Sau đó, Diệp Tinh lục soát một chút địa phương khác trong Phong Diệp Cốc.
Trong đó một cung điện có một loại đồ vật là công pháp tu luyện, ngoài ra còn có một phần sách cổ, không biết đã tồn tại bao lâu.
"Đây là chữ gì?" Diệp Tinh kiểm tra một chút, một phần chữ phía trên sách cổ hắn căn bản cũng không biết.
Lắc đầu, hắn cũng đem tất cả các loại sách cổ này thu vào trong nhẫn không gian.
Kiểm tra một lần nữa, sau khi đem đồ vật hữu dụng với mình đều thu vào hết lúc đó Diệp Tinh mới ngừng lại.
Hắn nhìn sơn cốc khổng lồ, trong lòng không hiểu sao có chút cảm khái.
Trước đây khi lần đầu tiên nhìn thấy Thẩm Hạo Thiên đi ra khỏi Phong Diệp Cốc, trong lòng hắn còn rất cẩn thận, cho dù giết Thẩm Hạo Thiên cũng không dám lưu lại bất kỳ chứng cứ gì, e sợ sẽ bị người của Phong Diệp Cốc phát hiện.
Hiện tại, mấy vị cường giả mạnh mẽ của Phong Diệp Cốc đều bị hắn giết!
Tay phải vung lên, trong tay liền xuất hiện một cái tiểu đỉnh.
Hắn điều khiển linh lực khống chế, cái đỉnh nhỏ nhanh chóng tản ra, hóa thành một chiếc chìa khóa kỳ dị cùng mười mảnh vật thể màu đen.
"Thôn Phệ Đỉnh."*
_*Thôn phệ là chiếm đoạt, vây khốn, thôn tính, nuốt chửng._
_*Thôn phệ là chiếm đoạt, vây khốn, thôn tính, nuốt chửng._
Trên mười mảnh vật thể màu đen này còn có một ít tin tức.
Ngoại trừ chữ ra, còn có phương pháp thi triển thôn phệ đỉnh.
"Thì ra là như thế! Thôn phệ đỉnh chỉ cần được thi triển ra là hoàn toàn có thể vây khốn người có thực lực mạnh hơn mình, nếu như bảy vị cường giả vương cảnh thi triển nó ra, chắc chắn có thể vây khốn cường giả hoàng cảnh! Diệp Tinh nhìn tin tức trên mảnh vật thể, trong mắt hơi kinh hãi.
Cường giả vương cảnh cùng hoàng cảnh chênh lệch rất lớn, nhưng bảy vị cường giả vương cảnh chỉ cần lấy thôn phệ đỉnh này ra liền có thể tất thắng!
- May mắn không để cho Cốc Dụng thi triển nó! Diệp Tinh trong lòng cảm thấy có chút may mắn.
Nếu hắn bị mắc kẹt trong thôn phệ đỉnh thì chắc chắn đó là một thảm họa.
"Sau khi trở về để cho Tiểu Ngư bọn họ học tập một chút, đây ngược lại là bảo vật rất tốt." Diệp Tinh trong lòng vui sướng, đem thôn phệ đỉnh này thu lại.
"Đi thôi, giải quyết chuyện của Phong Diệp Cốc xong rồi, kế tiếp suy nghĩ một chút xử lý dị thú như thế nào thôi." Diệp Tinh hít sâu một hơi.
Thời đại đen tối hàng lâm, dị thú chính là địch nhân lớn nhất của nhân loại.
Những dị thú này có tính công kích cực mạnh đối với nhân loại, hơn nữa còn có trí tuệ, có thể tu luyện trở nên mạnh mẽ, uy hiếp thật sự quá lớn.
......
Trong Tây An, đám người Lâm Tiểu Ngư đang tu luyện.
"Chị Tiểu Ngư, anh Tần Phong cùng chị Dương Thu phát hiện một gã thiên tài tu luyện đỉnh cấp, mà người nọ nói biết chị đó." Bỗng nhiên một đạo thân ảnh đi tới, là Đàm Nguyên Nguyên.
Cô ấy hiện tại cùng ba mẹ và em trai của mình đều ở trong chung cư Thư Hương, cũng đang đi trên con đường tu luyện.
Sau khi tu luyện, sắc mặt cô ấy cũng trở nên tốt hơn rất nhiều, thoạt nhìn rất thanh tú.
"Quen biết chị á?" Lâm Tiểu Ngư có chút nghi hoặc, cô đi theo Đàm Nguyên Nguyên đi ra ngoài, liếc mắt một cái liền nhìn thấy một cô gái nhìn qua chừng mười sáu tuổi.
"Giai Di?" Lâm Tiểu Ngư nhìn cô gái này, suy nghĩ một chút, có chút không xác định hỏi.
Khuôn mặt cô gái trước mắt có chút tương tự Tôn Giai Di, nhưng cả người lại tản ra một tia khí tức hắc ám khó hiểu.
Tôn Giai Di, trước kia Diệp Tinh và Lâm Tiểu Ngư từng gặp được một cô gái tràn ngập tuyệt vọng với cuộc sống, thiếu chút nữa rơi xuống lầu mà chết, thậm chí khiến Diệp Tinh và Lâm Tiểu Ngư cũng rơi từ trên lầu xuống.
"Chị Tiểu Ngư." Tôn Giai Di nhìn về phía Lâm Tiểu Ngư, trên mặt lộ ra một tia tươi cười.
Bên cạnh, Dương Thu tiến lên nói: "Tiểu Ngư, em thật sự quen biết Tôn Giai Di này sao?"
"Ừm." Lâm Tiểu Ngư gật gật đầu, nghi hoặc hỏi: "Đã xảy ra chuyện gì sao?"
"Tiểu Ngư, là có một chuyện." Dương Thu nhìn Tôn Giai Di một cái, nói: "Tốc độ tu luyện của vị bằng hữu này của em quá nhanh!"
"Nhanh?" Lâm Tiểu Ngư nghi hoặc.
"Chị Tiểu Ngư, chính là em vừa mới tu luyện một ngày, không dựa vào bất kỳ linh thảo hay dược thảo gì liền đạt tới đỉnh phong luyện thể." Tôn Giai Di cười nói.
"Cái gì?" Nghe vậy, trên mặt Lâm Tiểu Ngư lộ ra vẻ khiếp sợ.
Trên con đường tu luyện, nếu chỉ dựa vào bản thân thì lượng hấp thu mỗi ngày rất ít, cho dù dựa vào dược thảo, linh quả, cũng không thể khiến hấp thu không bị hạn chế.
Năng lượng tử tinh rất đặc thù, cô dựa vào năng lượng tử tinh mới đạt tới đỉnh phong cảnh giới thức tỉnh, sau đó lại đột phá lên vương cảnh, đây hoàn toàn là dựa vào ngoại lực.
Nhưng Tôn Giai Di trước mắt lại chỉ dựa vào hấp thu linh lực đã nhanh chóng đạt tới đỉnh phong luyện thể! Hơn nữa chỉ tốn một ngày.
Thể chất này là gì?
Phải biết rằng, cho dù là mấy người Vương Tam Đại,Lân Pha có công pháp, có linh thạch cũng chỉ là vừa mới đạt tới đỉnh phong luyện thể mà thôi!
"Tiểu Ngư, lúc trước Tôn Giai Di chỉ là một người bình thường, hôm nay bỗng nhiên đạt tới tình trạng này, chuyện cô ấy nói là thật." Dương Thu nói.
Lâm Tiểu Ngư gật gật đầu, nhìn Tôn Giai Di hỏi: "Giai Di, làm sao em làm được?"
Tôn Giai Di suy nghĩ một chút, nói: "Em cứ như vậy an tâm tu luyện, linh lực tự nhiên đã bị thân thể hấp thu."
"Em làm mẫu cho mọi người xem một chút đi."