Trạch Duy Á đã đúng, khoảng 10 phút nữa, bầu trời bắt đầu u ám và sắp có mưa to.
Khương Khả đã dành thời gian dựng lều với Trạch Duy Á, cậu mua một tấm đệm có thể chống ẩm và chống nóng trong trung tâm thương mại của hệ thống, rồi trải tất cả bên trong lều.
Sau khi đặt lều, Khương Khả nhanh chóng lấy em mèo từ không gian ra.
Tuy không gian rất an toàn nhưng chúng còn quá nhỏ, nếu môi trường xung quanh thích hợp, thì Khương Khả vẫn hy vọng lũ mèo có thể hoạt động ở bên ngoài nhiều hơn.
Bên ngoài trời đang mưa, có lẽ đây là lần đầu tiên nhìn thấy một thứ giống như cái lều.
Những con mèo vừa được thả ra cảm thấy kỳ lạ.
Để các em mèo tự chơi một mình, Khương Khả mở hệ thống phát sóng trực tiếp, sẵn sàng nắm bắt thời gian để kiếm thêm điểm.
Trừ lúc đầu tiêu phí một ít điểm, hiện tại Khương Khả chỉ còn có 200.000 điểm hệ thống trong tay, số điểm này nếu ở trên Thủ đô tinh thì đủ dùng, nhưng ở đây không phải Thủ đô tinh, không biết sẽ có chuyện gì xảy ra, cho nên vẫn nên kiếm thêm ít điểm.
Vì ở trong lều nên không thể có quá nhiều khói, Khương Khả liền đem nồi lẩu ra, định đun một nồi canh để làm ấm cơ thể.
Dụng cụ nhà bếp là những dụng cụ mà cậu mới nhận được từ phần thưởng, nguyên liệu nấu ăn là thịt lợn, tôm, bắp cải và cải dầu.
Đặt nguyên liệu lên bàn, Khương Khả quay đầu lại đang định xem fans hâm mộ đang nói gì, thì bị số người ở góc trên bên phải làm cho kinh ngạc.
25 người.
Khương Khả dụi dụi mắt, suýt chút nữa cho rằng mình nhìn nhầm, sau đó nhìn kỹ lại, quả nhiên là hai mươi lăm người...!ồ không, vừa rồi lúc Khương Khả tiến lên kiểm tra, số người xem bên trong đã giảm từ 25 xuống còn hai mươi hai.
Không quan tâm đến món ăn, Khương Khả trực tiếp mở hệ thống: "Làm sao vậy, hôm qua tôi bắt đầu phát sóng trực tiếp đã có gần 200 nghìn người xem.
Tại sao chỉ chưa đầy một ngày lại đột nhiên trở thành như thế này."
Nếu như đột nhiên giảm xuống mấy chục vạn, Khương Khả vừa vặn có thể hiểu được, nhưng bây giờ còn chưa đến trăm người, cho dù là lần đầu tiên Khương Khả phát sóng trực tiếp, cũng không thê thảm như vậy.
[Ký chủ tạm thời đừng nóng nảy, ở đây là Hải Vực Hỗn Loạn, bởi vì không thể kết nối tới mạng lưới của đế quốc, vì vậy hệ thống phát sóng trực tiếp chỉ có thể được kết nối với mạng riêng bên trong Hải Vực Hỗn Loạn.
】
[Chú ý, không giống như thế giới con người, phát sóng trực tiếp trên lãnh thổ Á Trùng tộc, tỷ lệ đổi điểm từ yêu thích thành điểm hệ thống là 1-1.
Nghĩa là mỗi khi ký chủ đạt được điểm yêu thích, một cái có thể đổi lấy một điểm Hệ thống.
】
Tỷ lệ đổi điểm là 1-1.
Khương Khả thật lâu không lên tiếng, lúc lên khi phát sóng trực tiếp, tỷ lệ quy đổi điểm yêu thích thành điểm hệ thống là 100-1, tương đương một trăm điểm yêu thích đổi lấy một điểm hệ thống.
“Tại sao?” Khương Khả thắc mắc hỏi, không thể vì số lượng Trùng Tộc quá ít, cho nên ưu đãi cho cậu đó chứ.
[Xin lỗi, ký chủ không đủ quyền lợi nên hệ thống không thể đưa ra câu trả lời cụ thể.
】
Chậc, không đủ quyền.
Biết hệ thống không thể trả lời, cho nên Khương Khả cũng không bám chặt nữa, bắt đầu chuẩn bị làm xong món đầu sư tử hầm.
22 khán giả cũng là khán giả, không thể vì ít người xem mà không làm được.
Bởi vì có quá ít người xem nên cũng chẳng có ai bình luận, toàn bộ phòng phát sóng trực tiếp đều yên lặng, Khương Khả không nói nhảm, sau một câu chào hỏi đơn giản, bắt đầu chế biến nguyên liệu.
Cải dầu rửa sạch thái nhỏ, tôm sống làm sạch, bỏ vỏ rồi băm nhỏ, thịt ba chỉ băm nhuyễn, cho vào nồi cùng với tôm, thêm rượu, xì dầu, hành lá, gừng, tiêu, muối và khuấy đều.
Cho nước dùng vào nồi, đem nhân thịt vo thành 4 viên, cho bắp cải vào đậy vung vặn lửa nhỏ cho sôi.
Trong khi Khương Khả đang chế biến nguyên liệu, cuối cùng trên màn hình cũng xuất hiện bình luận.
[Không phải bộ tộc Taling không thích Internet sao, từ khi nào họ cũng bắt đầu phát sóng trực tiếp vậy.】
[Tôi chưa thấy món này bao giờ, nhưng cảm thấy cách nấu của Streamer có chút không thành thục, cách thêm dị năng cũng không đồng đều.
Món này thực sự ngon chứ? 】
[Chắc streamer là người mới, nhưng vì tên gọi, tôi tặng streamer một đồng bạc.】
Cách thêm dị năng không đồng đều?
Khương Khả cau mày, hắn thêm dị năng vào bát đĩa từ khi nào, làm sao lại thêm không đều.
[Chú ý, sử dụng dụng cụ nhà bếp đặc biệt cho Á Trùng Tộc có thể thêm dị năng vào món ăn trong quá trình nấu, làm cho món ăn ngon hơn, và thậm chí có thể làm tăng thêm hiệu ứng đặc biệt.
】
Khương Khả: "Chuyện quan trọng như vậy sao không nói sớm.
[Tôi đã nói rằng dụng cụ nấu ăn được đính kèm với một bản hướng dẫn sử dụng, là do ký chủ không kiểm tra trước khi sử dụng đó chứ.】
Khương Khả: "..." Được rồi, là do cậu không có để ý.
Không cần nói thêm gì nữa, Khương Khả nhanh chóng mở hộp thư hệ thống, lật sách hướng dẫn sử dụng.
Nội dung trong phần mô tả không dài, ngoại trừ phần vừa được hệ thống đề cập, chỉ tập trung vào các cách để tích hợp dị năng vào món ăn tốt hơn, còn những chức năng khác, Khương Khả vẫn phải tự mình tìm tòi.
Nhưng có cách dùng cụ thể là tốt rồi, Khương Khả không khỏi tò mò, nhanh chóng đổi nguyên liệu mới từ cửa hàng hệ thống, sẵn sàng thử món khác.
Bởi vì nấu canh không tiện để tích hợp dị năng, cho nên lần này Khương Khả định làm một món xào đơn giản.
Đầu tiên, cắt thịt lợn thành từng lát mỏng, cho xì dầu và rượu nấu ăn vào và ướp trong năm phút.
Cắt nhỏ nấm hương, cắt nhỏ hành lá, gừng, tỏi, cho thịt đã ướp vào chảo xào chín, đảo đều tay cho hỗn hợp ngấm gia vị.
Cảm giác thật kỳ diệu, dị năng của Khương Khả là niệm động lực, lúc trước khi sử dụng thường làm cả nồi và thức ăn bay lên không trung.
Nhưng bây giờ, khi sử dụng dụng cụ nhà bếp đặc biệt dành cho Á Trùng tộc, nó cho phép dị năng hòa quyện vào các món ăn.
Xào thịt đến khi chuyển màu thì cho hành lá, gừng, tỏi vào phi thơm, đổ nước tương, nấm, muối và đường vào xào trên lửa lớn, cuối cùng cho ớt vào đảo đều, một món thịt xào nấm hoàn thành.
[Này, có phải là ảo giác của tôi không? Như thế nào cảm thấy động tác của streamer trở nên thành thạo.
】
[Quả thực, vừa rồi cảm giác còn là người mới, không ngờ năng lực học tập của Streamer tuyệt vời như vậy, nguyên hình chắc là linh sủng quý hiếm đi.
[Mùi rất thơm, dị năng được thêm rất đồng đều, tôi nghĩ rằng hương vị phải rất tốt.
】
Khương Khả:...!Uhm, thành thật mà nói, cậu thực sự rất tò mò về hương vị của món ăn được nấu theo cách này.
Đáng tiếc còn chưa đợi Khương Khả nếm thử mùi vị món ăn, thì đột nhiên có tin nhắn truyền đến.
[lan: Hai món cậu vừa nấu rất ngon, đặc biệt là món sau.
Tôi muốn cả hai món cậu bán giá bao nhiêu đồng.
】
Bởi vì bây giờ Khương Khả là người, có thể ăn đồ ăn bình thường, hơn nữa hiện tại Trạch Duy Á vẫn ở bên ngoài chưa trở về, cho nên lần này cậu cũng không định đưa hai món ra ngoài, cho nên cũng không bán cho ai.
Khương Khả chỉ đành là từ chối yêu cầu của bên kia, không lâu sau cậu lại nhận được một tin nhắn khác.
[lan: Cậu có sợ rằng tôi không có đủ đồng bạc sao? Một trăm năm mươi đồng bạc đủ để mua toàn bộ đồ dùng nhà bếp của cậu.
】
Khương Khả im lặng, hắn chỉ có bộ đồ dùng nhà bếp này sau khi bán đi thì lấy cái gì dùng.
"Tôi xin lỗi," Cậu không rõ thân phận của người bên kia là ai.
Để thận trọng, Khương Khả chỉ có thể từ chối một cách ôn hòa, "Tôi thực sự không bán một trong hai món ăn này, nhưng nếu anh thực sự muốn nếm thử, tôi có thể cho đưa một phần miễn phí cho anh."
[lan: Đưa miễn phí cho tôi.
Cậu cho rằng tôi là ăn xin đó à? Cậu có biết tôi là ai không? Nếu tôi để người đến tìm cậu ngay bây giờ, cậu cũng không thể trốn được.】
“Ồ, vậy anh cứ tới.” Khương Khả cau mày, rốt cục hết kiên nhẫn, trả lời thư xong, trực tiếp đóng trang trò chuyện hệ thống lại.
Bên trong thành phố Pune.
Sau khi nhận được câu trả lời của Khương Khả, Lan tức giận đến mức suýt ném quang não của mình xuống đất.
“Thưa ngài, có chuyện gì vậy?” Khi thấy Lan có tâm trạng không tốt, người hầu vội vàng đi tới.
"Giúp ta xác định vị trí người này.
Hiện tại phái người đi bắt hắn trở về cho ta.
Một Taling vừa mới biến hình, lại dám nói chuyện với ta bằng giọng điệu này." Lan hít sâu một hơi, trực tiếp ném quang não trong tay mình cho người hầu.
Người hầu cầm lấy quang não, nhắm mắt mở dị năng, sau vài giây, hắn rốt cục nghi hoặc mở mắt ra.
"Thành chủ đại nhân, cái kia..."
“Có chuyện gì, hắn ta đang ở đâu?” Cơn giận của Lan đã lên đến cực điểm khi thấy người hầu ngập ngừng không nói.
"Nếu cảm giác của tôi không nhầm thì Taling mà ngài vừa trò chuyện chắc hẳn đang ở trong sa mạc chết chóc."
Sa mạc chết chóc.
Lan sửng sốt, tất cả những lời còn dang dở bỗng nghẹn lại trong cổ họng.
"Thành chủ đạo nhân," người hầu liếc nhìn thành chủ một cách thận trọng, "Bây giờ còn cần cử người đến bắt hắn về không?"
Bắt cái quỷ.
Lan trừng mắt nhìn người người hầu phía đối diện, đó là sa mạc chết chóc đó, không biết ở trong đó ẩn dấu bao nhiêu hang ổ của Trùng Tộc, chạy tới đi bắt, là ngại mình chết chưa đủ sớm sao.
"Quên đi, có lẽ hắn cũng không sống được bao lâu nữa đâu," Lan nheo mắt lại, nâng tách trà trên bàn lên.
…
Trong lều, Khương Khả vốn là chờ Trạch Duy Á trở về ăn cơm tối, rốt cục đợi đến nửa đêm, cũng thấy người trở lại.
Mặc dù đồ ăn đã nguội, nhưng Khương Khả cũng hơi an tâm khi nhìn thấy Trạch Duy Á bước vào lều.
“Chuyện gì xảy ra, sao bây giờ anh mới trở lại?” Khương Khả hỏi.
"Thu dọn đồ đạc đi, không thể ở lại đây nữa.
Có khoảng bốn năm ổ Trùng Tộc xung quanh đây." Khương Khả chưa kịp nói hết thì Trạch Duy Á đã trực tiếp ngắt lời cậu.
Trùng Tộc?
Khương Khả suýt chút nữa nhảy dựng lên khỏi chỗ ngồi, đây không phải là lãnh thổ của Á Trùng Tộc sao? Làm sao có thể có bốn năm tổ Trùng Tộc?
Khương Khả còn chưa kịp hỏi rõ ràng, bên tai liền vang lên một tiếng đinh tai nhức óc.
【Cảnh báo! Theo quét của hệ thống, có một số lượng lớn Trùng Tộc cấp thấp đang tiếp cận, tốc độ cấp 3, cấp độ nguy hiểm 6, xin ký chủ chuẩn bị cho trận chiến.
】
Khương Khả: "..." Được rồi, không cần nói nữa, chuẩn bị chạy trốn thôi..