Diệc Minh Phong nhìn gương mặt khát khao dục vọng của Mộ Miên mà bên dưới đã động tình, anh giờ chẳng kiềm chế nổi nữa, mặc kệ cái lí trí gào thét vô vọng, anh bế xốc cậu vào lòng, xoa đầu rồi hôn một cách mãnh liệt, cuồng nhiệt nhất. Tay anh ghìm chặt cậu lại để tránh cậu mất sức mà ngã xuống. Vừa ôm hôn tiểu bảo bối của mình, anh vừa đi chầm chậm đến trước giường cậu, ôn nhu đặt nhẹ nhàng cậu nằm xuống
" Miên, cái này làm em lựa chọn, anh không kiềm chế nữa "
" Phong...ha.."
Mộ Miên choàng tay qua cổ Diệc Minh Phong kéo xuống gần cậu hơn, hơi thở hai người nóng hổi hà hơi vào nhau, cậu bạo dạn nhướng cổ thổi nhẹ vào tai anh, hôn rồi liếm khiến bên dưới anh ngày một bạo động. Diệc Minh Phong tay không để rảnh rỗi, hai tay anh luồng lách mọi ngóc ngách cơ thể cậu, có lẽ là do một phần của thuốc mà Mộ Miên trở nên mẫn cảm, kích thích hơn bao giờ hết, mỗi lần chạm nhẹ là mỗi lần cậu rên rỉ, nước mắt như suối nguồn cứ lăn dài trên gò má hồng hào của cậu, Mộ Miên nấc vài tiếng
" Hức...Phong...nóng...nóng quá...ha..."
" Miên ngoan, anh hạ nhiệt giúp bảo bối "
Diệc Minh Phong mân mẻ đôi môi của cậu, liếm cắn đủ điều khiến Mộ Miên đê mê không dứt, hai chiếc lưỡi quấn quýt nhau, tạo ra những âm thanh thỏ thẻ khiến ai cũng nghe cũng phải đỏ mặt. Anh hôn rồi từ từ hạ xuống hõm cổ trắng nõn của Mộ Miên, để lại những vết tích hồng hào, anh cũng không quên lấy vết tích mới đè lên vết tích cũ, trên cổ cậu như muỗi đốt. Hạ dần đến ngực, Diệc Minh Phong dùng lưỡi trêu đùa nụ hoa nhỏ của cậu, hai tay một tay xoa nắn, một tay nhanh lẹ tháo bỏ thứ vật cản thân dưới của cậu. Mộ Miên bị kích thích liền ưỡn ngực, cong lưng
" Ưm..ư...P-Phong ..ức ..."
Giọng nói Mộ Miên đứt quãng, nói chuyện khó khắn, ngoài rên rỉ, cậu chẳng thể làm gì khác, mồ hôi nhể nhại khắp người, đôi mắt Mộ Miên đục ngầu, nước mắt vẫn cứ lăn không có điểm dừng. Diệc Minh Phong nhìn tiểu bảo bối của anh, liếm hết những giọt nước mắt của cậu
" Miên đừng khóc, anh xót "
Với vài khúc dạo đầu, toàn thân cậu cũng đã bị phơi bày trước mặt anh, anh nhìn mà động tình cực độ, em bé của anh dễ thuơng đến mê người, anh muốn yêu thuơng cậu nhiều hơn nữa. "Tiểu Miên " của cậu đã đứng dậy biểu tình từ lâu, đỉnh đầu còn có chút rỉ nước, hóa ra là cần được an ủi. Anh cười thõa mãn, đùa bỡn với " tiểu Miên ", mỗi lần đùa vỡn là mỗi lần Mộ Miên run rẩy, chẳng mấy chốc thì cậu đã dâng trào. Mộ Miên thở hổn hển, sức nóng trong người cũng hạ dần, nhưng sao có thể kết thúc dễ dàng như vậy, anh còn chưa được thõa mãn dục vọng của mình mà, tha cậu đêm nay có lẽ là không thể nào
Diệc Minh Phong sớm cũng đã trần trụi, thân hình anh to lớn đè lên người cậu, hai cơ thể cọ xát nhau tạo ra nhiệt nóng, anh tách nhẹ hai chân của Mộ Miên, cúc hoa nhỏ của cậu cũng đã ẩm ướt do **** **** xuất ra, anh bỗng cảm thấy hưng phấn kì lạ, đưa một ngón tay vào rồi khuấy đảo. Một tiếng rên rỉ to lớn, mới đưa vào đã khiến cậu kích thích, có vẻ như chỗ này đặc biệt nhạy cảm hơn những chỗ khác. Mộ Miên ưỡn ngực, tay bấu chặt lấy chiếc gra giường, hơi thở khó khăn thiếu dưỡng khí, Diệc Minh Phong chưa thấy là đủ, một ngón rồi hai ngón tay, chạm rồi trêu ghẹo tuyến tiền liệt của cậu, sau đó là ba ngón tay, Mộ Miên bị Diệc Minh Phong làm cho thần hồn điên đảo, đầu cậu trống rỗng chẳng thể lí trí được việc gì
Có vẻ như đã mở rộng đủ, Diệc Minh Phong rút tay ra, hôn Mộ Miên một chút mà dỗ dành
" Miên, anh cho vào đây, sẽ đau một chút thôi "
Chẳng cần đợi Mộ Miên trả lời, Diệc thiếu liền lộ ra vật nam tính của mình, từ từ đưa vào trong. Đây là lần đầu của cậu nên đưa vào có chút khó khăn, Mộ Miên khóc nấc, xem ra là rất đâu, cúc nhỏ của cậu rất khít, Mộ Miên khó khăn ôm lấy Diệc Minh Phong mà nức nở, anh cũng thuận tay liền ôm lấy cậu
" Đau...hức..Phong ơi...ha ...đau "
Sự đau đớn của Mộ Miên có chút giảm nhẹ, một phần là do thuốc, một phần là ở dưới đã có sự ẩm ướt nhất định, một phần là lần đầu khiến cho cậu hơi khó chịu. Diệc Minh Phong từ từ, không hấp tấp, hết mừng dỗ dành, xoa đầu cậu thiếu niên. Anh nhấp nhả, dừng một chút cho Mộ Miên dễ thở, thấy hơi thở cậu có chút bình ổn mới lập tức tiếp tục. Vài phút khó khăn đã trôi qua, cuối cùng cũng đưa vào hết, vật nam tính của Diệc Minh Phong hình như có hơi bị lớn so với chuẩn mực, dù đã đưa vào hết, ngay bụng cậu cũng có thể nhìn thấy nó nhô lên bất thường. Anh không di chuyển ngay mà chờ cho Mộ Miên làm quen với cảm giác lạ này, khi cảm nhận được bên dưới có sự co thắt, Diệc Minh Phong bắt đầu hành động
Diệc Minh Phong nhẹ nhàng di chuyển, Mộ Miên mới đầu còn nức nở giờ thì bắt đầu thích nghi, cảm thấy tốc độ chậm rãi này không thõa mãn được cậu liền yếu ớt kêu tăng tốc. Diệc Minh Phong liền chiều lòng tiểu bảo bối, anh tăng tốc một nhanh, Mộ Miên nước mắt nước mũi không thể ngừng, miệng nhỏ rên rỉ, sự khoái cảm khiến Mộ Miên loạn trí. Diệc Minh Phong vô cùng hưbg phấn, nhấp nhả liên tục vào bên trong Mộ Miên. Ở bên trong cậu vừa ấm vừa mềm mại khiến anh khó lòng mà dừng lại. Cả căn phòng chỉ toàn những âm thanh hưng phấn phát ra đầy nhớp nháp, căn phòng nóng phừng như hai con người đang giao thoa nhau trên chiếc giường kia. Khi khoái cảm lên tới đỉnh điểm là lúc cậu và anh rùng mình, cùng tiết ra thứ **** **** trắng kia
Mộ Miên ra rời tay chân, sức lực cạn kiệt, cậu dựa vào lòng Diệc Minh Phong mà thở hổn hển, anh xoa đầu, ôm ấp mà thân dưới được thõa mãn. Thấy có vẻ như cậu đã kiệt sức anh rút thứ to lớn kia ra, mặc cho nó vẫn còn chưa thõa mãn đủ, kiềm lòng tắm rửa cho tiểu khả ái kia rồi để cậu ngủ ngon giấc, anh không quên cắn một vết khá là to ở cổ như đánh dấu chủ quyền. Còn cái thứ bên dưới đang gào thét, anh ngậm ngùi tắm nước lạnh cho nó dịu lại vậy, anh không muốn ích kỷ mà làm đau Miên của anh
Lên giường, ôm cậu vào lòng rồi ngủ. Ngày hôm nay, dù ngoài ý muốn nhưng cậu giờ là người của anh, Mộ Miên là người của Diệc Minh Phong. Có lẽ tới cuối đời, Mộ Miên cũng sẽ không bao giờ quên cái sinh nhật may rủi hôm nay của mình