Tại sao người khác xuyên qua là có thể đụng ngay đến bạch mã Hoàng tử, có thể trực tiếp trở thành mỗ Vương phi, mỗ Công chúa nào đó?
Tại sao ta xuyên qua lại đến một làng chài chim không thải phân này, cái gì cũng không có?
Người khác xuyên qua là tuyệt thế mỹ nữ, ta xuyên qua thực thê thảm không nỡ nhìn… Heo a…
Thật quá không công bằng.
Hắn cho rằng hắn là ai a, một lượng bạc liền mua tiệm ăn nổi danh lừng lẫy của ta?
Đợi đã, nữ nhân tốt không ăn thua thiệt trước mắt, ta tạm thời đồng ý!
Cố gắng mượn bạc của hắn mà luyện tay một chút, đợi sau này nổi danh lại đi tìm hắn tính sổ không muộn!
Trời ạ, ta cũng không phải là vật phẩm, đem ta đẩy tới đẩy đi, đưa tới đưa đi làm cái gì? Ta không nói lời nào, liền thật sự coi ta là người câm điếc sao?
Ngươi cho là ngươi đẹp trai thì có thể giả hồ đồ, ta phải ngoan ngoãn đi theo ngươi?
Hãy bớt sàm ngôn đi, lấy bạc ra! Bằng không bản đầu bếp bãi công!
Một hồi tranh đấu, một đoạn tình yêu, một nữ tử sống bằng cảm tính cái gì cũng không nổi bật, trong vận mệnh chìm nổi của mình lạ tìm được một mối tình duyên. Yêu, là bỏ qua, cũng là tranh thủ…..
Giới thiệu ngắn về nữ đầu bếp:
Xuyên qua tốt, xuyên qua diệu, một khi xuyên qua liền thành một nữ đầu bếp béo..
Tâm tư nhạy bén, bàn tay khéo léo, tạo ra rất nhiều mỹ vị..
Hù dọa con cóc, lại làm công tử cười, so xinh đẹp với phấn son,..
Ta trở thành xinh đẹp nhất…
—————————-
Cô chủ tiệm ăn gia đình Mộc Vân 23 tuổi, vì cơ duyên xảo hợp mà linh hồn xuyên đến Phỉ Đồ Hoàng triều, nhập vào Nhị tiểu thư Mộc gia ở kinh thành Mộc Mỹ Mỹ có một thân thể béo đến hiếm lạ, lại gặp gỡ vị Tam Hoàng tử thích đùa giỡn người khác—— Hoàng Phủ Văn Hân, bị lừa bắt phải kinh doanh Túy Phong lâu rách nát; sau đó lại đúng lúc đi tìm bản hiệu đẹp cho Túy Phong mà tình cờ gặp được một công tử văn nhã với dung nhan tuyệt thế —— Thạch Chi Ngạn, khiến tâm hồn thiếu nữ của nàng âm thầm rung động…
Sau nhiều nỗ lực của Mộc Vân, mỹ danh của Túy Phong lâu được truyền xa, thực khách ùn ùn kéo đến, trong đó có đủ loại quý nhân. Nhưng giữa lúc Túy Phong lâu đang làm ăn phát đạt, Mộc Vân lại bị vị Mộc gia huynh trưởng tìm đủ mọi cách ép buộc quay về kinh thành, làm một đại tiểu thư danh môn cao quý, rồi lại ở trong hội thưởng tuyết của kinh thành ngâm thơ chúc mừng, tài nghệ lấn át các vị tài tử giai nhân khác. Nàng lại ngoài ý muốn biết được tâm ý của Thạch Chi Ngạn, rồi lại bị Thánh chỉ triệu nhập vào hậu cung, trở thành cái đinh trong mắt các phi tần hậu cung. Chuyện mà vốn dĩ chỉ xuất hiện trên phim ảnh, đều toàn bộ được trình diễn trước mặt Mộc Vân, cuối cùng lại bị người ám hại khiến nàng bị đày đi trông coi Hoàng lăng, lại nhờ họa được phúc, từ một nữ tử béo ú biến thành một giai nhân xinh đẹp.
Giữa quyền thế và tình yêu, Mộc Vân rời bỏ tình cảm, dứt khoát quyết định phải rửa sạch oan khuất. Chỉ là, khi tất cả chân tướng đã rõ ràng, Mộc Vân biết được kẻ đứng sau, nàng lại không có một chút cảm giác vui sướng khi tìm được hung thủ. Nàng đã hiểu, kỳ thực hết thảy những chuyện này đều quy tội cho tình yêu, Đế vương sẽ không dành tình cảm cho bất kì ai, liền đã quyết định kết cục bi thảm của bọn họ, nhưng vào lúc này, nàng lại phát hiện mình cũng yêu Hoàng Phủ Văn Hân. Chẳng qua, cuối cùng Hoàng Phủ Văn Hân vì Mộc Vân mà thoái vị, bỏ mặc cả hậu cung xinh đẹp, cùng Mộc Vân dắt tay nhau ngao du khắp núi non phong cảnh của Hoàng triều. Rốt cuộc Mộc Vân cũng có được chân tình, cùng phu quân trải qua những ngày tháng thật vui vẻ.