Ngôn Cẩn Dương ngồi trên xe đứng chờ không yên từ đêm qua cho đến bây giờ anh đã phải ngủ trong xe chờ đợi lão đại của mình nhưng mà khi trời đã mọc lên đến đỉnh đầu rồi mà đến giờ chưa thấy lão đại ra ngoài nữa.
Lấy điện thoại từ trong túi ra gọi cho lão đại nhưng chưa kịp bấm thì lão đại đã gọi đến rồi
" Ngài đang..."
" Cổng sau "
Chưa kịp nói gì đã bị lão đại cướp lời không những thế chỉ để lại hai chữ cổng sau rồi cũng cúp máy luôn.
Rốt cuộc thì lão đại đã làm gì suốt đêm qua
Không nghĩ nhiều nhanh chống bước lên xe rời đi, Đồng Lệ Ái ở phía trước cũng vô cùng lo lắng cho Hạ Bối sợ cô lại xảy ra chuyện gì nhưng cô lại không nghe máy, khi nhìn Ngôn Cẩn Dương nghe điện thoại lại ngay lập tức rời đi, cô còn nhớ sau khi Hạ Bối vào chưa bao lâu thì Lục Cảnh Thâm cũng vào, cô còn nhớ ánh mắt lạnh băng đó đến giờ cô vẫn còn cảm thấy rùng mình nhưng cô cần phải tìm Hạ Bối nên đã lấy hết dũng khí đi theo Ngôn Cẩn Dương
Dừng lại cổng sau, vừa bước xuống xe thì Ngôn Cẩn Dương đã bị cảnh tượng trước mắt làm cho giật mình kế bên lão đại là một cô gái vô cùng xinh đẹp, thầm nghĩ không lẽ lão đại sau khi rời xa vợ chưa được bao lâu đã theo thói cũ tìm một cô gái nào đó để giải toả, trong lúc đang miên man suy nghĩ thì Lục Cảnh Thâm ngọt ngào lên tiếng hỏi cô
" Bây giờ em định về sao?"
Hạ Bối vui vẻ đáp lại
" Vâng, nhưng em không về thành phố F được nên đành phải tìm một khách sạn nào đó để ở tạm "
Anh đứng trước cửa xe, anh thật sự muốn ở bên cạnh cô thêm một lúc nữa nhưng mà cô lại nói có công việc cần phải giải quyết gấp nên anh không còn cách nào để níu kéo cả chỉ đành tìm cách thương lượng
"Ở khách sạn không an toàn hay em về ở cùng anh đi "
Cô nghe mà còn giật mình, về cùng anh sao là nơi nào an toàn hơn nơi này nữa
" Anh còn căn nhà nào khác nữa sao, em thật sự không biết anh hiện tại đang có bao nhiêu căn nhà nữa đấy "
" Mỗi nơi một căn "
Trời ạ, có phải quá lố lăng rồi hay sao, còn mỗi nơi một căn nữa chứ, Hạ Bối định nói lại thì đã bị Ngôn Cẩn Dương cắt ngang, dù không biết rõ cô là ai nhưng lão đại cũng không nên ở đây quá lâu huống hồ tin đồ anh bị thương vừa mới lan truyền hiện tại không thể bị lộ nhanh như vậy được liền hối thúc Lục Cảnh Thâm
" Được rồi...!được rồi mà, hai người có thể gọi điện với nhau cả này cũng được nữa nhưng bây giờ Lục gia phải đi rồi, chúng tôi xin phép "
Rồi đẩy Lục Cảnh Thâm lên xe tạm biệt rồi nhanh chống rời đi, một màn này đã bị Đồng Lệ Ái nhìn thấy cả nhưng cô vẫn chưa tin đó là sự thật, bạn cô vì trả thù giúp gia đình cô mà lại đi giao bản thân mình cho một tên ác quỷ để đổi lại lợi ích, Hạ Bối gọi cho Lệ Ái nhưng khi nghe tiếng chuông vang lên từ phía sau bức tường thì đã nhận ra, bạn cô đã nhìn thấy tất cả rồi nhưng cũng không sao đến một ngày nào đó Lệ Ái sẽ biết thôi
Bước đến nhìn cô bạn mình đang thất thần, cô cũng đoán được Lệ Ái sẽ có biếu cảm như thế này mà, nhưng cô cũng không thể ở lại lâu kéo Đồng Lệ Ái lên xe rồi từ từ kể lại mọi chuyện cho cô bạn mình nghe
Hạ Bối vừa đóng cửa thì Lệ Ái liền có phản ứng khóc nức nở, cô cũng chưa hiểu chuyện gì đang xảy ra nữa không lẽ thấy cô ân ái với Lục Cảnh Thâm sốc đến nổi mà không kìm được nước mắt bật khóc
" Hạ Bối, tớ...!tớ...!không ngờ cậu lại vì tớ mà đi đến bước đường này, ngay từ đầu tớ không nên nhờ vã cậu giúp đỡ "
" Cậu nói cái gì vậy chứ, bước đường gì?"
Hạ Bối vô cùng hoang mang nhưng vẫn cố lấy lại bình tĩnh trấn an Lệ Ái
" Cậu...!cậu....!huhu"
" Lệ Ái, bình tĩnh đã bước đường gì chứ, tớ thật sự không hiểu ý cậu muốn nói gì "
Lệ Ái ngước lên nhìn khuôn mặt xinh đẹp biểu lộ rõ sự khó hiểu kia mà tự hỏi chúng bản thân
Mình nói gì sai sao?
Sau đó cô gạt đi nước mắt bình tâm lại hỏi Hạ Bối
" Cậu...!suốt đêm qua cậu ở bên trong làm gì vậy?"
Nghe Lệ Ái hỏi mà mặt cô liền đỏ ửng lên, đêm qua khi anh bế cô về phòng thì đã ôm nhau trò chuyện cho đến khi cô ngủ lúc nào không hay tới sáng thì dây dưa không dứt nếu bây giờ cô nói thế thì không biết Lệ Ái nghĩ thành ra chuyện gì nữa
Trong lúc trầm tư suy nghĩ thì Lệ Ái nhận ra bộ đồ cô mặc không giống với bộ ngày hôm qua khiến cho Lệ Ái càng thêm khẳng định rằng bạn mình và Lục Cảnh Thâm đã xảy ra chuyện gì đó thất thần không tin vào mắt mình nữa
" Hạ Bối cậu nói đi là hắn ta đã ép cậu làm chuyện đó đúng không?"
Càng nói càng đi vào bế tắc, thôi thì để cô nói luôn vậy
" Anh ấy không ép gì mình cả bởi vì tụi mình là vợ chồng mà "
Trời ạ đã kích này đến đã kích khác làm cho Lệ Ái không kịp nắm rõ thông tin
Vợ chồng? Nhưng vợ chồng sao lại phải len lúc, sao lại kẻ một phương người một ngã kia chứ
Hạ Bối nhận ra Lệ Ái đang nghĩ gì nên đành kể lại cho cậu ấy nghe hết cuối cùng thì Lệ Ái cũng đã hiểu hết sự tình cũng không tự trách bản thân nữa mà thay vào đó chúc phúc cho hai người.