Trọng Sinh Tu Tiên Tại Đô Thị (Trọng Sinh Chi Đô Thị Tu Tiên)

Chương 590: Một hồi phong ba




Hết cách rồi, ai bảo ngay ngày đầu tiên tới trường học thì đã làm diễn đàn đại học Thiên Hải nổ tung, thành công chiếm cứ tin tức trang đầu, trở thành nhân vật phong vân của đại học Thiên Hải.

Cho nên, mọi người đối với lai lịch của hắn, tất cả đều tò mò không thôi.

Ngay cả Dương Phi Phàm và Đào Uyển Thanh cũng thi nhau quay đầu nhìn sang phía Diệp Trần.

Tuy nhiên, Diệp Trần vẫn bắt chéo hai chân, không có chút ý muốn đứng lên nào cả, nhàn nhạt mở miệng nói:

"Ta tên Diệp Trần, người Vân Châu tỉnh Thiên Nam!"

Mọi người đợi một lúc lâu, lại thấy Diệp Trần cầm ly rượu trong tay lên bắt đầu từ từ thưởng thức và không nói thêm gì nữa thì ngay lập tức tất cả mọi người đều ngạc nhiên.

"Như vậy là xong?"

"Cũng quá qua loa đi?"

"Không phải là sợ mất mặt không dám nói đó chứ?"

"Chắc chắn là như thế!"

...

Trong lúc nhất thời, mọi người thi nhau lắc đầu.

Nhất là còn đang so sánh với Dương Chi Phàm thì càng ngày càng cảm thấy Diệp Trần căn bản không có cách nào đi so sánh với Dương Chi Phàm.

Hai mắt Dương Chi Phàm thì khẽ híp lại một cái, lộ ra vẻ nghi hoặc, hắn thấy Diệp Trần từ đầu đến cuối đều quá bình tĩnh, giống như căn bản không có để vào mắt bất luận kẻ nào ở đây.

Dựa theo kinh nghiệm của hắn, người như vậy hoặc là ngông cuồng hoặc chính là bản thân đủ cường đại.

Lúc này, Trương Liên Bằng đứng lên, ngoài cười nhưng trong không cười nói:

"Bạn học Diệp Trần, mời ngươi giới thiệu kỹ càng một chút, như vậy mới có thể để cho mọi người hiểu rõ đối với ngươi hơn đi!"

"Còn có, lúc giới thiệu chính mình thì phiền ngươi đứng lên, đây cũng là sự tôn trọng cơ bản nhất đối với mọi người!"

Tuy nhiên, Diệp Trần ngay cả mí mắt cũng không thèm nhấc, thản niên nói:

"Ngươi không có tư cách ra lệnh cho ta phải nên làm gì, hơn nữa, ta cũng không cần các ngươi phải hiểu ta!"

Oanh!

Lời kia của Diệp Trần vừa thốt ra, tất cả mọi người trong lúc nhất thời đều ngây ngẩn cả người, đồng thời đều không nghĩ tới, hắn lại dám chống đối Trương Liên Bằng chủ tịch hội sinh viên trước mặt mọi người.

Trương Liên Bằng càng là tức đến tái cả mặt mày, suýt chút nữa nhịn không được mà muốn quát lên.

Dương Chi Phàm cười nhạt một tiếng, nói:

"Khả năng là bạn học Diệp Trần không muốn người khác biết thân thế của hắn, Trương học trường cần gì phải chấp nhặt với hắn?"

Nếu như nói trước đó thì Dương Chi Phàm còn cảm thấy Diệp Trần sâu không lường được, nhưng cử động vừa rồi đã hoàn toàn không để hắn vào trong mắt.

Nhưng phàm là người có chút đầu óc, cũng sẽ không vừa mới bước vào cửa trường, đã đi đắc tội chủ tịch hội sinh viên.

Nghe được lời nói này của Dương Chi Phàm, Trương Liên Bằng lúc này mới coi như thôi.

Rất nhanh, buổi tiệc chào đón sinh viên mới tiếp tục được tiến hành, rất nhiều người bắt đầu thi nhau hướng Trương Liên Bằng mời rượu, sau khi Trương Liên Bằng đắc ý thì đã hoàn toàn quên luôn chuyện Diệp Trần.

Còn về những người khác, nhìn thấy Diệp Trần đã đắc tội với Trương Liên Bằng thì tự nhiên cũng đều lẩn tránh xa xa, thậm chí tính cả một vài người cùng bàn, trên cơ bản không giao lưu với bốn người Diệp Trần, giống như là cô lập hoàn toàn bọn hắn.

"Chúng ta cứ tiếp tục ở đây như vậy cũng chẳng có ý nghĩa gì, hay là chúng ta đi hát Karaoke a?"

Mắt thấy những người khác trên bàn, tất cả mọ người đã bắt đầu trò chuyện vui vẻ, uống tới rối tinh rối mù, Lý Hổ bỗng nhiên mở miệng đề nghị.

Ba người khác tự nhiên không có ý kiến.

Tuy nhiên, ngay vào lúc bốn người chuẩn bị rời sân, bên ngoài bỗng nhiên truyền đến một trận xao động.

Sau đó, một đám người hung thần ác sát lao vào.

"Con mẹ nó vừa rồi là ai ném chai rượu? Đứng ra cho tao!"

"Ngay cả Quỷ ca của chúng ta mà cũng dám đánh lén, ta nhìn hắn là không muốn sống nữa rồi!"

Đám người này vừa xông vào trong rạp, lập tức bắt đầu la ầm lên.

Mà một người cầm đầu một đám người này là một người đàn ông trung niên khoảng bốn mươi tuổi, một mặt sát khí, trên đầu còn có dính một vài mảnh vỡ nhỏ của chai rượu, lưu lại một ít máu tươi ở trên đỉnh đầu, trông có vẻ như hơi chật vật.

Hoá ra, vừa rồi có người thuận tay đặt chai rượu ở trên bệ cửa sổ, lúc chơi đùa không cẩn thận đụng vào chai rượu, mọi người chắc là huyên náo quá lợi hại, không phát giác ra chút nào, không nghĩ tới vậy mà vừa khéo rơi trúng vào đầu người đàn ông trung niên đang ở phía dưới.

Và thật không may chính là vận may của bọn họ thật không tốt, người đàn ông trung niên này cũng không phải hạng người hiền lành gì, lại là đầu lĩnh của bọn côn đồ có tiếng ở gần đây, bí danh quỷ ca!

Đám tiểu đệ của quỷ ca, nhìn thấy đại ca nhà mình lại bị cười khác tương chai rượu vào trúng đầu thì như vậy làm sao có thể nhẫn? Còn tưởng rằng là gặp kẻ thù, lúc này mới dẫn người lao lên!

Bọn họ cũng không nghĩ tới, trong phòng này lại là một đám sinh viên.

Mà trong lúc nhất thời mọi người cũng đều chưa kịp phản ứng, chuyện này rốt cuộc là như thế nào, từng người bị dọa đến trợn mắt há hốc mồm, cũng không có người nào dám lên tiếng.

"Con mẹ nó nghe không hiểu tiếng người phải không? Chai rượu vừa rồi kia, con mẹ nó đến cùng là ai ném? Người này tốt nhất nhanh chóng tự mình ngoan ngoãn đứng ra, bằng không các ngươi những người này, hôm nay một tên cùng đừng hòng rời khỏi đây!"

Trên mặt Quỷ ca sát khí mười phần, sau khi quét ở trên người mọi người một vòng thì mở miềng nói ra từng chữ.

Rầm rầm!

Mà sau khi lời nói của Quỷ ca vừa rơi xuống, những tên tiểu đệ con lại lập tức thi nhau móc ra vũ khí của riêng mình.

"A!"

Tất cả các sinh viên có mặt ở đây thì có một số chưa từng đánh nhau, chưa gặp qua loại trường hợp này? lập tức từng người bị dọa đến thi nhau lùi lại, sau đó đồng loạt nhìn về phía Trương Liên Bằng và Dương Chi Phàm.

Dù sao bây giờ, trong mọi người lấy hai người cầm đầu.

Dương Chi Phàm nhíu mày, tuy nhiên cũng không có ý định ra mặt.

Trương Liên Bằng thầm nói một tiếng không tốt, tuy rằng rất không muốn liên quan tới đám lưu manh hỗn đản này, nhưng chuyện tới nước này thì hắn thân là chủ tịch hội sinh viên, mọi người đều nhìn vào hắn đây, hắn tự nhiên không thể lùi bước.

Cuối cùng,

Trương Liên Bằng cắn răng một cái, đành phải kiên trì đi tới, cười theo nói:

"Vị này chính là đại danh đỉnh đỉnh Quy ca đi! Ta nghĩ đây chẳng qua chỉ là một chuyện hiểu lầm..."

Ầm!

Không đợi Trương Liên Bằng nói xong, một tên tiểu đệ to cao bên cạnh Quỷ ca trực tiếp vung lên một cái chai rượu, sau đó hung hăng đạp xuống đất, trong nháy mắt bình rượu lập tức vỡ nát, sắc mặt của nhiều sinh viên thay đổi lớ.

Trương Liên Bằng cũng lập tức bị dọa đến run rẩy.

Tên tiểu đệ to cao kia tiến nhanh đến, duỗi tay ra một phát đã nắm chặt cổ áo của Trương Liên Bằng, hai mắt trừng một cái, "Đánh lão đại của chúng ta thành ra như vậy, một tiếng hiểu lầm là xong rồi sao?"

"Đại...đại ca...vậy ngài...ngài nói giải quyết như thế nào?"

Trương Liên Bằng bị đối phương dễ dàng chế trụ, vừa mới nâng dũng khí lên thì ngay lập tức đã sợ.

Lúc trước hắn cũng đã từng nghe nói, đám Quỷ ca trước mắt này ở vùng lân cận của đại học Thiên Hải, từ trước đến nay luôn ngang ngược càn rỡ, nghe nói chuyên môn giúp những công ty bất động sản giải quyết những hộ không chịu di dời, trên tay cầm không ít mạng người, tuyệt đối tất cả chúng đều là nhân vật hung ác!

Tên tiểu đệ to cao kia quay đầu nhìn về phía Quỷ ca, lộ ra vẻ hỏ thăm.

Quỷ ca cười âm trầm một tiếng, hai mắt quét ở trên thân mọi người một lần, chậm rãi nói:

"Xem trên phương diện các ngươi là một đám sinh viên nghèo, nghĩ đến có lẽ cũng không có can đảm đối nghịch với tao!"

"Chỉ có điều, lần này tao cũng không thể uổng công chịu đựng!"

Quỷ ca nói đến đây, dừng lại một chút lại đảo lướt qua trên thân Đào Uyển Thanh, Đái Lệ Lệ, trên mặt lộ ra nụ cười dâm tà nói:

"Nam có thể cút! Nữ thì ở lại uống rượu với anh em bọn ta!"

Quỷ ca vừa thốt ra lời kia thì sắc mặt của mọi người trong lúc nhất thời thi nhau thay đổi, nhất là nữ sinh ở đây, vẻ mặt của các nữ sinh đều trắng bệch, thậm chí một số cô nàng nhát gan đều suýt chút nữa bị dọa ngất đi...

P/S: Chương 1...