Trọng Sinh Trường Quân Đội: Thiếu Tướng Phúc Hắc, Thiếu Dạy Dỗ

Chương 212




Khuôn mặt nham hiểm giả dối, Bạch Vũ Tâm này vừa nhìn chính là không có ý tốt.

Ngược lại muốn nhìn một chút, Bạch Vũ Tâm này đến cùng là muốn làm cái gì, Thiên Lạc không có gấp đi tìm Thiên Dư Phong, mà là chậm lại bước chân, cố ý tùy tiện đi một vòng ở lầu hai, cho Bạch Vũ Tâm cơ hội từ từ tới gần cô.

"Sao không tìm được vậy ta." Nói, Thiên Lạc tùy tiện đứng trước cầu thang, như không phát hiện Bạch Vũ Tâm mà nhìn chung quanh.

Phía trước Thiên Lạc chính là một cầu thang đi xuống, nhìn đến nơi này, đáy mắt Bạch Vũ Tâm nhất thời nổi lên một tia tà quang.

Chỉ thấy Thiên Lạc như đang chăm chú tìm Thiên Dư Phong, hoàn toàn không phát hiện bất kỳ thứ gì không ổn.

đáy mắt nhất thời nổi lên một chút tà quang, Bạch Vũ Tâm cẩn thận lót chân tới gần Thiên Lạc, hoàn toàn không chú ý tới Thiên Lạc bên này cũng cong khóe miệng lên một nụ cười gằn.

Thiên Lạc, mày chờ mất mặt đi!

Trong lòng Bạch Vũ Tâm nghĩ một câu như thế, lộ ra nụ cười ác độc, đang muốn ra tay với Thiên Lạc, nhưng hoàn toàn không nghĩ tới, thân hình Thiên Lạc đột nhiên lóe lên.

Nụ cười nơi khóe miệng lập tức cứng ngắc, Bạch Vũ Tâm ngơ ngác nhìn Thiên Lạc, đối đầu tầm mắt Thiên Lạc.

Trong lành lạnh ngậm lấy một chút tính toán, Thiên Lạc không chút bất ngờ, rõ ràng là từ đầu đã hoàn toàn chuẩn bị!

Trên mặt lộ ra biểu cảm ngơ ngác, Bạch Vũ Tâm như gặp ma nhìn Thiên Lạc, vốn muốn ổn định thân hình, nhưng không nghĩ tới Thiên Lạc hoàn toàn không khách khí, dùng hết toàn lực, đạp một cái, vừa nhanh vừa độc chính là trực tiếp đá vào trên mặt Bạch Vũ Tâm!

Đau nhức truyền đến, làm Bạch Vũ Tâm phát ra một tiếng kêu thảm thiết như heo bị làm thịt, sóng mũi bị đạp gãy, răng cửa cũng bay ra theo!

Sau lưng mạnh mẽ nện trên cầu thang, Bạch Vũ Tâm như một trục lăn, vội vã trực tiếp từ trên cầu thang lăn xuống, vừa lăn vừa rít gào, giày cao gót đều bay ra ngoài một chiếc, cả người nhìn qua đều có vẻ cực kỳ chật vật.

Lạnh lùng cong khóe môi, Thiên Lạc thấy có người bị dẫn lại đây, lập tức trốn qua một bên.

Bạch Vũ Tâm chỉ cảm thấy trời đất quay cuồng, đầu của cô, cơ thể, không ngừng nện trên cầu thang, đau đến mức cô không ngừng kêu thảm thiết, sau đó liền nghe thấy rầm một tiếng, mặt cô cũng là hướng xuống dưới, tiếp xúc thân mật với mặt đất!

Đau đến suýt chút nữa không đứng lên nổi, Bạch Vũ Tâm chỉ cảm thấy nửa người dưới lạnh lẽo, lúc choáng váng, rất nhiều truyền thông tới tham gia tiệc mừng thọ lần này đều xông lại, không ngừng chụp ảnh cô!

Tất cả mọi người nhìn thấy Bạch Vũ Tâm bị hại, đều là triệt để kinh ngạc đến ngây người!

Hiện tại Bạch Vũ Tâm nào còn có dáng vẻ thục nữ, tóc tai rối bời giống như ma nữ! Sóng mũi bị gãy, máu mũi tung toé, lúc há mồm rít gào, hai cái răng cửa cũng không biết đã bay đi đâu, trang điểm trên mặt nhòe đi, giày cao gót không còn một chiếc, cả người lấy một loại tư thế bất nhã nằm trên mặt đất, dạ phục trên người bị kéo ra một vết rách thật dài, lộ ra bắp đùi trắng như tuyết của Bạch Vũ Tâm, cộng thêm phía trên lòi ra... quần ren màu đen gợi cảm, tiểu thư của Bạch gia này lại từ trên cầu thang té xuống, thực sự là buồn cười!"

"Ha ha ha, mấy ngày nay cô ấy vốn đã không dễ chịu, tôi cảm giác cô ấy đã sắp điên rồi!"

"Không phải chứ, nhìn dáng vẻ của cô ấy kìa, cực kỳ buồn cười!"

Nghe các vị khách trào p hồng mình, Bạch Vũ Tâm đối diện vô số màn ảnh của giới truyền thông, tức giận rít gào, "Không được chụp, không được!"