Trọng Sinh Tu Tiên Tại Đô Thị (Trọng Sinh Chi Đô Thị Tu Tiên)

Chương 555: Bị coi thường




"Ngươi tên là gì?"

Trong lúc rảnh rỗi Diệp Trần nói chuyện phiếm với tiểu công chúa ở trong một chiếc xe kéo rộng lớn đang trên đường đi đến Ma Hoàng thành.

"Nạp Lan Nhu Nhiên..."

Lúc này Thập Thất công chúa sớm đã không còn ngang ngược như trước đó mà trở nên vô cùng ngoan ngoãn.

Nạp Lan Bách Xuyên phái một nhánh đội ngũ mười mấy người, cùng đi theo ba người Diệp Trần, mọi chuyện ở dọc đường đều được bọn họ sắp xếp thỏa đáng, cũng giảm bớt được phiền phức.

Sau khi trò chuyện càng ngày càng nhiều với Diệp Trần, Nạp Lan Nhu Nhiên có lẽ cũng phát hiện ra, tính cách của Diệp Trần ôn hòa, cũng không có kinh khủng như vậy, hơn nữa nàng ta dù sao tuổi cũng còn trở, lá gan lại bắt đầu lớn lên dần dần.

"Diệp tiền bối, ngài thật là cường giả cảnh giới Trùng Tiêu sao?"

"Coi như là vậy đi!"

"Vậy tại sao ngài còn trẻ tuổi như thế?"

"Bởi vì ta là thiên tài!"

"Chém! Ta sẽ không tin đâu, đừng cho là ta không biết, có rất nhiều cường giả biết sử dụng thuật trú nhan, ta đoán ngài ít nhất cũng có hơn một trăm tuổi rồi đi?"

"Ừm, ngươi nói như thế nào thì liền là như thế đi!"

...

Diệp Trần một câu lại một câu thuận miệng trò chuyện với Nạp Lan Nhu Nhiên, xe kéo được bốn con Linh thú kéo đi, lao vùn vụt tiến lên, tốc độ có thể so với xe lửa ở thế giới chủ ngoại giới.

Sau ba ngày, tốc độ xe kéo rốt cuộc chậm lại, "Diệp tiền bối, sắp tới Ma Hoàng thành rồi!"

Đái An Na vén rèm xe lên, sau khi quan sát một lát, hướng về phía Diệp Trần báo cáo.

Diệp Trần nhẹ gật đầu, "Sau khi vào thành, lập tức điều tra hành tung của A Lý Tân, còn có tung tích của Vạn Niên Huyền Băng kia!"

"Rõ!"

Đái An Na tự nhiên không dám cãi lại, vội vàng gật đầu đồng ý.

Chỉ chốc lát, xe kéo đã đi tới trước cửa thành, đây là một tòa thành có cửa thành màu đen nhánh, độ cao đạt tới bốn năm mươi mét, độ rộng càng là hơn trăm mét, so với cửa thành La Sát thành trước đó còn muốn hoành tráng hơn rất nhiều.

Đây chính là đệ nhất thành của Ma giới, Ma Hoàng thành!

Đái An Na hướng về thủ vệ cửa thành, sau khi lấy ra một cái đồ vật giống như giấy thông hành, thì xem kéo lại chậm rãi tiến vào trong thành.

Nếu như nói La Sát thành là một vùng băng giá lạnh lẽo thì Ma Hoàng thành này hẳn là thuộc về vùng cận nhiệt đới, nhiệt độ rõ ràng là nóng hơn.

Diệp Trần thông qua màn xe, nhìn ra đường phố bên ngoài, chỉ thấy trên đường phố rộng vài trăm mét kia có đủ loại người của Ma tộc, hoặc khôi ngô cao lớn, hoặc là mập lùn tháo vát, muôn hình muôn vẻ không phải là ít.

Sau khi được chứng kiến Ma giới và Yêu giới, Diệp Trần cũng càng thêm tin tưởng, giữa Trái Đất và Tu Chân giới chắc chắn có tồn tại một loại liên hệ nào đó.

Ma tộc và Yêu tộc ở trên Trái Đất, tất cả chắc là đều đến từ Tu Chân giới.

Chỉ có điều, những chuyện này cần phải ngược dòng tìm hiểu đến chuyện vài ngàn năm trước.

Còn về phạn bọn hắn đi tới Trái Đất này như thế nào, vậy thì không biết được rồi.

Trong lòng đang âm thầm suy nghĩ, xe ngựa bỗng nhiên ngừng lại, bên cạnh chắc là một quán rượu.

"Diệp tiền bối, xin ngài trước tiên ở quán rượu này nghỉ ngơi một lát, chờ sau khi ta tra rõ ràng thì sẽ trở lại báo cáo với ngài!"

"Được!"

Diệp Trần nhẹ gật đầu, trực tiếp đi xuống xe kéo.

Chẳng mấy chốc, sau khi Đái An Na thu xếp cất xe kéo thì dẫn theo mấy tên thị vệ đi tìm hiểu tin tức.

Diệp Trần và Nạp Lan Nhu Nhiên cùng mấy tên thị vệ còn lại thì tiến vào trong quán rượu.

"Chưởng quỹ, cho chúng ta thuê một gian phòng chữ Thiên!"

Sau khi tiến vào quán rượu, Nạp Lan Nhu Nhiên trực tiếp nói rất hào khí, lập tức dẫn tới sự chú ý của rất nhiều người.

Một người đàn ông trung niên mặc cẩm y liền vội vàng nghênh đón, cười theo nói:

"Khách nhân tôn kính, thực sự không có ý tứ, tất cả phòng chữ Thiên đều đã đầy, ngài xem, đổi thành phòng chữ Địa có được không?"

Nạp Lan Nhu NHiên lập tức hơi ngưng lại, trên mặt hiện ra vẻ không vui.

Nếu như ở La Sát thành, bằng vào thân phận Thập Thất công chúa của nàng ta, ông chủ quán rượu coi như đuổi khách nhân khác đi cũng phải để cho nàng một gian phòng tốt nhất mới được.

Thế nhưng nàng ta cũng hiểu rõ, nơi này dù sao cũng không phải là La Sát thành mà là Ma Hoàng thành nơi mà cường giả nhiều như mây, nàng ta tự nhiên cũng không có được đặc quyền như vậy.

"Được rồi, phòng chữ Địa vậy thì phòng chữ Địa đi, cho ta thuê hai gian!"

"Được! Mồi các vị lên lầu!"

Tuy nhiên, lúc mọi người ở đây chuẩn bị theo người đàn ông trung niên kia lên lầu thì lại có một nhóm người từ ngoài cửa đi tới.

"Chưởng quỹ, cho bản công tử thuê một gian phòng chữ Thiên!"

Người nói chuyện là một thanh niên Ma tộc có bộ dáng tuấn mỹ, đằng sau còn có hơn mười tên cận vệ mặc áo giáp màu vàng kim đi theo, có thể nói là rất kiểu cách.

Khiến cho mấy người Nạp Lan Nhu Nhiên không hiểu là, trước đó chưởng quỹ quán rượu còn nói gian phòng chữ Thiên đã đầy, vậy mà trực tiếp để mặc bọn hắn ở một bên rồi hấp tấp một đường chạy chậm hướng về thanh niên tuấn mỹ kia:

"Ai nha! là Hách Liên công tử đến, nhanh nhanh mời vào bên trong!"

Nạp Lan Nhu Nhiên vẫn luôn kiêu căng, chưa bao giờ nhận qua lạnh nhạt như vậy ngay lập tức nhịn không được, "Chưởng quỹ, vừa rồi không phải ngươi nói phòng chữ Thiên đều đã đầy rồi sao?"

"Thế mà bây giờ ngươi nói gian phòng chữ Thiên vẫn còn, rõ ràng là chúng ta tới trước, ngươi dựa vào cái gì mà lại sắp xếp phòng chữ Thiên cho bọn hắn?"

Chưởng quỹ quán rượu kia lập tức nhướng mày, tuy rằng vẫn nở ra nụ cười, tuy nhiên lại lộ ra vẻ mặt khinh bỉ, "Tiểu cô nương, ngài thấy rõ ràng vị này chính là đại danh đỉnh đỉnh Hách Liên công tử! Hắn ở quán rượu chúng ta thế nhưng là khách quen a!"

Nạp Lan Nhu Nhiên tự nhiên cũng nghe ra ý coi thường của chưởng quỹ quán rượu, ngay lập tức nổi cáu, "Ta quản hắn là công tử chó má gì! Rõ ràng là bản công chúa tới trước, ngươi dựa vào cái gì mà sắp xếp cho hắn trước, gọi ông chủ của các ngươi đi ra, bản công chúa muốn tìm hắn phân xử một chút!"

"Công chúa?"

Nghe được lời này của Nạp Lan Nhu Nhiên thì tất cả mọi người ở đây đều giật nảy cả mình.

Duy chỉ có tên thanh niên tuấn mỹ kia thì lông mày chỉ hơi nhíu lại, lần nữa khôi phục lại vẻ đạm nhiên, nhẹ nhàng cười nói:

"Ma Hoàng thành chúng ta tổng cộng có mười ba vị công chúa, bản công tử đều biết toàn bộ, không biết ngươi là vị công chúa nào, vì sao bản công tử chưa từng gặp qua bao giờ?"

Nạp Lan Nhu Nhiên lập tức sững sờ, chợt đôi mắt đẹp trừng một cái, "Ai ní ta là công chúa của Ma Hoàng thành? Ta là công chúa của La Sát thành, Nạp Lan Nhu Nhiên!"

Toàn bộ quán rượu, sau khi trải qua yên tĩnh một lát thì lập tức cười vang, "Ta còn tưởng là công chúa nào, hóa ra là công chúa của La Sát thành nhỏ bé ngèo nàn kia a!"

"Thực lực của La Sát thành còn chưa bằng một phần năm mươi của Ma Hoàng thành, cũng chỉ tương đương với một cái thành vệ của Ma Hoàng thành mà thôi, cũng dám tự gọi mình là công chúa?"

"Công chúa của La Sát thành nghèo kiết hủ lậu, chạy tới Ma Hoàng thành hiển uy phong, vậy cũng được?"

...

Sau khi mọi người trong quán rượu làm rõ ràng thân phận của Nạp Lan Nhu Nhiên thì lập tức thi nhau trào phúng giễu cợt không che giấu chút nào.

Nạp Lan Nhu Nhiên nghe được tiếng trào phúng giễu cợt của mọi người thì lập tức vừa thẹn lại giận, gương mặt xinh đẹp chợt đỏ bừng, những tên thị vệ theo nàng còn lại, tất cả đều có vẻ mặt xấu hổ.

La Sát thành ở bên trong chín thành lớn có thực lực yếu nhất, hơn nữa lại là chỗ xa xôi nhất, từ trước đến nay đều bị tám thế lực khác xem thường.

Nhất là ở Ma Hoàng thành này cao thủ xuất hiện lớp lớp, Nạp Lan Nhu Nhiên này là công chúa của La Sát thành, chỉ sợ ngay cả một thiên kim tiểu thư của gia tộc trung đẳng ở Ma Hoàng thành cũng có chút không bằng.

Chứ đừng nói chi tới vị Hách Liên công tử trước mắt này.

P/S: Ta thích nào....Chương 4...cầu kim phiếu.