Không nghe được chính miệng A Dung thừa nhận, Thái Cửu cũng không giận, chỉ là cái miệng nhỏ của nàng không muốn nói thật làm hắn có vài phần không thoải mái. Nàng rõ ràng thích hắn đụng vào, hắn xoa bóp vài cái nàng đã mềm nhũn, hoa huy*t ướt đẫm, phản ứng rõ ràng này sao có thể tránh được đôi mắt sắc bén của hắn?
Nữ nhân khẩu thị tâm phi.
Thái Cửu xoay mặt A Dung lại để nàng nhìn mình, hắn bất mãn véo véo gương mặt mềm mượt. Mặt bị véo phát đau, A Dung giận dữ, trừng mắt nhìn Thái Cửu, há mồm muốn cắn ngón tay hắn. Cẩu nam nhân này, lại muốn bắt nạt nàng sao?
Nhìn A Dung giận dỗi, Thái Cửu đột nhiên tiến đến bên tai nàng, sâu kín nói:"Nhưng mà ta rất thích."
A Dung lộp bộp trong lòng, thích sao? Hắn thích...cái gì?
Khi đang hoảng hốt, dưới thân tê rần, cảm giác lưỡi dao sắc bén thọc vào trong thân thể.
A Dung nhíu mày, khẽ hô:"A... Ngươi làm gì vậy?"
Nàng vội vàng chống người nhìn xuống giữa hai chân mình, nhục côn thô to cứng rắn phủ đầu gân xanh tím đỏ đang căng hai mảnh hoa môi đầy đặn, một tấc lại một tấc đâm dần vào.
Đầu nấm cực đại áp bách vách trong mềm mại, như thế chẻ tre hướng vào trong, đường đi nhỏ hẹp bị căng ra, A Dung thở gấp, vươn tay nhỏ nắm lấy nửa côn th*t vẫn còn bên ngoài, lạnh giọng cảnh cáo:"Ai cho phép ngươi tiến vào? Đi ra ngoài!"
côn th*t kia thật cứng, lại nóng rẫy, run rẩy trong lòng bàn tay nàng, nàng vừa sợ vừa xấu hổ, giọng nói run rẩy mềm mại, không hề có lực uy hiếp. Hơi thở Thái Cửu hỗn loạn, trên trán dần nổi gân xanh, hắn nhẫn nhịn nhìn A Dung, do dự một lúc rồi đè tay nàng lên đỉnh đầu,
Hắn như gông cùm xiềng xích thân hình nhỏ xinh của nàng, một tay khác nâng đùi phải của nàng gác lên vai, đột nhiên eo hạ xuống phụt một tiếng, nguyên côn th*t như thép thọc vào thân thể nàng.
"A a..." A Dung nhăn chặt mày, nàng cắn môi dưới liên tục thở gấp.
Từ sau khi có hài tử, đã nhiều tháng nàng không quan hệ, hiện nay đường đi chật hẹp bị côn th*t thô to như thế lỗ mãng chọc phá khiến nàng nhất thời không chịu nổi.
Thật lớn, cứng quá, hoa huy*t căng đầy như bị vỡ nứt ra.
A Dung hít thở mấy lần, khôi phục lại tinh thần, cử động chân đá Thái Cửu:"Đi ra ngoài, đi ra ngoài, ta không muốn." . Truyện Full
Cẩu nam nhân này, đừng nghĩ phát dục trên người nàng.
Hai chân đá loạn tới tận sườn mặt Thái Cửu, Thái Cửu liếc mắc nhìn gót chân nhỏ trắng nõn, không tức giận mà thậm chí đôi mắt đen sắc dục càng thâm trầm hơn. Hắn vươn đầu lưỡi khẽ liếm ngón chân mượt mà của A Dung, ngậm ngón chân vào miệng tinh tế liếm mút.
A Dung cả kinh, động tác duỗi chân cứng đờ. Đông Hoàng Thái Cửu cuồng vọng tự đại này lại có thể liếm chân nàng, hắn điên rồi sao?
Mũi chân dần tê dại, môi ướt nóng đảo qua ngón chân, A Dung thẹn thùng muốn rút chân về lại bị Thái Cửu nắm chân đè lại, không cho nàng lùi về. Hắn nhẹ nhàng hôn lên mu bàn chân trắng nõn của A Dung, môi mỏng mang theo độ ấm, lần theo cẳng chân thon dài hướng lên trên, như môn đồ thành kính với thân thể A Dung. Hắn hôn qua rốn, lên đến đầu v* dựng đứng, qua xương quai xanh gợi cảm rồi đến sát bên miệng A Dung muốn hôn môi nàng.
A Dung vội vàng quay đầu đi, tránh không để hắn hôn môi. Vừa rồi hắn còn hôn chân nàng, nàng không thèm hôn môi với hắn.
Thái Cửu ngước mắt nhìn A Dung, nhìn thấy vẻ mặt ghét bỏ của nàng, tức khắc hiểu ra. Hắn cười nhẹ:"Ta không chê A Dung, vì sao A Dung lại ghét bỏ chính mình."
A Dung nhấp môi, không tỏ ý kiến nhưng trong lòng thầm phản đối, ai lại rảnh rỗi tự đi hôn chân mình, miệng là phải dùng để ăn cơm.
Thái Cửu nhìn vẻ mặt lạnh tanh của A Dung, cũng không cố chấp nhất định phải hôn môi nàng. Nàng không muốn hôn môi hắn thì hắn sẽ không hôn.
Rốt cuộc còn có việc càng sung sướng hơn có thể làm —— động phòng.
Thái Cửu bóp eo A Dung, chuyển động hông bắt đầu đưa đẩy. côn th*t thô dài rút ra đến huyệt khẩu rồi đột nhiên đâm vào, quy đầu to cứng dùng sức va chạm đến cổ tử cung, bên trong thịt mềm mấp máy co rút, liên tiếp hút cắn lỗ mắt.
Xương sống tê dại, Thái Cửu thoải mái thở ra, khàn khàn nói:"A Dung, mỗi chỗ trên người nàng ta đều thích, đặc biệt là cái miệng nhỏ dưới thân kia, vừa ướt lại nhỏ, cắn chặt như vậy đến linh hồn cũng bị nàng hút ra."
"A... Ưm... Ngươi đứng lên." A Dung cắn răng than nhẹ, duỗi tay đẩy Thái Cửu, hai chân khua loạn không muốn phối hợp với hắn.
Nam nhân thúi tâm đầy sắc dục này, hắn chỉ thích ngủ với thân thể nàng nhưng nàng không muốn duy trì quan hệ thể xác với hắn.
Nàng không thèm hắn thích.
Thái Cửu thở hổn hển, càng dùng thêm sức đè tay với chân A Dung không cho nàng nhúc nhích, trong miệng gầm nhẹ:"A Dung, nàng ngoan ngoãn chút, ta sẽ khiến cho nàng thoải mái."
Hắn vừa nói vừa đong đưa eo, đâm vào từng chút, gậy th*t thô dài ra ra vào vào hoa huy*t đỏ bừng, cọ xát lên vách trong kiều nộn, nghiền ép đường đi trùng điệp chặt chẽ. Lực đạo va chạm dũng mãnh mà nhanh chóng, cắm mạnh sâu vào bên trong, thịt mông va chạm nhau tạo thành âm thanh bạch bạch, thịt non đỏ bừng bị lôi kéo ra ngoài, dâm dịch ướt dầm dề tràn ra huyệt khẩu, nhuộm ướt hạ thân hai người.
A Dung đẩy không nổi Thái Cửu, bị bắt thừa nhận va chạm dũng mãnh của hắn, mắt nàng dần dâng lên một tầng hơi nước, nắm chặt đệm chăn, nhíu mày nhỏ giọng khóc:"Oa oa... Ngươi... Ngươi đi ra ngoài đi, ta không muốn cùng ngươi làm việc này... Ư..."