Trọng Sinh Vi Quan

Chương 363: Nguy cơ tài chính




Từ khi tổ điều tra tới Vọng Giang, mọi người đều chú ý hành động của tổ điều tra để xem án lần này mình có liên quan, có bị điều tra hay không, kết quả cuối cùng là gì. Những người không liên quan lại thấy hả hê, họ chờ xem tổ điều tra sẽ điều tra ai, để thời khắc mấu chốt mình chỉ cần một lần có thể đẩy những người này ngã xuống, lúc đó mình mới có thể lên một vị trí cao hơn.



Dòng chảy ở Vọng Giang âm thầm khởi động, tinh lực của Hứa Lập lại chủ yếu tập trung vào xây dựng kinh tế Vọng Giang và phát triển văn hóa. Tình hình kinh tế Vọng Giang vốn là một loại hình kinh tế dị dạng, 30% thu tài chính toàn thị xã là dựa vào khu đèn đỏ mà ra, còn có 10% là dựa vào các sản nghiệp của Trịnh Quân Ba.



Mà hôm nay Trịnh Quân Ba bị bắt, khu đèn đỏ bị kiểm tra nghiêm ngặt khiến thu tài chính của Vọng Giang thoáng cái giảm đi 40%, đây có thể nói là đả kích nghiêm trọng với Vọng Giang. Nếu như không thể kịp thời thu hút đầu tư tập đoàn, công ty khổng lồ, phát triển nguồn thu thuế mới thì chỉ riêng việc duy trì vận hành bộ máy đảng ủy, chính quyền Vọng Giang cũng khó khăn; càng đừng nói là phát triển đô thị, tăng chất lượng cuộc sống nhân dân.



Vì thế thị ủy chuyên môn tổ chức hội nghị thường vụ mở rộng. Ngoài Đổng Dương Minh vẫn xin nghỉ ốm không thể tham gia thì các thường vụ còn lại đều tham gia, lãnh đạo các ban ngành của thị xã cũng tham gia nghiên cứu đối sách, đưa ra phương án làm như thế nào mới có thể mau chóng khiến Vọng Giang thoát khỏi khó khăn trước mắt, làm như thế nào mới có thể cam đoan phát tiền lương, thưởng trợ cấp đầy đủ cho cán bộ, nhân viên toàn thị xã.



Trên hội nghị Hứa Lập phát biểu đầu tiên, hắn xác định nhiệm vụ chủ yếu năm nay của Vọng Giang chính là tăng cường thu hút đầu tư, bồi dưỡng nguồn thuế mới, thúc đẩy kinh tế phát triển.



Chẳng qua có đồng chí đưa ra là dù năm nay có thể thuận lợi thu hút công ty mới đầu tư vào Vọng Giang, nhưng chu kỳ xây dựng của công ty không phải một hai tháng là hoàn thành ngay, ít nhất phải một hai năm thậm chí thời gian càng dài mới có thể đi vào sản xuất, có lãi, vậy vấn đề trước mắt giải quyết như thế nào? Bây giờ đã trôi qua hơn nửa năm, nguồn thu tài chính toàn thị xã giảm đi 40% so với năm trước. Cứ tiếp tục như vậy thì tiền lương phát cho nhân viên sẽ không có, vậy Vọng Giang không loạn sao?



Hứa Lập khẽ nhíu mày, năm đầu tiên mình tới Vọng Giang chẳng những không mang lại lợi ích gì cho quần chúng nhân dân, ngược lại ngay cả tiền lương cũng không phát nổi, trong hội nghị Đại hội đại biểu nhân dân thị xã cuối năm mình cũng không biết ăn nói sao với mọi người, càng đừng nói là mình sẽ thay Lưu Hồng Đào làm bí thư thị ủy Vọng Giang.



Lúc này Diêu Quế Tĩnh –- Chủ nhiệm Ủy ban kỷ luật thị xã vốn không có quan hệ gì với công tác xây dựng kinh tế lại ra hiệu với Hứa Lập là mình muốn phát biểu ý kiến. Hứa Lập gật đầu nói:



- Chủ nhiệm Diêu có ý kiến gì mời nói.



Diêu Quế Tĩnh lấy giọng nói:



- Tôi có một bản tài liệu thống kê tài sản có được sau khi thị ủy, ủy ban thị xã liên hợp ban hành văn bản kêu gọi cán bộ, lãnh đạo toàn thị xã tự khai nhận hành vi phi pháp của mình.



Nói xong Diêu Quế Tĩnh lấy ra một bản thống kê.



Những người khác không biết Diêu Quế Tĩnh rốt cuộc có ý gì, hội nghị hôm nay rõ ràng là để nghiên cứu công tác kinh tế nhưng sao lại có quan hệ với công tác niêm chính. Chẳng qua Diêu Quế Tĩnh lập tức nói rõ câu trả lời.



- Từ sau khi thị ủy, ủy ban thị xã liên hợp ra công văn tới nay đã là một tháng đã có 57 cán bộ lãnh đạo ở cấp bậc khác nhau tới Ủy ban kỷ luật chủ động khai báo vấn đề, ở đây tôi không nói ra danh tính của bọn họ, hơn nữa Ủy ban kỷ luật chúng tôi cũng giữ bí mật thân phận của bọn họ. Tôi muốn nói chính là số tiền tham ô, nhận hối lộ các đồng chí này chủ động nộp lại là hơn 13 triệu, chia đều mỗi người cũng là hơn 200 ngàn.




Diêu Quế Tĩnh vừa dứt câu, cả ni thoáng cái trở nên cực kỳ yên tĩnh tới mức có thể nghe thấy tiếng thở gấp của ai đó. Mọi người nhìn nhau, ngay cả Lưu Hồng Đào, Hứa Lập cũng rất ngạc nhiên. Ngay cả hai vị lãnh đạo này còn không biết thì càng đừng nói người khác. Sau đó mọi người như bộc phát, cả phòng hội nghị thoáng cái thành cái chợ, mọi người sôi nổi bàn luận. Hơn 13 triệu, thu tài chính một năm của toàn Vọng Giang chỉ có khoảng trăm triệu, số tiền đó bằng 13% thu tài chính bảo sao mọi người không giật mình.



Hứa Lập cùng Lưu Hồng Đào nhỏ giọng trao đổi, người khác cũng như vậy. Chỉ có Diêu Quế Tĩnh ngồi im tại chỗ không ý kiến gì.



Lát sau Hứa Lập mới lớn tiếng nói:



- Mời các đồng chí yên lặng. Chủ nhiệm Diêu, hơn 13 triệu này vẫn ở chỗ Ủy ban kỷ luật các chị?




Diêu Quế Tĩnh gật đầu nói:



- Tiền vẫn ở trong tài khoản Ủy ban kỷ luật chúng tôi, lúc nào cũng có thể dùng tới.



Hứa Lập lúc này mới nói tiếp.



- Khoản tiền này có thể giải quyết được khó khăn trước mắt của Vọng Giang chúng ta. Chẳng qua khoản tiền này làm tôi rất đau lòng. Đang ngồi đây đều là cán bộ, lãnh đạo chủ yếu của Vọng Giang, các vị có nghĩ tới số tiền này vốn thuộc về quốc gia, thuộc về nhân dân nhưng lại bị một ít phần tử tham ô chiếm hữu làm của riêng. Nếu như không phải lần này do thị ủy, ủy ban thị xã hạ quyết tâm kiên quyết trừng trị phần tử phạm tội thì số tiền đó vẫn ở trong túi bọn họ. Chẳng qua hôm nay tại đây tôi có thể một lần nữa thay mặt thị ủy, ủy ban thị xã tỏ thái độ chỉ cần có đồng chí nào trước cuối tháng chủ động tới Ủy ban kỷ luật khai báo và nộp tiền nhận phi pháp, thị ủy, ủy ban thị xã sẽ không truy cứu trách nhiệm với y. Chẳng qua chỉ còn 10 ngày nữa là tới cuối tháng, qua kỳ hạn này nếu điều tra ra ai có vấn đề như vậy chẳng những không nể tình mà còn nghiêm túc xử lý.



Lưu Hồng Đào tiếp lời.



- Thưa các đồng chí, thấy tình huống này tôi cũng rất đau lòng. Tôi làm bí thư thị ủy mà không đủ tư cách. Bởi vậy cũng có thể thấy công tác xây dựng niêm chính của Vọng Giang chúng ta tới mức nào. Thưa các đồng chí, hy vọng sau hội nghị hôm nay các đồng chí sẽ nhắn nhủ tinh thần hội nghị xuống cấp dưới, cảnh tỉnh với những người còn ôm tâm lý may mắn. Hy vọng bọn họ đừng có mà chần chờ vào lúc này nếu không có hối hận cũng đã muộn.



Hứa Lập chờ Lưu Hồng Đào nói xong, hắn nói



- Thưa các đồng chí, tuyệt đối không nên vì khoản tiền này mà buông lỏng công tác thu hút đầu tư. Nguồn gốc của khoản tiền này mọi người cũng rõ cho nên nó chỉ có thể dùng trong lúc nhất thời, đây không phải kế lâu dài. Hàng năm chúng ta cũng không thể nào nhận được tới hơn chục triệu tiền tham ô như vậy được vì thế công tác thu hút đầu tư vẫn là kế hoạch căn bản của Vọng Giang. Sau đây xin mời đồng chí Tiết Kiến Vĩ – chánh văn phòng thị ủy đọc dự thảo thu hút đầu tư của Vọng Giang. Tôi hy vọng mọi người nghiêm túc thảo luận, nghiên cứu chính sách liên quan, nhanh chóng ban hành văn bản thúc đẩy thu hút đầu tư của thị xã. Chỉ khi nào thị xã Vọng Giang chúng ta có nguồn thu thuế lớn, nguồn ngân sách tăng lên thì mọi người mới có thể yên tâm công tác, nói chuyện mới đủ tự tin được.