"Ba..xin lỗi con Tinh Tinh, nhưng nó cũng là em con, nhỡ nó xảy ra chuyện gì thì sao "
"Em...con nhớ không nhầm thì mẹ chỉ sinh có một đứa, lấy đâu ra em con vậy "
"Tinh Tinh ! Con không được nói như vậy, Yên Nhã dù là con của Mỹ Ái nhưng nó vẫn mang trong mình giọt máu của ba, con là chị nó điều này là chắc chắn", Lý Hoành bỗng nghiêm giọng như muốn giáo huấn Tinh Tinh
" Đủ rồi Lý Hoành, tôi đây mắt nhắm mắt mở bỏ qua chuyện ông ngoại tình nhưng không có nghĩa là con tôi cũng phải chấp nhận, hôm nay là ngày vui của nó ông không đến làm tròn bổn phận thì thôi lại còn bắt nó phải chấp nhận đứa con của ả tiểu tam kia, ông có còn muốn nó gọi ông là ba nữa không hả Lý Hoành"
Bà Mạn Đình bất mãn lên tiếng, kể từ khi Tinh Tinh lên năm bà đã phát hiện ra Lý Hoành ngoại tình, nhưng ông lại khóc lóc xin bà tha thứ hứa sẽ bỏ người phụ nữ kia, khi ấy bà vẫn còn yêu Lý Hoành lên mủi lòng tha thứ. Thời gian sau cũng không thấy ông qua lại với Mỹ Ái nên bà tưởng Lý Hoành đã thành tâm hối cải, có ngờ đâu đến khi
Tinh Tinh 15 tuổi bà mới vô tình phát hiện sự thật.
Lý Hoành vốn dĩ không có bỏ Mỹ Ái, họ vẫn giấu bà qua lại, đã vậy còn có một người con gái tầm 9-10 tuổi, vậy là chỉ có mình bà là người bị dắt mũi. Lý Hoành thấy bà Mạn Đình nói vậy định lên tiếng phân trần thì có điện thoại gọi đến, khi nãy ông về lấy đồ cho Yên Nhã thì thấy mấy cuộc gọi nhỡ của bà Mạn Đình liền tức tốc qua đây, lúc này Yên Nhã đang gọi đến.
Săn cá thưởng xu, nhận vàng ....
bắt đầu chơi
"Ba nghe "
"Ba lấy đồ lâu vậy, con vừa tỉnh dậy không thấy ba đâu hết "
"Ba đang ở đám cưới của chị con, đợi ba một lúc "
"Đám cưới chị chắc giờ cũng tàn tiệc rồi phải không ba, tại con mà ba không đến dự được, giúp con gửi lời xin lỗi đến chị nha "
" Không trách con được, bệnh tật sao mà biết trước, xong bên đây ba sẽ qua với con, ba cúp máy đây ", Lý Hoành tắt máy lại nhìn Tinh Tinh tiếp lời
" Con xem, em cũng đâu muốn vậy, nó gửi lời xin lỗi đến con đấy "
" Ba ! Yên Nhã kia nói gì ba cũng tin sao "
" Yên Nhã nó tính tình rất tốt không có nói dối ba bao giờ "
"Ba nói vậy nghĩa là chuyện trước đây giữa con và Yên Nhã là con sai, con là người nói dối phải không "
"Con... chuyện cũ thì bỏ qua, đừng nhắc lại nữa, lúc đó hai đứa đều còn nhỏ giờ trưởng thành rồi thì phải khác chứ, như vậy đi hôm nào con rảnh ba dẫn con cùng Yên Nhã chúng ta ăn bữa cơm để nó chính thức xin lỗi con có được không "
" Không trách con được, bệnh tật sao mà biết trước, xong bên đây ba sẽ qua với con, ba cúp máy đây", Lý Hoành tắt máy lại nhìn Tinh Tinh tiếp lời
" Con xem, em cũng đâu muốn vậy, nó gửi lời xin lỗi đến con đấy "
"Ba ! Yên Nhã kia nói gì ba cũng tin sao "
"Yên Nhã nó tính tình rất tốt không có nói dối ba bao giờ "
"Ba nói vậy nghĩa là chuyện trước đây giữa con và Yên Nhã là con sai, con là người nói dối phải không "
"Con... chuyện cũ thì bỏ qua, đừng nhắc lại nữa, lúc đó hai đứa đều còn nhỏ giờ trưởng thành rồi thì phải khác chứ, như vậy đi hôm nào con rảnh ba dẫn con cùng Yên Nhã chúng ta ăn bữa cơm để nó chính thức xin lỗi con có được không "
"Con không cần lời xin lỗi đấy, đám cưới cũng xong rồi, ba về đi ", nói xong Tinh Tinh xoay người đi thẳng vào trong phòng chờ của cô dâu, Tử Sâm thấy vậy liền đuổi theo cô. Bên ngoài chỉ còn ông Lý Hoành và bà Mạn Đình cùng với ông Dylan, Liam đã rời đi trước đó.
" Lý Hoành ông về đi, chuyện hôm nay coi như tôi đã rõ bộ mặt của ông, cả hai mẹ con ả hồ ly tinh kia nữa, một nhà các người từ giờ cứ sống hạnh phúc bên nhau đi, đừng làm phiền mẹ con tôi nữa"
Dứt lời liền cùng với ông Dylan đi vào trong, ông Lý Hoành đứng ngoài thấy không còn ai đành quay người ra về, ngồi trên taxi ông tự hỏi liệu có phải là mình đã sai rồi không, liệu có đúng là ông đã quá tin tưởng Mỹ Ái cùng
Yên Nhã, nhưng hiện tại họ là gia đình của ông, không tin họ thì ông phải tin ai đây.
Lý Hoành quay lại bệnh viện, lúc này Yên Nhã đã được chuyển qua phòng vip vì bà Mỹ Ái không muốn con gái phải tiếp xúc với nhiều bệnh nhân khác. Dãy phòng vip có găn tên bên ngoài nên ông Lý Hoành cũng không gọi hỏi mà tự mình lên tìm. Đến trước cửa phòng đang định vô thì nghe giọng của Yên Nhã.
"Mẹ thấy con diễn có đỉnh không", câu nói này khiến bàn tay đang định đẩy cửa của ông Lý Hoành khựng lại.
"Con gái mẹ giỏi quá, đến mẹ còn nghĩ con bị làm sao lo sốt vó lên đấy "
"Đau bụng kỳ kinh nguyệt thôi, con không làm vậy ba sẽ qua đám cưới của con nhỏ Tinh Tinh kia, ba chỉ có thể dẫn mình con vô lễ đường thôi, thứ bị bỏ rơi đó không xứng "'
" Ngộ nhỡ ba con phát hiện thì sao"
"Chúng ta không nói sao ba biết được, mẹ giúp con lừa ba, không phải mẹ cũng không muốn ba ở cạnh bà già kia sao "
"Đúng...đúng...ai mà biết họ có tình cũ nối lại hay không, đề phòng vẫn hơn "
Cuộc trò chuyện lọt vào tai Lý Hoành không thiếu một chữ như chiếc búa đập xuống lòng tin tưởng của ông khiến nó vỡ vụn, Lý Hoành lùi lại vài bước sau đó ra khỏi bệnh viện như người vô hồn, cứ bước thẳng về phía trước không xác định điểm đến, Tinh Tinh nói rất đúng hoa ra trước giờ vợ con ông đều là giả dối, lúc nào cũng đeo bộ mặt vợ hiền con ngoan nhưng trong lòng lại toàn rắn rết, lần này coi như ông đã hiểu rõ rồi.