Vân Hạ bĩu môi, lấy đồng 100 tệ cất đi, thái độ ôn hòa hơn nhiều: "Đủ rồi, muốn hỏi nơi nào?"
"Trường cao trung Thánh Anh đi như thế nào?"
Trong mắt Vân Hạ có chút cổ quái, người này là tên ngốc sao? Đi qua phố ăn vặt này không phải là đã đến trường cao trung Thánh Anh rồi sao?
"Đi qua phố ăn vặt này là đến."
Người đàn ông nhìn cái phố ăn vặt thật dài, chân không dịch chuyển, Vân Hạ mặc kệ hắn, đi vào một tiệm bánh bao, đưa đồng tiền màu đỏ trong tay ra.
"Ông chủ, lấy một cái bánh bao."
"Không, lấy hai cái luôn đi." Với trình độ đói khát hiện tại của cô, chắc chắn một cái bánh bao nhỏ là không đủ.
Không phải chắc chắn không đủ, mà là tuyệt đối không đủ, cô thật sự rất đói.
Đợi cô cầm bánh bao, vừa ăn vừa đi ra khỏi tiệm lại thấy người hỏi đường lúc nãy vẫn còn đứng ở đó.
Cô cũng không nhìn đến hắn, mang theo bánh bao vòng qua người hắn mà đi.
Đi được vài bước, cô lại mua thêm một ít đồ ăn, phát hiện có gì đó không đúng nên quay đầu nhìn lại thì thấy người kia đang đi theo sau cô.
Cô bước nhanh ba bước thành hai đi đến trước mặt hắn, nâng cằm lên nói: "Còn có chuyện gì sao?"
Có cái đuôi theo sau, thật ảnh hưởng đến khẩu vị ăn uống!
Người đàn ông nâng tay đẩy đẩy gọng kính vàng: "Bạn học, cô muốn về trường sao?"
"Không phải"
Vân Hạ cắn bánh bao, hai má phồng lên làm khuôn mặt càng béo: "Không có việc gì thì đừng đi theo ta, không phải đã chỉ đường cho ngươi rồi sao? Chẳng lẽ là muốn đổi ý, muốn lấy lại tiền?"
"Bạn học, cô có thể dẫn đường giúp tôi được không? Trợ lý của tôi có việc phải xử lý, tạm thời chưa thể quay lại."
"Đưa thêm tiền không?" Vân Hạ cắn bánh bao nói.
Người đàn ông hơi hơi mỉm cười, lấy ra một tờ tiền màu đỏ đưa cho Vân Hạ.
Cô nhìn tờ tiền đỏ, gật gật đầu: "Được."
Hiện tại cô chỉ thiếu tiền, với sức ăn hiện tại của mình đúng thật là thiếu tiền, chút tiền này chắc là có thể ăn được mấy bữa.