Trọng Sinh Tu Tiên Tại Đô Thị

Chương 687




Lấy tu vi bây giờ của Diệp Trần, tự nhiên không cần ngự kiếm phi hành.

Chỉ có điều, hắn vừa mới đánh bại đám người Liệt Nhật tông, đã làm động tới thương thế bên trong cơ thể, nhu cầu cấp bách bây giờ chính là vận công điều tức, lúc này mới sử dụng Tử Quỳnh kiếm để hắn thuận tiện cho việc chữa thương.

Trọn vẹn dùng khoảng thời gian ba bốn ngày, Diệp Trần cuối cùng cũng đi tới điểm cuối cùng của thông đạo không gian, mà thương thế trong cơ thể của hắn cũng khá lên bảy tám phần.

Có một tia sáng xuất hiện ở phía trước, Diệp Trần xuyên thân mà qua.

Soạt!

Sau một khắc, Diệp Trần đã xuất hiện ở bên trong vùng băng tuyết hoang dã, hơn nữa trọng lực tăng vọt, lấy tu vi bây giờ của hắn vậy mà cũng hơi có chút khó chịu.

"Nghĩ đến, nơi này chắc là Thái Huyền tinh!"

Truyền Tống trận của Lưu Quang phái chẳng những tương đối thấp hơn nữa còn là Truyền Tống trận một chiều, nhưng mà chuyện lập tức truyền tống đến Thái Huyền tinh, đối với tu chân giả bình thường mà nói thì nguy cơ thực sự không phải là nhỏ, cũng khó trách bình thường bị phong tỏa, không dễ dàng mở ra.

Diệp Trần đầu tiên lấy ra Thôn Thiên đỉnh, thần niệm quét qua bên trong không gian của đỉnh một chút, lập tức chau mày, vẻ mặt có chút khó coi, bây giờ hắn tiến vào Tu Chân giới cũng đã có thời gian vài ngày, tàn hồn Hi Nguyệt cũng càng ngày càng trở nên suy yếu mà hiệu quả của Thất Diệp Hồi Tiên thảo cũng càng ngày càng giảm đi.

Hết cách rồi, linh hoa linh thảo trên Trái Đất thường thường đều có đẳng cấp không cao, đã không đủ để ngăn cản tàn hồn của Hi Nguyệt tiêu tán.

"Không được! Bây giờ xem ra, ta đã không chờ được đến ngàn vạn tinh vực cao cấp hơn, nhất định phải nhanh chóng tìm kiếm một chút thiên tài địa bảo có thể ngưng tụ thần hồn mới được!"

Sau khi hạ quyết tâm, Diệp Trần lập tức phóng thích toàn bộ thần niệm của chính mình, bắt đầu tìm tòi ở xung quanh.

Thiên Huyền tinh là chủ tinh của tinh vực Thiên Huyền, kiếp trước Diệp Trần chỉ ghé qua có một lần.

Hơn nữa toàn bộ Thiên huyền tinh là vùng đất rộng lớn, lớn hơn gấp mấy vạn lần Trái Đất, cho nên hán đối với hoàn cảnh nơi này cũng không quen thuộc, bây giờ lại ở nơi hoang dã vắng vẻ này, cần nhất đầu tiên là phải tìm được người để hỏi đường một chút mới được.

"Tìm được! Ngoài trăm dặm, dường như có người!"

Sau khi thần niệm quét thấy khí tức của người kia thì Diệp Trần không do dự chút nào, thân thể trực tiếp nhoáng một cái đã hướng theo phương hướng người kia mà nhanh chóng đuổi theo.

Ở trên Thiên Huyền Tinh, trọng lực quả thực gia tăng lên không ít, Diệp Trần từ lúc đầu còn có chút không quá thích ứng, tuy nhiên sau khi chạy vội một đoạn lộ trình thì chân nguyên trong cơ thể cũng đã có thể vận chuyển một cách tự nhiên.

Sau một lát, Diệp Trần cũng đã đi tới ngoài trăm dặm, chỉ thấy nới xa trong một vùng rừng rậm có tới bảy tên tu chân giả, sáu nam một nữ đang chém giết với một đàn Bạch Lang.

Những con Bạch Lang này, con nào con nấy đều cao tới hơn mười mét, chẳng những có hình thể khổng lồ hơn nữa trong miệng còn có thể phun ra băng trùy!

Mà trong đám tu chân giả kia thì thực lực cao nhất cũng mới chỉ có cảnh giới Trúc Cơ hậu kỳ, hơn nữa nhân số xa xa không bằng đàn Bạch Lang, dưới sự vây công của đàn Bạch Lang, tự nhiên là liên tục bại lui:

"Trương sư huynh, viện binh của chúng ta làm sao còn chưa tới? Cứ tiếp tục kéo dài như vậy thì hôm nay chúng ta sợ rằng phải chết ở nơi này a!"

"Trương sư huynh, thực sự không được, ngươi mang theo tiểu sư muội đi trước, chúng ta đánh chặn!"

"Đúng vậy! Đi một bước tính một bước, dù sao cũng so với tất cả đều chết ở chỗ này thì tốt hơn!"

...

Tên nam thanh niên có thực lực cao nhất kia có lẽ là Trương sư huynh trong miệng mọi người, cắn răng một cái, hướng về nữ tử duy nhất đằng sau lưng kia, nói:

"Tiểu sư muội, chúng ta tới yểm hộ ngươi, ngươi nhanh chóng chạy chốn thoát thân đi thôi!"

Nữ tử kia tuy được mọi người bảo vệ ở chính giữa, nhưng sớm đã bị dọa đến chân tay mềm nhũn ra rồi, tuy nhiên cũng rất có tình có nghĩa, "Không được! Muốn đi thì cùng đi, ta không thể bỏ mặc các ngươi ở lại!"

"Ai!"

Vị Trương sư huynh kia còn muốn khuyên thêm lần nữa thì ngay vào lúc này:

Bạch!

Một đạo màu tím ánh vàng xẹt qua trên không trung:

"Ngao ngao ngao ngao!!!"

Kèm theo đó là từng tiếng kêu thảm thiết, nhóm những con Bạch Lang kia đang vây công bảy người, lập tức tất cả đều đầu một nơi thân một nẻo, ngay cả mặt đất trắng xóa ở xung quanh cũng bị máu Bạch Lang nhuộm màu đỏ bừng!

"Là cao thủ cảnh giới Kim Đan!"

Mọi người đầu tiên là sững sờ, sau đó thi nhau mừng rỡ.

Tuy nhiên chờ bọn hắn nhìn thấy rõ ràng người xuất thủ là ai kia thì lập rức lại sững sờ lần nữa, chỉ thấy, trước mắt bọn họ xuất hiện một tên thiếu niên khoảng chừng chưa tới hai mươi tuổi, một đạo kiếm mang trước đó dễ nhận thấy là do người này tạo ra.

Mà cái người xuất thủ này tự nhiên chính là Diệp Trần.

Trải qua chuyện của Lưu Quang phái, Diệp Trần đã không có có lòng dạ nào đi cứu một số người xa lạ, tuy nhiên mới tới Thiên Huyền tinh, dù sao đầu tiên cũng phải hỏi đường một chút.

"Chúng ta là đệ tử của Bắc Hàn thành, vãn bối Trương Minh Đức đa tạ ân cứu mạng của tiền bối!"

Vị Trương sư huynh kia là người đầu tiên lấy lại tinh thần, bước nhanh đi tới trước mặt Diệp Trần rất cung kính thi lễ một cái nói.

Diệp Trần khoát tay áo, trực tiếp nói ngay vào điểm chính:

"Chớ vội cám ơn ta, ta cứu người thế nhưng là có điều kiện!"

Bảy người nghe được điều này thì lập tức thi nhau thay đổi sắc mặt, không biết Diệp Trần có ý định như thế nào, trong lúc nhất thời đều ngầm sinh lòng cảnh giác.

Trương Minh Đức hít sâu một hơi, nói:

"Không biết là điều kiện gì? Còn xin tiền bối chỉ rõ!"

Diệp Trần thản nhiên nói:

"Ta mới tới Thiên Huyền tinh, đối với tình huống nơi này không quen thuộc, ta muốn các ngươi mang ta đi tới Thiên Huyền thành!"

Hô!

Diệp Tràn vừa mới thốt ra lời kia, bảy người lập tức thi nhau thở phào nhẹ nhõm.

Bọn họ vốn còn cho rằng, Diệp Trần sẽ đưa ra điều kiện quá phận gì, không nghĩ tới chỉ là để bọn hắn dẫn đường.

Hơn nữa Thiên Huyền thành chính là thành lớn nhất của Thiên Huyền tinh, toàn bộ người của Thiên Huyền tinh thì không ai không biết.

Tuy nhiên, không đợi mọi người cao hứng trở lại, Diệp Trần lại nói tiếp:

"Thời gian của ta đang gấp, cho nên tốt nhất trong vòng một ngày đến!"

"Cái gì?"

Nghe được điều này, tất cả mọi người ngay lập tức đều trợn lớn hai mắt lên, "Trong vòng một ngày? Điều này sao có thể! Từ Bắc Hàn thành chúng ta đến Thiên Huyền thành, khoảng chừng gần trăm vạn dặm, hơn nữa ở giữa còn bị ngăn cách bởi Thập Vạn Đại Sơn, coi như ngồi Lưu Vân Phi Chu nhanh nhất thì không có mười ngày nửa tháng cũng không có khả năng đến a!"

Nói chuyện là thiếu nữ xinh đẹp kia, một mặt vẻ tức giận.

"Mười ngày nửa tháng?"

Diệp Trần nghe được điều này thì lập tức nhướng mày, lạnh lùng nói:

"Không được! Nhiều nhất ba ngày, ta nhất định phải tới Thiên Huyền thành! Nếu như các ngươi không làm được, vậy thì trả mạng lại cho ta đi!"

Nói xong lời này, Diệp Trần bỗng nhiên phóng thích khí thế trên người ra ngoài.

Lấy trạng thái Hi Nguyệt bây giờ đã chèo chống không được quá lâu, nói không chừng, Diệp Trần cũng chỉ đành dùng thủ đoạn cưỡng ép, ép những người này một chút.

Ầm!

Cảm nhận được trên người Diệp Trần thả ra khí thế cường đại, mấy người nhất thời như gặp phải sét đánh, vẻ mặt của đám người vàng như nghệ, "Ngươi người này làm sao có thể như vậy? Ngươi đây là ép buộc...."

Thiếu nữ xinh đẹp kia còn muốn cãi lý với Diệp Trần thì lại bị Trương Minh Đức kéo lạ, sau khi nháy mắt với cô ta thì lại nhìn về phía Diệp Trần, nói:

"Tiền bối, muốn trong vòng một ngày đến Thiên Huyền thành cũng không phải là không thể được, bên trong Bắc Hàn thành chúng ta có một con yêu thú tứ giai, tên là Cửu Sí Tử Điện Thứu, một ngày có thể đi hơn ba trăm ngàn dặm!"

"Không bằng tiền bối trước tiên theo chúng ta vào thành, đợi chúng ta sau khi thướng thành chủ đại nhân xin chỉ thị, thì có thể mượn Cửu Sí Tử Điện Thứu cho tiền bối mượn, trong vòng ba ngày nhất định có thể đến Thiên Huyền thành, ý tiền bối như thế nào?"

Trương Minh Đức nói xong lời này đồng thời trong đôi mắt hiện lên một vệt hàn ý, lóe lên một cái rồi biến mất.

P/S: Ta thích nào....Chương 3....cầu kim phiếu