Trừ Yêu Truyện

Chương 116: Rời khỏi Đông Cung




Thái Cửu hồn nhiên không phát hiện ra sự khác thường của A Dung, hắn vẫn tiếp tục vui sướng đưa đẩy, côn th*t thô to lần lượt dùng sức đâm vào. A Dung không kêu cũng không giãy giụa, nàng gắt gao cắn môi dưới, mặc kệ Thái Cửu dùng sức đâm sâu cỡ nào nàng cũng không kêu lấy một tiếng.

Nhìn đỉnh đầu mồ hôi toát ra như mưa của Thái Cửu, trong lòng A Dung là một trận chua xót. Nếu nam nhân này yêu thất muội sâu đậm như vậy, vì sao còn làm ra loại sự tình này với nàng?

Với nam nhân, tình dục và tình yêu có thể tách rời sao?

Trong lòng rõ ràng đã yêu người khác nhưng lại muốn đạt được khoái cảm từ một nữ nhân khác.

Hắn không chiếm được người mình thích nên coi nàng như thế thân, phát tiết thú tính trên người nàng sao?

Thật là tên cặn bã!

Hắn vẫn tiếp tục dùng lực đâm vào rút ra, A Dung đã cắn môi dưới đến trắng bệch, hai chân trắng nõn vô lực đung đưa theo động tác đưa đẩy của Thái Cửu. Hai mắt nàng trống rỗng nhìn đỉnh màn, hốc mắt đỏ bừng không ngừng chảy ra nước mắt trong suốt, thấm đẫm vỏ gối. Nàng như con rối gỗ, không đáp lại, không chống cự cũng không nhúc nhích, tùy ý để Thái Cửu rong ruổi trên người nàng.

Không biết đã qua bao lâu, trong phòng vang lên tiếng nam nhân gầm nhẹ, tinh dịch nóng bỏng bùng nổ trong thân thể A Dung rồi tất cả yên tĩnh trở lại. Thái Cửu thở hổn hển ôm cơ thể thơm mềm của A Dung, chờ đến khi hắn hồi phục lại tinh thần từ cao trào đã thấy đôi mắt đỏ hồng vì khóc của nàng. Thái Cửu có chút hoảng loạn, bởi vì từ đôi mắt đen ướt át kia hắn thấy được một loại bi thương khó có thể miêu tả. Hắn vội vàng nhỏm dậy rời khỏi thân thể A Dung, kiểm tra hạ thân nàng, lo lắng hỏi:"Làm sao vậy? Ta làm ngươi đau sao?"

A Dung trầm mặc không nói lời nào, nàng lạnh nhạt đẩy tay Thái Cửu ra, cự tuyệt hắn đụng vào. Im lặng mặc lại quần áo, A Dung cao giọng gọi người ngoài cửa:"A Xuân, chuẩn bị nước, ta muốn tắm gội.'

A Xuân là tỳ nữ có sức mạnh khỏe như trâu kia.

A Dung vừa mới gọi xong, ngoài cửa đã có một giọng nữ trầm ổn đáp lại:"Vâng, hoàng phi chờ một lát."

Thái Cửu mặc lại quần áo, hắn vươn tay ôm A Dung, nhẹ giọng nói:"Ta ôm ngươi đi tắm."

A Dung không thèm liếc mắt nhìn Thái Cửu, nàng đánh lên tay hắn, giọng điệu lạnh nhạt nói:"Đừng chạm vào ta."

Thái Cửu trầm mặt xuống, uẩn giận liếc A Dung, nữ nhân này thật là làm càn, dám bất kính như thế với hắn, thật sự cho rằng hắn không dám làm gì nàng sao?

Hắn duỗi tay nâng cằm A Dung lên bức nàng nhìn thẳng vào mình, đang muốn mở miệng mắng nàng lại đột nhiên thấy được đôi mắt phiếm hồng rơi lệ kia. Giật mình, những lời hắn muốn quát mắng nàng bỗng nghẹn trong cổ họng. Thái Cửu dùng tay nhẹ nhàng lau đi nước mắt A Dung, dịu giọng hỏi:"Chỗ nào không thoải mái? Vì sao khóc dữ dội như vậy?"

A Dung cắn môi, bi thương nhìn Thái Cửu, nàng quay mặt đi tránh để hắn đụng vào. Nàng không muốn lại trở thành thế thân để hắn phát tiết dục vọng. Sao hắn lại có thể tồi tệ đến vậy, cùng nàng làm chuyện đó mà lại còn kêu tên người khác. Ở trong lòng hắn hẳn là nàng chỉ là công cụ để phát tiết dục vọng thôi. Ngày thường hắn tùy ý dùng lời nói nhục mạ nàng, xúc động một chút liền đè nàng ra làm chuyện đó, hắn căn bản không suy xét đến cảm thụ của nàng. Nàng là người có tình cảm, sao hắn lại có thể xấu xa như vậy?

Tuy nói so ra Đồ Sơn nhất tộc các nàng kém hơn Đông Hoàng nhất tộc, nhưng nàng từ nhỏ đến lớn chưa bao giờ phải chịu ủy khuất gì, làm Cửu Hoàng phi của hắn thì có cái gì tốt?

Đang lúc hai người giằng co, cọt kẹt một tiếng, cửa bị mở ra, thân hình cường tráng như nam tử của A Xuân mang theo hai thùng nước nóng tiến vào. Nàng đổ nước vào thau tắm sau bình phong, cung kính nói với A Dung:"Hoàng phi, nước đã chuẩn bị xong."

“Lại đây ôm ta đi tắm.” A Dung vẫy vẫy tay với A Xuân.

A Xuân rất nghe lời, nàng làm lơ ánh mắt ra hiệu của Thái Cửu mà ôm A Dung vòng qua bình phong, chờ A Dung cởi quần áo xong rồi ôm nàng vào thau tắm.

Thái Cửu nghe tiếng nước sau bình phong, ẩn ẩn có chút không vui, cái tỳ nữ này sao một chút tinh ý cũng không có, hắn bảo nàng lui ra mà nàng nhìn không hiểu ám chỉ của hắn sao?

Thật là ngu xuẩn giống chủ nhân. Thái Cửu căm giận nghĩ.

Hắn nhìn sắc trời, thời gian cũng không còn sớm, hắn không tiếp tục ở lại mà vội vàng đi thỉnh an mẫu phi. Thái Cửu nhìn bóng dáng mơ hồ sau bình phong, hắn nghĩ, chờ đêm nay trở về sẽ hỏi tỉ mỉ Đồ Sơn Dung một chút vì sao nàng khóc.

Sau khi đi thỉnh an Yêu hậu, Thái Cửu lại đến chỗ Yêu đế. Thời gian chớp mắt qua đi, buổi tối Thái Cửu hồi tẩm cung muốn tìm A Dung.

Hắn tìm toàn bộ tẩm cung cũng không phát hiện ra hình bóng A Dung. Hỏi vài tỳ nữ mới biết được gần đây tâm tình A Dung không tốt, sợ ảnh hưởng đến sự phát triển của thai nhi nên nàng đã xin Yêu hậu đi đến thôn trang yên tĩnh ngoài cung giải sầu. Thái Cửu cảm thấy A Dung được nuông chiều từ bé nên chuyện bé xé ra to, hắn không để nàng phải thiếu cơm ăn áo mặc, còn để nàng ngủ trên giường lớn của hắn, hà tất gì phải chạy đến thôn trang quạnh quẽ.