Trọng Sinh Tu Tiên Tại Đô Thị

Chương 568




Trong cuộc chiến:

Xoẹt xẹt!

Phốc!

Một đạo máu tươi tung bay!

Cánh tay trái của Diệp Trần bị Ma Hoàng kiếm chém trúng, tuy rằng có pháp bảo cùng lồng bảo hộ ánh sáng vàng ngăn cẳn, nhưng vẫn xuất hiện một đạo vết thương, toàn bộ cánh tay trái suýt chút nữa thì phế bỏ!

Tuy rằng Diệp Trần ngay lập tức sử dụng Thần Long huyết mạch chữa trị vết thương thế nhưng thực lực cuối cùng vẫn giảm bớt một phần.

Ở trong loại thế cục gằng co này, một chút chỗ thua kém thì cũng cực kỳ quan trọng!

Mà chín đại cường giả trước mắt này, hiển nhiên có kinh nghiệm chiến đấu đều vô cùng phong phú, thừa cơ hội Diệp Trần bị thương thì lập tức thi nhau phát động tấn công mạnh mẽ!

Phốc!

Phốc!

Phốc!

Chỉ trong chớp mắt, thân thể Diệp Trần đã có thêm mấy đạo thương thế, khí tức trên người lập tức càng thêm không ổn định.

"Hắn sắp không kiên trì nổi được nữa rồi! Mọi người thêm chút sức!"

Thác Bạt Hạo Thiên lớn tiếng la lên một câu, quơ Ma Hoàng kiếm bắt đầu phát động tiến công càng thêm mãnh liệt.

"Hừ!"

Diệp Trần hừ lạnh một tiếng, khí thế trên người bỗng nhiên tăng lên:

"Chân hỏa Phần Thiên!"

"Thập Phương Vô Địch!"

Oanh!

Lấy Diệp Trần làm trung tâm, lập tức phun ra đầy trời ngọn lửa màu đỏ!

Sau đó lại là kiếm mang màu tím đầy trời!

Hai chiêu này, đều là chiêu thức mang tính phạm vi lớn, sau khi cùng lúc thi triển đi ra, tuy rằng đối với chân nguyên tiêu hao rất lớn, thế nhưng cũng tạm thời thành công cản lại thế công của chín người.

"Thiên Địa Nhất Kiếm!"

Ngay sau đó, Diệp Trần lại sử xuất ra một kiếm chiêu có uy lực mạnh nhất của mình!

Ầm ầm!

Kiếm mang dài đến ngàn mét từ trên không trung bổ xuống dưới, một kiếm này giống như có thể chém toàn bộ trời xanh thành hai nửa!

"Hắn đã là nỏ mạnh hết đà, mọi người cùng nhau hợp kích! Không thể nhượng bộ, bằng không sẽ để cho hắn chạy trốn đi mất!"

Thác Bạt Hạo Thiên lại hét lớn thêm một tiếng nữa, hướng tám người khác nhắc nhở.

Tám đại cường giả còn lại lập tức cũng đều rất tán thành, ngay lập tức thi nhau đưa công lực của riêng mình hợp kích lại một chỗ, hướng đạo kiếm mang kinh thiên kia ngăn cản đi lên.

ở trong suy nghĩ của bọn họ thì Diệp Trần rõ ràng là đập nồi dìm thuyền liều chết đến cùng xuất ra một kích như vậy, một khi bọn họ lùi bước, Diệp Trần có thể thừa cơ hội này chạy ra vòng vây từ đó có thể bỏ trốn mất dạng.

Lấy thực lực trước mắt của hai bến đến xem thì những người bọn họ nếu như đơn đả độc đấu không có người nào sẽ là đối thủ của Diệp Trần.

Một khi để Diệp Trần thoát khỏi vòng vây, còn muốn lấy lại ưu thế như bây giờ coi như khó như lên trời.

Ầm ầm!

Lực lượng hai bên va chạm vào nhau, ngay lập tức phát ra một tiếng nổ vang rung trời!

Trong chốc lát, không gian cũng vì đó mà vỡ vụn ra, hiện ra một cái vòng xoáy hố đen, qua một lúc lâu mới khôi phục lại.

Mà phía dưới, dưới cỗ va chạm mạnh mẽ này vậy mà cũng xuất hiện ra một cái hố lớn rất sâu!

Chín đại cường giả thi nhau lùi lại mấy chục mét, mọi người đều cảm thấy khí huyết trong cơ thể đang quay cuồng, tất cả không thể không lộ ra vẻ mặt kinh ngạc.

Mà Diệp Trần thì càng là trực tiếp phun ra một ngụm máu tươi, bay ngược ra ngoài tới vài trăm mét.

Rất rõ ràng, hai bên liều mạng vừa rồi thì Diệp Trần đã rơi vào thế hạ phong, hơn nữa lại bị thương một lần nữa.

Bá bá bá!

Không đợi Diệp Trần đứng vững thân hình thì chín đại cường giả đã như bóng với hình lần nữa đuổi theo sau, một lần nữa bao vây Diệp Trần vào chính giữa.

"Tiểu tử! Ngươi thật sự rất mạnh, đáng tiếc chỉ dựa vào lực lượng của một mình ngươi là không thể nào đánh thắng được mấy người chúng ta! Ngoan ngoãn nhận thua đi!"

Trên mặt của Ma Hoàng Thác Bạt Hạo Thiên nở ra nụ cười tự tin, từ trên cao nhìn xuống, chậm rãi mở miệng nói.

"Thắng!"

Mọi người Ma tộc ở phía dưới đã có người bắt đầu hoan hô lên.

Diệp Trần nhẹ nhàng lâu vết máu trên khóe miệng mới từ từ ngẩng đầu lên, khóe miệng hơi nhếch lên, vậy mà lộ ra một nụ cười tà, "Thật sao? Ngươi thật cho rằng có thể đánh bại ta sao?"

Cùng lúc nói xong lời này, tay trái Diệp Trần lật một cái Thôn Thiên đỉnh đã xuất hiện ở trong lòng bàn tay của hắn.

"Thôn! Phệ!"

Theo tiếng quát to của Diệp Trần, Thôn Thiên đỉnh nhanh chóng biến lớn, hơn nữa nhanh chóng xoay tròn!

Hô hô hô!

Sau khi Thôn Thiên đỉnh xoay tròn không ngừng thì toàn bộ bầu trời giống như nhấc lên một cơn gió lốc vô cùng cường đại!

Sau đó, chín đại cường giả vô cùng kinh ngạc khi phát hiện ra thiên địa linh khí xung quanh vậy mà điên cuồng lao về phía chí đỉnh lớn kia!

Một cái chớp mắt, thiên địa linh khí trong phạm vi trăm dặm tất cả đều đã hội tụ tới.

Thôn Thiên đỉnh cùng với Diệp Trần vốn đã là một thể, sau khi thiên địa linh khí được Thôn Thiên đỉnh thôn phệ, tự nhiên Diệp Trần cũng có thể tùy ý điều động.

"Thôn Thiên thần công!"

Diệp Trần lập tức thôi động công pháp, bắt đầu nhanh chóng thôn phệ linh khí bên trong Thôn Thiên đỉnh.

Hô hô hô!

Một cái chớp mắt, chân nguyên trong cơ thể Diệp Trần tiêu hao hơn phân nữa đã được bổ sung trở lại một cách nhanh chóng, thậm chí khí tức còn cao hơn trước đó!

"Không tốt! Pháp bảo này của hắn có thể thôn phệ linh khí bổ sung năng lượng cho hắn, không thể để cho hắn tiếp tục thôn phệ!"

Sau khi Thác Bạt Hạo Thiên là người đầu tiên phản ứng lại thì lập tức lớn tiếng nhắc nhở một câu, sau đó vung Ma Hoàng kiếm lên, hướng cái đỉnh lớn trên không trung này chém ra một kiếm!

"Hừ!"

Diệp Trần hừ lạnh một tiếng cũng chém ra một kiếm!

Khanh!

Tử Quỳnh kiếm và Ma Hoàng kiếm va chạm vào nhau ngay lập tức phát ra một tiếng nổ vang rung trời.

Phốc!

Lực lượng của một mình Thách Bạt Hạo Thiên làm sao có thể chống lại với Diệp Trần, lập tức bay ngược ra đằng sau, điên cuồng phun ra một ngụm máu tươi.

"Cái gì!"

Tám đại cường giả khác thấy được cảnh này thì sắc mặt của mọi người lập tức thay đổi lớn.

Chín người bọn họ phí hết sức lực cả nửa ngày mới có thể đánh trọng thương thiếu niên thần bí này, cuối cùng sau khi hắn tế ra cái Huyết đỉnh quỷ dị này, vậy mà ở trong thời gian ngắn như vậy thực lực đã khôi phục lại trạng thái đỉnh phong!

Con mẹ nhà nó thế này thì đánh như thế nào?

Chẳng mấy chốc, thiên địa linh khí trong phạm vi trăm dặm đều bị Thôn Thiên đỉnh thôn phệ không còn, mà nó nhanh chóng xoay tròn cũng bắt đầu từ từ trở nên chậm lại.

"Mội người không cần lo lắng! Cái pháp bảo này của hắn chắc là cũng có hạn chế, không có khả năng thôn phệ linh khí không có giới hạn!"

Một vị ở trong bốn Đại Tế Ti rất nhanh đã nhìn ra mánh khóe trong đó, ngay lập tức nhắc nhở với tám người.

Mà Thác Bạt Hạo Thiên trước đó bị một kiếm của Diệp Trần bổ lui, cũng đã trở lại vòng chiến một lần nữa.

"Các vị! Kẻ này cực kỳ khó chơi, nếu như mọi người còn có giữ thực lực lại, tất cả đều sẽ bị hắn tiêu diệt từng người một!"

"Xuất ra toàn bộ thực lực của các ngươi đi!"

Sau khi Thác Bạt Hạo Thiên nói ra lời này thì bỗng nhiên ngẩng mặt lên trời rống lớn một tiếng.

Oanh!

Cả người Thác Bạt Hạo Thiên trong nháy mắt biến thành màu đỏ ngầu, tóc đổ mắt đỏ, thân thể cũng tăng vọt hơn hai lần, trên cả người bắt đầu có mùi máu tanh nồng đậm tản ra!

Huyết Luyện thuật!

Đối với Ma tộc mà nói, một khi sử dụng Huyết Luyện thuật, đó chính là bị ép vào tuyệt cảnh, phải thông qua luyện hóa khí huyết đến cưỡng ép tăng chiến lực lên!

Một khi thi triển ra phép thuật này, nhẹ thì khí huyết tổn hao nhiều, thực lực đại giảm, năng thì thậm chí có thể trực tiếp mất mạng!

Rất rõ ràng, Ma Hoàng đại nhân của bọn họ lúc này đang định liều mạng.

Tám đại cường giả còn lại thấy thế cũng lập tức ý thức được tình huống đã rất không ổn, sau khi liếc nhau một cái cũng thi nhau hét lớn một tiếng.

Rầm rầm rầm!

Chín đại cường giả cảnh giới Trùng Tiêu lão tổ, vậy mà toàn bộ thi triển ra Huyết Luyện thuật!

Trong lúc nhất thời, huyết khí trùng thiên, trong phạm vi trăm dặm đều giống như biến thành tu la địa ngục.

Mọi người ở phía dưới thấy cảnh tượng này thì lập tức cảm nhận được đau thương không gì sánh nổi, thậm chí một số người đã thi nhau rơi lệ.

Cho dù là ai cũng không nghĩ tới, người trẻ tuổi thần bí trước mắt này vậy mà có thể bức chín đại cường giả phải đi tới một bước như thế!

P/S: Ta thích nào...chương thứ 10 rồi nha.....Mọi người ủng hộ mình với nha, sắp tới bóng đá rồi....xong bóng đá thì dịch tiếp nha:D