Trọng Sinh Tu Tiên Tại Đô Thị

Chương 930




Ở trong truyền thuyết thần thoại của đạo gia thì có ba mươi ba tầng trời, thì tầng trời Ly Hận là cao nhất, cũng là nơi ở của Đạo tổ Thái Thượng Lão Quân.

Rất nhiều thần thoại truyền thuyết, tất cả đều được ghi chép tốt, nhưng lại không hoàn toàn chính xác.

Tầng trời Ly Hận chân chính là nơi ở của Hạo Thiên đại đế ngày xưa, cũng là chỗ của Thế Giới Chi Tâm!

Diệp Trần bước một bước vào tầng trời Ly Hận, lập tức bị cảnh tượng hùng vĩ mỹ lệ ở trước mắt làm cho sợ ngây người.

Nơi không gian này, dường như không biên giới không giới hạn, không nhìn thấy điểm cuối, hơn nữa vẫn luôn không ngừng sụp đổ, tái tạo, hủy diệt, trọng sinh...

Bốn mươi chín loại lực lượng Pháp Tắc, đan lẫn vào nhau cũng một chỗ, mơ hồ ẩn chứa thiên địa sinh diệt của vũ trụ.

Diệp Trần chỉ cảm thụ một lúc, đã cảm thụ được lợi rất nhiều, đối với lĩnh ngộ về bốn mươi chín loại pháp tắc lại tăng lên thêm một bậc thang.

Loại cảm giác này thật rất kỳ diệu, để Diệp Trần thật hận không thể muốn lập tức ngồi xếp bằng xuống để thật tốt tìm hiểu thấu đáo toàn bộ bốn mươi chín loại pháp tắc này.

Tuy nhiên, cuối cùng thì hắn vẫn nhịn được loại xung động này.

Bởi vì hắn biết, hắn đã cũng tới được tầng trời Ly Hận, những cường giả của các đại đế cấp chúa tể kia chỉ sợ cũng đã có người đến nơi này, hơn nữa hắn thông qua Nhân Quả pháp tắc đã có thể mơ hồ cảm nhận được Thiên Ý của Hạo Thiên giới, dường như đang bị một cỗ lực lượng tà ác làm suy yếu một chút!

"Nhất định phải nhanh chóng tìm được Thế Giới Chi Tâm!"

Diệp Trần quát khẽ một tiếng, lập tức hướng sâu trong hư không phía trước lao đi.

Mảnh thời không này cũng không phải là thời không chân chính mà là do vô số thời không dè ép cùng một chỗ, nếu là tu chân giả bình thường căn bản là nửa bước khó đi.

Cũng may Diệp Trần lĩnh ngộ Thời Không pháp tắc, thi triển lực lượng pháp tắc ra, trong nháy mắt giống như vượt qua vô số thứ nguyên.

Diệp Trần vừa thi triển Thời Không pháp tắc tiến lên đồng thời cũng đang âm thầm vận dụng Nhân Quả pháp tắc đến xác định phương hướng.

Chẳng mấy chốc, phía trước đột nhiên xuất hiện một tia sáng, như ẩn như hiện.

Trên mặt Diệp Trần lập tức hiện ra vẻ vui mừng, thông qua Nhân Quả pháp tắc, hắn có thể xác định, nơi phát ra tia sáng kia có lẽ là chỗ của Thế Giới Chi Tâm.

Tuy nhiên:

Ngay vào lúc Diệp Trần chuẩn bị vượt qua thời không, hướng tới gần Thế Giới Chi Tâm.

Cạch!

Cơn gió lớn phía trước đập vào mặt, đột nhiên xuất hiện một cái khe hở không gian, sau đó thì một thân thể cao lớn từ bên trong vết nhứt không gian chui ra, mở ra cái miệng to như chậu máu, hướng Diệp Trần lao tới.

"Ừm?"

Diệp Trần lập tức hơi kinh hãi, nhanh chóng chìn vào, vẻ mặt cũng theo đó mà thay đổi lớn:

"Lại là Tinh Không Trùng tộc!"

Tinh Không Trùng tộc là một loại chủng tộc cực kỳ tà ác mà thần bí, kiếp trước của Diệp Trần tung hoành mấy trăm năm ở Tu Chân giới cũng chỉ tiếp xúc qua mấy lần mà thôi.

Theo truyền thuyết về Tinh Không Trùng tộc thì chúng sống nhờ ở bên trong khe hở không gian, trời sinh am hiểu Thời Không pháp tắc mà một số Tinh Không Trùng tộc cường đại, thậm chí có thể ăn mòn đến không gian bản nguyên của một phương thế giới.

Tầng trời Ly Hận đột nhiên xuất hiện Tinh Không Tùng tộc, hơn nữa ngăn cản Diệp Trần tới gần Thế Giới Chi Tâm, có thể là cường giả của Tinh Không Trùng tộc cũng xâm lấn tới nơi này!

Hơn nữa Trùng tộc vốn là loại chủng tộc quần cư, bình thường đều là quần thể xuất động.

Ngay vào lúc Diệp Trần chạy nhanh như bay thì con Tinh Không Trùng tộc khổng lồ kia đã bay nhào tới trước mặt Diệp Trần, chuẩn bị dùng cái mồm to lớn của nó trực tiếp một ngụm nuốt Diệp Trần vào!

"Hừ!"

Diệp Trần lập tức tung ra một quyền:

"Hủy Diệt Thần quyền!"

Đây chính là quyền pháp mà hắn lĩnh ngộ được từ bên trong một quyền của Hỗn Nguyên đại đế vào ngày đó, lấy Hủy Diệt pháp tắc làm căn cơ, dung nhập toàn bộ bốn mươi tám loại pháp tắc còn lại vào bên trong đó.

Tuy rằng cùng với một quyền kia của Hỗn Nguyên đại đế vẫn như cũ không cách nào đánh đồng, nhưng một quyền cũng đủ để đánh bại một tên cường giả Hóa Thần!

Bành!

Con Tinh Không Trùng tộc to khổng lồ kia trong nháy mắt bị một quyền này của Diệp Trần đánh thành bã vụn, sao đó thì bị lực lượng Thời Không xung quanh hòa tan hóa thành vô hình.

Tuy nhiên:

Sau khi Diệp Trần giết chết một con Tinh Không Trùng tộc khổng lồ thì:

Ầm ầm!

Xung quanh lập tức xuất hiện từng đạo vết nứt không gian mà từ bên trong những vết nứt không gian kia lại xuất hiện từng con Tinh Không Trùng tộc khổng lồ, tất cả đều hướng Diệp Trần bay nhào mà tới.

Rầm rầm rầm!

Diệp Trần toàn lực thi triển ra Hủy Diệt Thần quyền, một quyền liền có thể đánh chết một con Tinh Không Trùng tộc.

Chớp mắt một cái:

Diệp Trần đã giết chết hơn trăm con Tinh Không Trùng tộc khổng lồ, một đường đánh đâu thắng đó, cách tia sáng kia cũng càng lúc càng gần.

Ầm!

Sau khi Diệp Tràn lại giết chết một con Tinh Không Trùng tộc khổng lồ thì lập tức sử dụng Thời Không pháp tắc, thân thể nhanh chóng vượt qua mấy chục đạo thời không đứt gãy, không biết vượt qua bao nhiêu khoảng cách, lập tức nhìn thấy ở trong hư không phía trước có một nơi giống như tế đàn.

Ở giữa vị trí tế đàn kia có một cây Thủy Kính Ngọc Trụ mà ở trên Thủy Kính Ngọc Trụ kia thì buộc chặt lấy một đứa bé bộ dáng bảy tám tuổi.

Cùng lúc đó, ở trên tế đàn phía bên kia lại còn có một nam một nữ, lúc này đang đánh nhau.

"Nữ kia thì trên người mặc trường bào màu tím vàng, đầu đội kim quan, hơn nữa dung mạo và dáng người gần như có thể dùng hai chữ hoàn mỹ để hình dung, hơn nữa khí thế trên thân ngập trời, còn mơ hồ hiện ra một cỗ mị hoặc vô hình, ngay cả Diệp Trần nhìn thấy cũng cảm thấy có chút hãi hùng khiếp vía, suýt chút nữa thì bị sắc đẹp của nàng ta làm cho mê hoặc."

Diệp Trần chỉ liếc mắt nhìn thì đã biết được nữ nhân này cực kỳ không đơn giản, lập tức chuyển ánh mắt rời khỏi, ngược lại lại nhìn về phía nam tử kia thì lập tức ngây ngẩn cả người:

"Minh Phi?"

Hóa ra, lúc này người đang đánh với nữ tử hoàn mỹ kia bỗng nhiên chính là Chúc Minh Phi mà Diệp Trần vẫn luôn không có tìm được tung tích!

"Làm sao Minh Phi lại xuất hiện ở đây?"

Diệp Trần lập tức mơ hồ cảm thấy có chút không đúng lắm.

Tu vi của nữ tử hoàn mỹ kia sâu không lường được, cho dù là hắn cũng cảm thấy cực kỳ nguy hiểm, Chúc Minh Phi mặc đò là thiên tài hiếm có, thế nhưng là tuyệt đối không có khả năng có được thực lực như vậy, bằng không trước đó cũng không cần phải tiến vào bí cảnh Côn Luân để tránh họa.

Vừa nghĩ đến đây, Diệp Trần thừa dịp đang một lòng đánh nhau đều không để ý tới hắn, thế là lặng lẽ ẩn nấp ở bên trong hư không, âm thầm vận chuyển Thời Không pháp tắc hướng tòa tế đàn kia chậm rãi tới gần.

Đúng lúc này, "Chúc Minh Phi" bỗng nhiên mở miệng:

"Tinh Không! Ngươi thật đúng là không đơn giản! Vậy mà có thể lấy thuật Trùng Tộc ra ăn mòn không gian bản nguyên của Hạo Thiên giới, nếu ngươi có thể tặng Hạo Thiên giới cho bản đế, bản đế chắc chắn sẽ có hậu ta, thế nào?"

Diệp Trần nghe được điều này thì lập tức càng thêm vững tin vào phán đoán của mình, cũng âm thầm may mắn, chính mình trước đó không có đứng ra.

Giọng nói này mặc dù là Chúc Minh Phi, thế nhưng cách nói thì hoàn toàn khác biệt, hơn nữa mỗi chiêu mỗi thức công kích của hắn đều bao hàm lực lượng pháp tắc thâm hậu, thậm chí hơn xa những gì Diệp Trần hiểu được đối với lực lượng pháp tắc!

Quả nhiên:

Nữ tử hoàn mỹ kia cười khanh khách một tiếng, nói:

"Hỗn Nguyên! Thủ đoạn của ngươi cũng không kém! Ngươi cướt đoạt tấm thể xác này, chắc là người mà Thiên Ý của Hạo Thiên giới lựa chọn phải không? Nếu không phải bản hoàng kịp thời chạy tới thì chỉ sợ Hạo Thiên giới cũng đã rơi vào trong tay của ngươi!"

Diệp Trần nghe được lời này của nữ tử hoàn mỹ thì lập tức vì đó mà sững sờ, sau đó thì sắc mặt thay đổi lớn:

"Hỗn Nguyên? Chẳng lẽ là Hỗn Nguyên đại đế đoạt xá thân thể của Minh Phi? Lần này nhưng phiền phức lớn rồi!"

Ở trước khi Diệp Trần chưa có trở về Hạo Thiên giới, Vô Danh đạo nhân thủ hộ giả của thế giới đã từng đi tìm Chúc Minh Phi, để hắn tiến vào bí cảnh Côn Luân, kỳ thực chính là Thiên Ý của Hạo Thiên giới chọn trúng, muốn để hắn luyện hóa Thế Giới Chi Tâm, thế nhưng không biết vì sao lại bị Hỗn Nguyên đại đế cướp đi thân thể.

P/S: Ta thích nào....chương 4