cưng chiều.

" Xì.... Em biết rồi." Sở Sở nhìn hắn, bĩu môi.

Cả hai trò chuyện được một lúc thì MC thông báo Hạ Hoằng có lời muốn nói.

" Hôm nay, cảm ơn các vị đã tới tham dự lễ trưởng thành của con gái tôi.Ngoài ra, tôi còn có 1 chuyện hết sức quan trọng muốn thông báo cho các vị."

Dừng một lát, ông nói tiếp: "Tại đây, tôi xin được tuyên bố hôn ước giữa Lãnh gia và Hạ gia chúng tôi. Đối tượng của hôn ước chính là Lãnh Ngạo đại thiếu gia Lãnh gia và còn gái tôi Hạ Linh Sở."

Ông dứt lời, tiếng vỗ tay vang lên như sấm!