Trúc Mã Lại Mặc Váy Của Tôi

Chương 12: Xin Lỗi Con Tinh Tinh




Sau khi kết quả thi có được một tuần, Tinh Tinh đã chuẩn bị đồ đạc xong, lần này cô sẽ cùng Tử Sâm đến Bắc Đại, nằm trên giường định nhắn tin cho cậu thì nghe tiếng bà Mạn Đình vang lên ở dưới lầu.

" Lý Hoành tôi chịu hết nổi anh rồi, chúng ta ly hôn đi "

" Được, ly hôn thì ly hôn, tôi đây chán ngấy cái giọng cằn nhằn mỗi ngày của cô rồi "

" Vì sao tôi phải vậy, không phải vì anh sao, thời gian qua anh thử nghĩ xem anh chăm lo cho gia đình này được những gì, hay chỉ đi sớm về khuya, ngày ngày say xỉn "

" Tôi đây là đi bàn công việc với đối tác "

" Anh đừng lấy lý do đối tác ra đây, bàn công việc mà về người lại dính son dính mùi nước hoa của phụ nữ, anh đây là gặp đối tác trên bàn rượu hay gặp trên giường "

" Ba! Mẹ! Có chuyện gì vậy ", tiếng nói của Tinh Tinh thành công cắt ngang cuộc cãi vã, cả nhà ba người ngồi xuống sofa, bầu không khí im lặng bao trùm.

Vẫn là Tinh Tinh lên tiếng trước:" Hai người muốn ly hôn "

" Xin lỗi con Tinh Tinh, nhưng ba mẹ hiện tại đã không còn chung tiếng nói, trước giờ vẫn không để lộ là vì mẹ sợ sẽ ảnh hưởng con thi đại học, giờ con cũng thi xong rồi, ba mẹ vẫn là nên cho con biết, chúng ta ngày mai sẽ đi làm thủ tục ly hôn ".

Tinh Tinh quay lại phòng sau cuộc trò chuyện, cô ngồi xuống dựa lưng vào cửa, nước mắt cũng dần ướt hai gò má, tại sao chứ, sao lại chọn đúng lúc cô vui mừng nhất mà ly hôn.

Đêm đó Tinh Tinh mất ngủ, sáng ngày hôm sau cô thức dậy với đôi mắt thâm như gấu trúc, nhìn ba mẹ quần áo chỉnh tề ngồi dưới phòng khách, là đang đợi cô sao.

" Tinh Tinh, hôm nay ba mẹ sẽ ly hôn, con có muốn đi cùng chúng ta không "

" Con đi, đợi con thay đồ đã ", Tinh Tinh quay lại phòng thay đồ, thay xong cả nhà ba người lên xe, đến khi xe dừng trước cục dân chính Tinh Tinh mới thực sự tin ba mẹ cô đã ly hôn rồi, không có phép màu nào xảy ra hết, gia đình họ sau này sẽ chẳng còn trọn vẹn nữa.

Thủ tục hoàn thành nhanh chóng, thời gian này Tinh Tinh vẫn ở nhà với bà Mạn Đình, ba cô ông Lý Hoành thì đã dọn ra ngoài, tất cả đều khác trước chỉ có một điểm chung là họ đều đang tìm phòng cho cô. Nửa tháng sau cuối cùng cũng tìm được, là một căn phòng gần Bắc Đại, chủ cũ là một cặp vợ chồng già, họ bán lại để lên với con cháu. Ba mẹ cô thu mua cho người sửa sang lại, ngôi nhà gần như đã thay mới.

Dọn vô nhà mới, Tinh Tinh đã nhắn báo Tử Sâm, gần đây không hiểu sao cậu ấy hơi lạ, nửa tháng nay họ chưa gặp nhau, Tử Sâm cũng không ở nhà, cô nghe bảo cậu hiện tại đang ở cùng ông nội. Xếp đồ đạc xong Tinh Tinh thấy Tử Sâm nhắn lại hẹn cô ra ngoài gặp nhau ở công viên.

Tinh Tinh đến nơi đã thấy cậu, mọi chuyện xảy ra gần đây khiến cô mệt mỏi, buồn phiền, thấy Tử Sâm hình như đều tan biến, Tinh Tinh vui vẻ lại gần.

Ấy vậy mà sự thật tàn khốc, Tử Sâm đến để nói chia tay với cô, đến khi bóng dáng của Tử Sâm bị bóng tối nhấn chìm, lời nói của cậu vẫn cứ văng vẳng bên tai Tinh Tinh:

* Tinh Tinh, tôi xin lỗi, chúng ta chia tay đi *

* Chia tay đi, chia tay đi *

Tinh Tinh đứng đó nhìn về phía bóng tối, tối tăm như cuộc đời của cô vậy, cô mất đi tất cả gia đình và người yêu. Tinh Tinh hét gọi Tử Sâm nhưng không ai đáp lại.

" Tử Sâm "

                        ___________#___________

" Tử Sâm "

Tinh Tinh bật dậy khỏi giường, mồ hôi đã ướt trán, là mơ sao, cô vậy mà mơ thấy mình năm 17 tuổi, mơ thấy quá khứ đau buồn đó, chân thực đến mức nước mắt đã lăn dài trên má.

" Cậu sao vậy, gặp ác mộng à ", giọng ngái ngủ của Tử Sâm vang lên

" Không có gì, dậy thôi gần sáng rồi, cậu không đi tí sẽ bị bắt gặp đấy "

" Không thích, cậu hôn tôi một cái rồi tôi dậy ", Tử Sâm nhắm mắt lười biếng nói

" Cậu đừng quá đáng, tôi đi vệ sinh, cậu đi về đi nha ", Tinh Tinh rời giường vào nhà tắm rửa mặt, nhìn mình trong gương đến thất thần, quá khứ cô không muốn nhớ đến nhất, sau năm năm lại mơ thấy, là do gặp lại Tử Sâm hay sao, lấy khăn thấm nước trên mặt, Tinh Tinh đánh răng rồi ra ngoài.

Vốn nghĩ rằng Tử Sâm đã đi, vậy mà cậu vẫn ôm chăn ngủ ngon lành, Tinh Tinh tức giận kéo chăn ném sang bên cạnh, lay người Tử Sâm đánh thức cậu dậy.

" Tử Sâm, dậy mau không Tiểu Hy về giờ "

" Đừng lay nữa, tôi dậy ngay đây, mới sáng sớm mà cậu ầm ĩ quá, ai bảo cậu không hôn tôi ", Tử Sâm ngồi dậy nhìn Tinh Tinh

" Cho cậu ngủ nhờ một đêm là quá tốt rồi, đừng có được voi đòi tiên "

" Biết rồi, chẳng phải tôi dậy rồi sao ", nói rồi Tử Sâm đứng dậy, đi lướt qua Tinh Tinh vào nhà tắm, vệ sinh cá nhân xong liền đi ra, Tinh Tinh mở cửa bước ra ngoài, Tử Sâm vừa định đi theo thì cửa đóng cái rầm, sau đó cậu nghe tiếng Tinh Tinh đang nói chuyện, chắc là với người bạn kia rồi.

Một lúc sau Tinh Tinh mới mở cửa, đến lúc này trái tim treo lơ lửng của cô mới có thể hạ xuống, may quá Tiểu Hy không vô phòng.

" Ra được rồi, cậu về đi, tôi phải xuống dưới tập trung đây "