Trọng Sinh Tu Tiên Tại Đô Thị (Trọng Sinh Chi Đô Thị Tu Tiên)

Chương 678: Thiên Lang tinh vực




Không đến một giờ, Diệp Trần cũng đã từ phía tỉnh Thiên Nam chạy tới dưới chân Everest.

Nhớ lại lần trước, chỗ Diệp Trần giao chiến với Huyết Hoàng, trong lúc vô tình mở ra Thông Thiên Lộ.

Tuy rằng lúc ấy Diệp Trần bởi vì chuyện ở thế tục chưa xong cho nên cuối cùng từ bên trong Thông Thiên Lộ đi ra, thế nhưng trước khi đi ra cũng đã để lại một đạo dấu ấn tinh thần, chính là vì để tới ngày sau, sau khi giải quyết xong chuyện thế tục, một lần nữa bước vào Thông Thiên Lộ.

Tuy nhiên, chờ lúc Diệp Trần trở lại nơi lúc trước giao chiến với Huyết Hoàng thì lại kinh ngạc phát hiện, dấu ấn tinh thần lúc trước hắn lưu lại thế mà biến mất không thấy!

"Tại sao có thể như vậy?"

Diệp Trần tìm đi tìm lại mười mấy lần, nhưng thủy chung không có cách nào tìm tới cái đạo dấu ấn tinh thần kia.

"Chẳng lẽ lối vào Thông Thiên Lộ kia cũng không phải cố định ở một chỗ mà là ngẫu nhiên? Lão thiên, ngươi đây là đang chơi ta sao?"

Lại dùng tới khoảng thời gian hơn nửa ngày, Diệp Trần cẩn thận tìm tòi trong phạm vi mấy trăm dặm một lần, nhưng như cũ không thể tìm tới lối vào Thông Thiên Lộ.

Kết quả này lập tức để Diệp Trần tức giận đến muốn chửi má nó!

Thật vất vả chuẩn bị xong mọi chuyện, mắt thấy tàn hồn của Hi Nguyệt càng ngày càng yếu, hết lần này tới lần khác không tìm được Thông Thiên Lộ, vậy kế hoạch của hắn chẳng phải sẽ uổng phí?

"Chờ một chút, có lẽ có một chỗ ta có thể đi nhìn một chút!"

Bỗng nhiên, Diệp Trần chợt nhớ tới trước đó, hắn đã từng đi qua tiên mộ, chỗ kia rất thần kỳ và quỷ dị, nói không chừng sẽ có liên quan với Thông Thiên Lộ!

Lúc trước, thực lực của hắn có hạn, chỉ có thể dừng bước tại tầng không gian cấm chế thứ bảy, dựa theo cách nói trong truyền thuyết, tiên mộ tổng cộng có chín tầng không gian cấm chế, lấy thực lực hôm nay của hắn, chắc là đủ để đạt tới tầng cuối cùng, có lẽ sẽ có thu hoạch.

Vừa nghĩ đến đây, Diệp Trần cũng không trì hoãn, lập tức lần theo ký ức rất nhanh đã tìm được chỗ tiên mộ.

Trước đó Diệp Trần chỉ có tu vi cảnh giới Luyện Khí, thông qua sự hiểu biết về trận pháp, miễn cưỡng tiến vào tầng không gian cấm chế thứ bảy, bây giờ hắn đã bước vào cảnh giới Kim Đan, có thể nói là xưa đâu bằng nay.

Chỉ dùng ngắn ngủi mấy phút, Diệp Trần đã không gặp phải bất cứ khó khăn gì đi một mạch tới tầng không gian cấp chế thứ bảy.

Lớp không gian cấm chế tầng thứ tám so với tầng thứ bảy phức tạp hơn mấy chục lần, tuy nhiên đối với Diệp Trần bây giờ mà nói, thì căn bản không đáng nhắc tới, Diệp Trần cũng lười hao phí tâm tư đi từ tư phá giải, trực tiếp đấm ra một quyền, đạo không gian cấm chế tầng thứ tám bị hắn cưỡng ép phá vỡ.

Bước vào tầng không gian cấm chế thứ tám, Diệp Trần phát hiện không gian bên trong vậy mà lơ lửng các loại pháp khí, thậm chí còn có không ít công pháp bí tịch.

Đáng tiếc, những thứ này ở trong mắt Diệp Trần căn bản không đáng giác nhắc tới, hắn nhìn cũng không thèm nhìn một chút, trực tiếp xuyên qua tầng không gian cấm chế này, trước tiên vẫn là tìm tới lối vào của tầng không gian cấm chế thứ chín.

Tầng không gian cấm chế thứ chín so với tầng thứ tám lại phức tạp và khó khăn gần trăm lần, Diệp Trần vốn định lập lại chiêu cũ, tiếp tục lấy lực phá đi, nhưng lại sợ động tĩnh quá lớn, nói không chừng sẽ khiến toàn bộ tiên mộ sụp đổ, cho nên lần này hắn ngược lại là không có sử dụng bạo lực.

Hao phí tới tận gần hai giờ, Diệp Trần cuối cùng thăm dò rõ ràng cấu tạo của lớp không gian cấm chế tầng thứ chín này, sau đó phá vỡ ra một cái khe thong dong tiến vào bên trong.

Ra ngoài ý định, bên trong không gian cấp chế tầng thứ chín này lại là một mảnh vô tận hư không.

"Không có trọng lực, không có phạm vi giới hạn, không có lực lượng quy tắc...cũng có chút giống với không gian bên trong Thôn Thiên đỉnh?"

Diệp Trần âm thầm lẩm bẩm trong nội tâm một câu, trong lúc nhất thời càng thêm hiếu kỳ.

Bỗng nhiên!

Ông ~~

Toàn bộ không gian rung nhẹ một trận, sau đó bên trong bóng tối vô tận hư không kia ở trước mắt Diệp Trần đột nhiên phát ra một đạo ánh sáng quỷ dị!

Ánh sáng này đúng là màu đen, nếu không phải Diệp Trần bây giờ đã là cao thủ Kim Đan, căn bản không có cách phân biệt cái biến động nhỏ xíu này.

"Ừm? Dường như có một cái pháp bảo!"

Tâm niệm Diệp Trần vừa động, trực tiếp lách mình đi tới nơi phát ra ánh sáng màu đen kia thì phát hiện đó là một viên hạt châu màu đen.

"Đây là...không gian nguyên thạch!"

Diệp Trần không thể không nghẹn ngào hô một câu, đồng thời trên mặt lộ ra vẻ mừng như điên.

Cái gọi là không gian nguyên thạch là tài liệu chủ yếu kiến tạo trận pháp truyền tống không gian.

Nói cách khác, nơi này đã có không gian nguyên thạch vậy nhất định sẽ có trận pháp truyền tống không gian!

"Xem ra những gì ta đoán quả nhiên không sai!"

Đạo suy nghĩ này vừa mới dâng lên, nơi xa lại có hơn mười đạo ánh sáng đen xuất hiện.

Oanh!

Những không gian nguyên thạch dưới sự hỗ trợ lẫn nhau, lập tức tạo thành một cái trận pháp to lớn.

Mà ở vị trí trung tâm của trận pháp thì xuất hiện một cái vòng xoáy quỷ dị.

"Trận pháp truyền tống không gian này, cùng với trước đó ở Tu Chân giới ta đã thấy dường như cũng không giống nhau lắm, hơn nữa không người thúc giục vậy mà lại tự động mở ra..."

Diệp Trần âm thầm lẩm bẩm một câu, cảm thấy có chút quỷ dị, đang có chút không biết phải làm thế nào.

Hô!

Vòng xoáy đen kia bỗng nhiên sinh ra một lực hút cường đại!

Diệp Trần bất ngờ không đề phòng, vậy mà không thể đứng vững gót chân, trực tiếp bị hút vòa bên trong vòng xoáy kia.

Ngay sau đó:

Xoạt!

Không gian trước mắt Diệp Trần biến ảo thật nhanh, vặn vẹo lên, lấy thực lực của hắn hôm nay vậy mà không có cách nào chống cự cỗ lực lượng cường đại này, chỉ có thể thuận theo nước chảy thì bèo trôi!

Cũng không biết đi qua bao lâu, dài dằng dặc giống như một thế kỷ, Diệp Trần chợt thấy trước mắt xuất hiện một đạo ánh sáng trắng chói mắt, đầu lập tức truyền đến một trận đau đớn, sau đó thì cái gì cũng không biết.

Trong mơ mơ màng màng, Diệp Trần mơ hồ nhìn thấy một cái bóng người màu vàng kim vô cùng to lớn, dường như đang mỉm cười với hắn, sau đó hướng lăng không một chỉ, một đạo ánh sáng màu đỏ chui vào bên trong thân thể hắn, sau đó thì toàn bộ ý thức của hắn đã bị ngắt kết nối hoàn toàn.

...

Đợi đến khi Diệp Trần tỉnh lại lần nữa hắn phát hiện chính mình nằm ở bên trong một cái sơn động.

"Nơi này là..."

Sau một lát Diệp Trần sửng sốt, hai mắt bỗng nhiên trợn lên thật lớn, trên mặt lộ ra vẻ mặt khó có thể tin.

Hóa ra, cái sơn động này chính là cái sơn động mà ở kiếp trước Diệp Trần từ Trái Đất xuyên qua đến Tu Chân giới!

Về sau theo thực lực của Diệp Trần không ngừng gia tăng lên, hắn đã từng không chỉ một lần trở lại cái sơn động này, muốn tìm được biện pháp trở về Trái Đất, đáng tiếc từ đầu đến cuối không có bất cứ một chút manh mối nào, thậm chí hắn có lúc coi đây chỉ là một cái sơn động rất bình thường mà hắn được không gian loạn lưu ngẫu nhiên đưa tới.

Thế nhưng là bây giờ, hắn lần thứ hai bước vào Tu Chân giới lại vẫn là tới đây, đây tuyệt đối không phải là một chuyện trùng hợp!

"Chẳng le giống y như kiếp trước, cũng không có cách nào trở về Trái Đất?"

Phải biết, Diệp Trần kiếp trước ở toàn bộ Tu Chân giới cũng là tồn tại cấp cao nhất, còn không tìm được biện pháp trở về Trái Đất.

Hắn vốn cho rằng, lần này lấy tu vi cảnh giới của hắn bây giờ, chỉ cần cẩn thận một chút là có thể tìm được chỗ gắn liền giữa Tu Chân giới và Trái Đất, không nghĩ tới kết quả vẫn giống y như kiếp trước!

"Mặc kệ! Đến đâu thì hay tới đó, trước mắt cũng chỉ có thể đi một bước nhìn một bước!"

Tuy rằng tình huống này khiến Diệp Trần rất phiền muộn, tuy nhiên nghĩ nhiều cũng vô ích, đối với hắn mà nói, chuyện quan trọng trước mắt đó làm tìm được biện pháp cứu chữa Hi Nguyệt.

"Nếu như ta nhớ không có nhầm, mảnh tinh vực trước mắt này tên là Thiên Lang tinh vực, chỉ là một cái tinh vực cấp hai, có lẽ ngay cả tu sĩ Nguyên Anh cũng không có mấy cái, thiên tài địa bảo cũng rất có hạn, hơn phân nửa không có đồ vật mà ta muốn!"

Diện tích lãnh thổ của Tu Chân giới bao la, phạm vi của các tinh vực khác nhau căn cứ vào đẳng cấp từ thấp đến cao, tổng cộng chia làm chín cấp.

Tinh vực có đẳng cấp càng cao chẳng những người tu chân có thực lực càng cao, linh khí càng dày đặc, thiên tài địa bảo tự nhiên cũng càng thêm phong phú.

P/S: Ta thịch nào....chương 5