"Đương nhiên, một phi thuyền như vậy cũng không phải là người bình thường nào trong vũ trụ cũng có thể sử dụng được, phần lớn mọi người di chuyển đều là dựa vào Truyền Tống Trận không gian. Địa Cầu của các ngươi là Tinh cầu thất lạc, trên tám cây cột màu đen khổng lồ có tám cái Truyền Tống Trận, cho dù cây cột màu đen khổng lồ biến mất, thì các ngươi cũng có thể thông qua Truyền Tống Trận tiến vào vũ trụ, hoàn toàn tiếp xúc với vũ trụ."
Nghe Nguyên Lệ Văn nói, trong lòng Diệp Tinh tràn đầy rung động.
Sự khai phá của vũ trụ đối với không gian đạo tắc dường như rất mạnh, không những có Truyền Tống Trận không gian, mà còn có thể dùng hình thức trận pháp để ứng dụng ra bên ngoài, phát huy trên một ít đồ vật, giảm bớt đáng kể thời gian di chuyển giữa hai nơi.
Sau lưng Nguyên Lệ Văn là gia tộc bất tử cường đại, một trong ba đại gia tộc bất tử của vị diện Thiên Lan, có được máy phi hành có bí văn không gian truyền tống là điều rất bình thường.
"Chúng ta mất khoảng bao lâu mới có thể đến Hệ Ngân Hà?" Suy nghĩ một chút, Diệp Tinh trực tiếp hỏi.
"Với tốc độ này của chúng ta thì mất khoảng một tháng nữa là sẽ đến một tinh cầu có sự sống trong Hệ Ngân Hà, tinh cầu kia tên là Hàn Vân Tinh, có kích thước đại khái gấp ba lần Địa Cầu, gia tộc bọn ta có một điểm dừng chân ở nơi này." Nói tới đây, tâm trạng của Nguyên Lệ Văn trở nên có chút mất mát: "Máy phi hành đã được tu sửa xong, nhưng vẫn còn có bộ phận hư hao, ví dụ như công năng thông tin, không biết hiện tại mẹ ta có còn ở trên Hệ Ngân Hà Hàn Vân Tinh hay không? Có lo lắng cho ta hay không?"
Nguyên Lệ Văn đi cùng người nhà tới Hệ Ngân Hà, cô ta lại lén chạy ra ngoài, vốn tưởng rằng có máy phi hành cường đại, tại tinh hệ trung cấp này sẽ không có ai có thể làm gì được cô ta, nhưng mà cô ta lại suýt chút nữa chết ở trong tay Thị huyết thú.
Có điều Nguyên Lệ Văn nhanh chóng thu lại cảm xúc mất mát, lại vô tư trở lại, nói: "Tiểu tử, không cần lo lắng, ngươi đã cứu ta từ trong tay thị huyết thú, chúng ta coi như là bạn bè. Mẹ của ta tốt với ta lắm, ta nhất định có thể thuyết phục mẹ của ta."
"Cám ơn." Diệp Tinh trịnh trọng nói cảm ơn.
Hiện tại hy vọng duy nhất của hắn đều nằm trên người Nguyên Lệ Văn.
......
Thời gian cực nhanh, một tháng trôi qua rất nhanh.
Hưu!
Phía trước có một tòa Truyền Tống Trận thật lớn chớp động ánh sáng, tiếp đó một máy phi hành trực tiếp bay ra.
Sau khi thu hồi máy phi hành, có hai bóng người xuất hiện.
"Ha ha, rốt cuộc đã trở lại!" Sau khi Nguyên Lệ Văn đi ra, trên mặt tràn đầy vẻ hưng phấn.
Lúc này Diệp Tinh đang nhìn về phía hoàn cảnh xung quanh.
Hiện tại hắn đang đứng trên một quảng trường thật lớn, trên quảng trường này còn có một tòa Truyền Tống Trận chớp động ánh sáng.
"Nơi này chính là Hàn Vân Tinh sao?" Diệp Tinh đứng trên quảng trường nhìn biển sao trời.
Lúc trước Nguyên Lệ Văn đã nói cho hắn biết một ít tin tức về tinh cầu này.
Ngẩng đầu nhìn lại, toàn bộ bầu trời sao của Hàn Vân Tinh hiện lên đủ loại màu sắc, nhiều nhất là màu tím, tiếp theo là màu xanh, cảnh này khiến toàn bộ sao trời thoạt nhìn vô cùng huyễn lệ.
Bốn phía quảng trường có hàng loạt những tòa kiến trúc vô cùng kỳ dị, những kiến trúc này tối đen như mực, giống như một con thú khổng lồ dữ tợn, hoàn toan bất đồng với kiến trúc trên Địa Cầu, khiến cho người ta có một loại cảm giác thật hùng hồn, mênh mông.
Những tảng nham thạch dưới chân mang đến cho Diệp Tinh một loại hương vị cổ xưa, không biết rốt cuộc đã được xây dựng từ bao nhiêu năm.
Những công trình kiến trúc trên Địa Cầu có lịch sử trăm năm đều là di tích cổ, nhưng mà ở trong vũ trụ, đoán chừng dù có thâm niên mấy ngàn năm cũng chẳng tính là gì.
"Diệp Tinh, nơi này có rất nhiều Truyền Tống Trận, ta đã cho ngươi vị trí của Địa Cầu các ngươi, ngươi có thể thông qua Truyền Tống Trận nơi này trực tiếp trở lại Địa Cầu, đương nhiên những Truyền Tống Trận này đều cần cưỡi máy phi hành. Từ cửa vào của cây cột khổng lồ màu đen trên Địa Cầu các ngươi đi vào chính là Hệ Ngân Hà quan trọng nhất, Thiên Ma Tinh, nơi đó có một con đường đặc thù, không cần cưỡi máy phi hành cũng có thể trực tiếp đi vào, đương nhiên, sau khi đi ra sẽ lập tức bị nhân viên tương quan phát hiện, bọn họ sẽ trợ giúp người trên Tinh cầu thất lạc vừa mới đi vào nhanh chóng nhận biết vũ trụ." Nguyên Lệ Văn cười nói.
Diệp Tinh gật gật đầu.
"Đi thôi, trên Hàn Vân Tinh không thể tiến hành xuyên qua không gian, đại khái khoảng chừng một giờ nữa là có thể tới khu vực mà gia tộc Nguyên Lam chúng ta ở lại." Nguyên Lệ Văn nói.
"Được!" Diệp Tinh gật gật đầu, đi theo phía sau Nguyên Lệ Văn.
"Cảm giác trọng lực của nơi này mạnh hơn so với Địa Cầu một phần ba." Diệp Tinh cẩn thận cảm nhận, lực áp bách trên người rõ ràng mạnh hơn một chút so với trên Địa Cầu.
Đi ra khỏi quảng trường, xuất hiện một con phố thật lớn, lúc này ở trên đường phố có vài người đang đi lại.
"Vũ trụ thật sự là kỳ dị!" Diệp Tinh nhìn những người đi đường này.
Những người đi trên đường này cao nhất thậm chí hơn hai mươi mét, nhưng thấp nhất thậm chí chỉ có nửa mét, màu da không giống nhau, có hoàn toàn màu tím, có màu lam, gần như các loại màu sắc đều có.