Lục Tử Sâm đứng ngoài cửa đã nghe hết cuộc trò chuyện, không nghĩ đến Tinh Tinh lại đứng ra bảo vệ anh, đẩy cửa bước vào ngồi xuống cạnh Tinh Tinh, Tử Sâm nhìn Lục lão tiên sinh nói lại một lần nữa:
" Con sẽ dùng hành động để chứng minh, mong ông đồng ý cho con với Tiểu Tinh ở bên nhau, con sẽ cố gắng trong năm nay đưa chi nhánh ở nước ngoài của Đại Lục thành công lên sàn, giá cổ phiếu cũng sẽ lot top mười "
" Con có chắc chắn sẽ thành công không, ai đứng ra đảm bảo ", Lục lão tiên sinh dựa lưng vào ghế nhìn Tử Sâm hỏi
" Con đảm bảo ", từ cửa phát ra giọng nói trầm ấm, ngay sau đó một người đàn ông đẩy cửa bước vào, ánh mắt của mọi người trong phòng đều tập trung vào anh, nhị thiếu gia của tập đoàn Đại Lục - Lục Lẫm.
" Ai đây, có phải cháu trai của ta không vậy. Ta muốn gặp con còn khó hơn lên trời, vậy mà hôm nay lại đích thân đến giúp thằng nhóc này ", Lục lão tiên sinh nhìn Lục Lẫm, giọng điệu cũng ôn hoà hơn trước.
" Anh em phải hoà thuận giúp đỡ lẫn nhau, không phải ngài hay dạy bảo chúng con như vậy sao ", Lục Lẫm không kiêng dè ngồi xuống ngay cạnh Lục lão tiên sinh, tay vuốt nhẹ chiếc nhẫn ở ngón giữa nhẹ giọng nói
" Lần đầu tiên thấy con nghe lời ta như vậy đấy "
" Là bậc con cháu, ngài khuyên đúng tất nhiên con phải nghe rồi "
" Vậy chuyện khác sao không nghe, hai đứa các con cả Lục Tiễn nữa, ba mẹ mất sớm một tay ta nuôi nấng, muốn các con thành tài tiếp quản công ty, lập gia đình lo hương hoả cho Lục gia, vậy mà cuối cùng thì sao, một đứa ham chơi mê gái, đứa còn lại thì mê game "
" Mấy năm nay ngài ở ẩn trong trang viên không cập nhật thời sự rồi, con nghe lời ngài tiếp quản Đại Lục nhưng cũng không bỏ công ty game nhỏ kia, mấy năm nay đã phát triển vượt bậc sắp ngang với Đại Lục của ngài rồi, còn Lục Tiễn, chuỗi quán bar trong cả nước này đều do anh ấy làm chủ, ngài còn than phiền gì nữa "
" Được… được lắm…vậy còn việc hương hoả nhà họ Lục, hai đứa sắp ba mươi rồi còn chưa lấy vợ, bao giờ ta mới có cháu bồng "
" Không phải còn Tử Sâm sao, ngài đồng ý cho nó lấy Tinh Tinh thì muộn nhất là năm sau ngài sẽ có cháu bồng "
" Nó đã có hôn ước với Cẩn Nhi, ta không thể thất hứa với nhà bên đó "
" Chuyện này cứ để con lo, ngài chỉ cần đồng ý sau đó về trang viên nghỉ dưỡng đợi bế cháu thôi "
" Ta không nói lại con, mấy đứa muốn làm gì thì làm, lão già đây không quản nữa ", Lục lão tiên sinh nói xong đứng dậy cùng quản gia của mình đi ra ngoài
" Vậy là ông có đồng ý không vậy anh ", Tử Sâm nhìn Lục Lẫm hỏi dò
" Ông cụ đồng ý rồi, chuyện còn lại tùy hai đứa thôi, bên phía nhà họ Giang cứ để anh lo, anh về công ty đây "
" Anh…em cảm ơn "
" Không cần, anh em với nhau, việc nên làm thôi ", Lục Lẫm nói xong liền rời đi, trong phòng chỉ còn lại Tử Sâm, Tinh Tinh cùng Giang Cẩn Nhi.
" Người anh này của cậu cũng quá bá đạo rồi, đến cả Lục lão tiên sinh cũng phải nghe theo “, Giang Cẩn Nhi cảm thán, sau đó lại tiếp lời:” Dù sao cũng chúc mừng hai người, bây giờ tôi cũng không cần phải đóng kịch nữa rồi, không biết anh cậu sẽ nói gì với ba mẹ tôi, nhưng việc này cũng không thể thay đổi ý định muốn tôi kết hôn của ba mẹ, tốt nhất tôi nên trốn đi từ giờ, tránh bị tóm đi xem mắt tiếp "
" Cô định đi đâu ", Tinh Tinh hỏi Cẩn Nhi, dù sao thời gian qua ở chung họ cũng rất hợp nhau, giờ cô ấy đi Tinh Tinh cũng thấy hơi buồn.
" Tôi chưa biết, chắc sẽ qua một nước nào đấy để du lịch, mai tôi sẽ đi luôn tránh việc bị ba mẹ tôi tóm lại, tạm biệt hai người, cảm ơn đã chiếu cố tôi thời gian qua, cưới nhớ gửi thiệp cho tôi đấy ", Giang Cẩn Nhi nhìn Tử Sâm vui vẻ nói.
" Được thôi, vậy chúc cô thượng lộ bình an "
Giang Cẩn Nhi rời đi vào ngày hôm sau, cô đến quầy vé nhìn một lượt, đi đâu được nhỉ, thôi nhắm mắt chọn đại đi.
* Chuyến bay mang số hiệu MH173 khởi hành từ thành phố B Trung Quốc đến Bali sẽ cất cánh sau 15 phút, quý khách nào chưa lên máy bay vui lòng hoàn thành thủ tục để không bị trễ chuyến, xin cảm ơn *
Tinh Tinh đi làm về đã không thấy Giang Cẩn Nhi, đoán chừng cô ấy đã rời đi, cô liền dọn dẹp sơ qua nhà cửa, lấy nguyên liệu trong tủ nấu một vài món ăn đợi Tử Sâm về, kể từ khi Giang Cẩn Nhi đến ở, thời gian cô dành cho anh hơi ít, cảm giác như ai đó đang giận cô vậy, hôm nay làm cơm toàn món anh thích dỗ dành xem sao.