Trúc Mã Lại Mặc Váy Của Tôi

Chương 42: Những Ngày Hạnh Phúc 1




Gió từ ngoài lùa qua khung cửa sổ như muốn lau đi giọt nước mắt vương trên má Tinh Tinh, cô thất thần ngồi bệt xuống đất, lý trí và con tim lại một lần nữa giương cờ đấu tranh, Tinh Tinh tự hỏi bản thân cả trăm lần rốt cuộc cô phải làm gì mới là tốt nhất.

Con tim như có từng cây gai lần lượt đâm trúng đau lên liên hồi, yêu thật ra có rất nhiều cách để bày tỏ, hy sinh để người mình yêu hạnh phúc đó cũng là một cách. Tinh Tinh suy nghĩ rất lâu, đến khi hai chân tê mỏi mới đứng dậy, dường như cô đã có quyết định rồi.

Tối hôm đấy Tinh Tinh nhận được điện thoại của Tử Sâm, sau bao ngày tháng tăng ca lên kế hoạch cuối cùng cũng xong, anh dự định mai sẽ qua thăm cô.

" Sáng mai 7 giờ anh sẽ bay, tới nới chắc cũng tối rồi "

" Mới xong việc sao không nghỉ ngơi cho lại sức, anh đã tăng ca cả tháng rồi "

" Tại nhớ em, anh nghỉ từ giờ đến sáng mai được rồi, mệt có thể ngủ bù trong lúc bay "

" Vậy anh nghỉ sớm một chút mai còn bay, cũng muộn rồi "

" Tuân lệnh ", Tử Sâm nói xong cũng cúp máy, bên này Tinh Tinh nhìn điện thoại sau đó cười nhẹ, một lần này thôi cho cô ích kỷ giữ anh bên mình vài ngày, đến khi Tử Sâm về nước cô sẽ buông tay. Liam nói đúng, ông nội của Tử Sâm nếu biết chuyện sẽ không bao giờ chấp nhận cô là cháu dâu, cô không muốn anh phải lựa chọn giữa bên tình bên nghĩa.

Máy bay cất cánh bay cao lên bầu trời, mang theo chàng trai với nỗi nhớ nhung suốt ba tháng không gặp được người mình yêu. Hạ cánh tại vùng đất được mệnh danh là xứ sở sương mù, Tử Sâm kéo vali ra khỏi sảnh sân bay, bắt taxi tới địa chỉ căn nhà đã mua bên Anh. Đến nơi trả tiền taxi xong Tử Sâm kéo vali vô nhà, vừa mở cửa một bóng dáng nhỏ lao vào lòng khiến Tử Sâm hơi bất ngờ, mùi hương quen thuộc của Tinh Tinh xộc vào mũi, anh không nghĩ cô sẽ đến đây đợi anh.

" Đợi anh có lâu không ", Tử Sâm ôm lấy Tinh Tinh ôn nhu nói

" Không lâu, em hẹn giờ rồi đi ngủ, chuông reo mới dậy, anh có mệt không "

" Gặp em rồi không cảm thấy mệt nữa, nào vô phòng đã ", Tử Sâm một tay xách vali một tay dắt Tinh Tinh vô phòng, đem đồ đạc đi cất rồi thay một bộ đồ ngủ, cuối cùng ôm Tinh Tinh trên giường cùng nghỉ ngơi.

Ngủ một giấc thức dậy vào 9 giờ sáng hôm sau Tinh Tinh nhìn Tử Sâm vẫn còn say giấc, cô nhẹ nhàng rời giường đi vô phòng tắm vệ sinh cá nhân rồi thay đồ ra ngoài mua đồ ăn sáng cho cả hai.

Tử Sâm trong phòng lúc này mới tỉnh dậy, lâu lắm rồi anh mới ngủ được một giấc thật ngon, người bên cạnh đã không thấy đâu, Tử Sâm rời giường ra ngoài thì thấy cô đang ở dưới bếp, tiến lại ôm Tinh Tinh từ phía sau giọng điệu lười nhác cũng vang lên:

" Em dậy sớm vậy "

" Em dậy trước anh một tiếng, em mua đồ ăn sáng rồi, anh mau đi đánh răng còn ra ăn cho nóng "

" Để anh ôm thêm một chút nữa ", ai đó như con mèo lười dụi đầu vào cổ Tinh Tinh khiến cô cảm thấy hơi nhột, Tinh Tinh nghiêng người tránh đi đồng thời cũng đẩy Tử Sâm về phòng.

" Anh mau đi đánh răng đi ", Tử Sâm nghe lời liền vô đánh răng, mười phút sau đã có mặt tại bàn ăn. Bên ngoài những tia nắng buổi sáng chiếu rọi qua khung cửa sổ chiếu sáng căn bếp nhỏ nơi có hai con người mang trong mình tình yêu say đắm với đối phương.

Cả hai đã lên kế hoạch chiều sẽ cùng nhau đi chơi, lần trước đã đi đồng hồ Big Ben, cung điện Buckingham, lần này Tinh Tinh muốn đi thăm quan những nơi khác, cô muốn cùng Tử Sâm lưu lại thật nhiều kỉ niệm đẹp ở xứ sở sương mù này.