Trọng Sinh Trường Quân Đội: Thiếu Tướng Phúc Hắc, Thiếu Dạy Dỗ

Chương 214




Cúp điện thoại, trong lòng Thiên Lạc cũng đã có dự định.

Cô muốn thành lập đoàn lính đánh thuê, bồi dưỡng thế lực của mình, mang theo toàn bộ thành viên lớp C cùng nhau trở nên mạnh mẽ.

Đáy mắt đen kịt nhiều hơn mấy phần kiên định, Thiên Lạc cũng là rất nhanh nghỉ ngơi.

Sáng sớm ngày thứ hai, Thiên Lạc ra cửa, đi tới quán cà phê đã hẹn với Bắc Cẩm.

Một căn phòng nhỏ đặc biệt, trong đó người lớp C đã đến đủ.

Rất là thoả mãn hiệu suất của mọi người, tầm mắt Thiên Lạc nhanh chóng quét một vòng xung quanh, càng là bất ngờ nhìn thấy Thiên Trạch Huân.

Nhìn em trai mình, trong mắt Thiên Lạc cũng là mang theo vài phần kinh ngạc, "Sao cậu lại ở đây?"

Nhìn dáng vẻ kinh ngạc của Thiên Lạc, bên này Thiên Trạch Huân lại là không phản đối, "Lúc kết thúc học kỳ, em đã xin đến lớp C, hiện tại cũng chính thức là một thành viên lớp C."

Nghe xong Thiên Trạch Huân, Thiên Lạc nhíu mày, nhìn về phía thiếu nữ yếu đuối bên cạnh Thiên Trạch Huân.

Hoàn toàn không tương xứng với những người đàn ông lớn trước mặt cô, người thiếu nữ trước mắt này mặc một chiếc váy màu lam nhạt, đeo kính mắt viền bạc, cả người có vẻ dịu đãng lại có khí chất, đặc biệt cặp mắt dài nhỏ kia, như là biết nói, lông mi buông xuống, da dẻ đặc biệt trắng nõn, tuy rằng dung mạo không phải loại tỏa sáng rực rỡ khiến người ta nhìn một cái liền nhớ kỹ, mà là nhìn kỹ sẽ thấy giống như suối mát, lặng yên thoải mái lòng người.

Tóc dài đen nhánh cột thành đuôi ngựa đơn giản, thiếu nữ trước mắt, làm Thiên Lạc nhíu mày.

"Vị này là...?" Không rõ nhìn Thiên Trạch Huân, Thiên Lạc nghĩ đây không phải là em dâu tương lai của cô đó chứ?

"Xin chào, tôi tên Đoan Mộc Tiêu Tiêu." Đoan Mộc Tiêu Tiêu đặc biệt lễ phép, dịu đãng cười cười với Thiên Lạc.

"Tiêu Tiêu trước đây cũng ở lớp A, lần này là tự nguyện đi theo em cùng chuyển tới lớp C." Thiên Trạch Huân nói như thế, cũng là cười nhìn Thiên Lạc, "Không phải đại ca thiếu nhân tài giỏi kỹ thuật sao, Tiêu Tiêu có IQ 300, là thiên tài danh xứng với thực."

"Tiêu Tiêu, chào cô." Đưa tay cầm Đoan Mộc Tiêu Tiêu, Thiên Lạc nói như thế, cảm nhận xung quanh có hai hơi thở xa lạ khác, nhếch miệng lên một vệt cười nhạt, "Con người của tôi, từ trước đến giờ không có kiên nhẫn gì, còn có ai mới tới, liền tự mình đứng ra, tự giới thiệu mình đi."

Nghe xong Thiên Lạc, một bóng người màu hồng đầu tiên là lao ra, sau đó trực tiếp vọt tới trước mặt Thiên Lạc!

Tóc hai bím màu phấn hồng, tiểu Lolita trước mắt nhìn qua thân cao nhiều nhất chỉ có 1m50, mặc trên người quần áo thể thao rộng lớn, giơ cây gậy kim loại trong tay lên, tầng tầng đập xuống về phía Thiên Lạc! 

Khuôn mặt nhỏ đẹp đẽ giống như búp bê sứ tinh xảo, tiểu Lolita có một đôi mắt long lanh nước, khí chất đẹp đẽ không phải người tốt, cười xấu xa, giống như tiểu ác ma có ý đồ xấu, trên lỗ tai đeo không ít bông tai, trên người còn có hình xăm, hoàn toàn chính là một Lolita điên cuồng bất trị.

Lạnh lùng híp mắt nhìn mình tiểu Lolita trước mắt, Thiên Lạc quen biết thiếu nữ này.

Trực tiếp đưa tay, Thiên Lạc lạnh lùng đỡ lấy cây gậy kim loại trong tay tiểu Lolita, dùng sức một cái, ung dung đỡ được, "Bạn học Lê Lê An, hình như bắt đầu từ học kỳ trước, cô đã không còn là người lớp C chúng tôi."

Nghe xong Thiên Lạc, thiếu nữ gọi là Lê Lê An này dường như cực kỳ hài lòng Thiên Lạc lại có thể đỡ sự công kích của cô, "Lão đại, cũng không thể nói như vậy nha, tôi và Liên Y đều là đặc biệt trở về cậy nhờ anh đó!"