Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ

Chương 264: Hai tiểu đồ Đệ 2




Nếu mà cậu có năng lực cường đại như Diệp Tinh, vậy thì cho dù đi đâu cũng đều có thể bảo vệ em gái của mình.

“Có thể." Diệp Tinh cười gật đầu.

"Bái kiến sư phụ."Cậu bé Tiểu Quân lập tức quỳ xuống, đồng thời cũng lôi kéo em gái của mình, vội vàng nói: "Tiểu Kỳ, mau bái sư a."

Cô bé cũng quỳ xuống, giọng nói có chút mơ hồ nói: "Bái kiến sư phụ."

Diệp Tinh nhìn hai đứa nhỏ quỳ gối.

Thực tế, hắn mang theo hai đứa nhóc này chính là coi trọng thiên phú hệ hỏa của bọn nó, nếu không, hắn căn bản sẽ không quản.

"Kiếp trước không có thu đồ đệ, kiếp này lại có hai đệ tử." Diệp Tinh trong lòng thầm nghĩ.

- Tốt lắm, hai đứa đứng lên, trước tiên xem công pháp này có thích hợp với hai đứa hay không đã? Diệp Tinh xuất ra một phần công pháp để cho Tiểu Quân, Tiểu Kỳ lựa chọn, sau đó tiếp tục lái xe hướng Bắc Kinh.

Hai người đều lựa chọn tu luyện tinh hỏa quyết của Diệp Tinh, sau đó Diệp Tinh lại lấy ra mấy gốc thảo dược cho bọn họ, để cho bọn họ chậm rãi hấp thu.

Mấy gốc thảo dược này linh lực đều rất ôn hòa, trẻ con hấp thu cũng không có việc gì.

......

Vài giờ sau, Diệp Tinh rốt cục cũng đi tới thành phố Bắc Kinh, hắn lái xe trực tiếp đi về phía một nơi.

"Sư phụ, chúng ta đi đâu vậy?" Hứa Quân nhìn Diệp Tinh tò mò hỏi.

Về phần Hứa Tiểu Kỳ thì đang vui vẻ ăn đồ ăn.

Hiện tại bái Diệp Tinh làm sư phụ, bọn họ đối với Diệp Tinh cũng không có gì sợ hãi nữa.

"Đi lấy một vài thứ." Diệp Tinh cười nói.

Sau nửa giờ, cuối cùng hắn cũng đến được đích!

Trước mắt là một tòa dãy núi cao lớn, trên núi còn có từng bậc thang thông đến nơi cao nhất của núi.

- Núi Lôi Duyên!

Diệp Tinh nhìn dãy núi, trong mắt lộ ra một tia quang mang.

Quả sơn nguyên kia ở trong núi Lôi Duyên này, mà nơi này có mấy chục đạo quang đoàn cơ duyên chi địa, ngoại trừ quả sinh nguyên ra, những quang đoàn khác cũng không tồi.

Trong lòng nghĩ, Diệp Tinh mang theo hai đứa nhỏ, trực tiếp bay lên bầu trời, nhanh chóng tiếp cận mục tiêu.

......

Núi Lôi Duyên nơi này có một khu vực kỳ dị, trong khu vực này đều bị một loại màng mỏng vô hình kỳ dị ngăn cản, mà ở bên trong còn có hơn mười đạo quang đoàn màu trắng tùy ý phiêu đãng.

Khi bay đến một chỗ, những quang đoàn này liền giống như gặp phải trở ngại gì đó, không cách nào đi tới nữa.

Chung quanh này, lúc này còn có rất nhiều người đang chờ đợi nhìn những quang đoàn này, trong mắt có vẻ cực nóng.

Nếu Diệp Tinh ở đây, rõ ràng có thể phát hiện ra rất nhiều khuôn mặt quen thuộc.

Tần Tông Lâm, Tần Nhược Hi, Khương Lâm, Trịnh Cực Nguyên vân vân.

Ngoài Tần Tông Lâm đã cùng Diệp Tinh giao dịch công ty TNHH hệ thống máy tính Mạc Vân Hàng Châu, thì những thanh niên này trên cơ bản đều là thành viên của sáu đại gia tộc mà Diệp Tinh nhìn thấy ở hội đấu giá kỳ vật.

Lúc này sắc mặt sáu đại gia tộc thoạt nhìn cũng không tốt lắm.

Nhất là Khương Lâm, lúc này không còn vẻ cao ngạo như trước nữa.

"Đáng chết, thế giới này sao bỗng nhiên biến thành bộ dáng này?" Sắc mặt Khương Lâm vô cùng khó coi.

Lúc trước anh ta là nhị thiếu gia của tập đoàn Khương thị, cao cao tại thượng, tiền trong nhà tiêu mười đời cũng tiêu không hết, anh ta tiêu sái tự tại cỡ nào cơ chứ.

Nhưng tám cây cột khổng lồ màu đen từ trên trời giáng xuống, mặt trời biến mất, thế giới trở nên tối tăm, nhân viên của công ty Khương thị bọn họ cũng nhanh chóng rời đi, toàn bộ doanh nghiệp Khương thị trong nháy mắt lâm vào tê liệt.

Hơn nữa liên hệ của rất nhiều doanh nghiệp cũng biến mất, ngoại trừ Bắc Kinh, các doanh nghiệp Khương thị khác đang trong tình huống gì bọn họ cũng hoàn toàn không rõ ràng lắm.

" Công pháp tu luyện! Chết tiệt, thế giới này không phải nhìn tiền sao? Muốn công pháp tu luyện làm gì? Cho dù có thể tu luyện, hẳn là do người có tiền như chúng ta nắm giữ mới đúng!" Anh ta nhìn rất nhiều quang đoàn phiêu đãng ở khu vực kia.

Hiện tại rất nhiều người đều biết bên trong quang đoàn ẩn chứa công pháp, thậm chí còn không ngừng bị người ta lấy được, những người đó có thể là công nhân bình thường, nhân viên bình thường, thậm chí có thể là một người công nhân vệ sinh, thế nhưng Khương Lâm anh ta đến bây giờ một đạo quang đoàn cũng không có.

Lúc trước người mà anh ta xem thường lại không ngừng trở thành người tu luyện, mà anh ta lại cứ dậm chân tại chỗ, có thể tưởng tượng được cảm giác trong lòng anh ta bây giờ như thế nào.

Sâu trong đáy mắt có vẻ âm trầm, chỉ là Khương Lâm cũng không có biểu hiện ra ngoài, anh ta nhìn về phía một trưởng lão cách đó không xa, vô cùng cung kính đi lên nói: "Kim lão, tất cả máy móc đều đã chuẩn bị tốt, ngài có thể thử một chút xem có thể đem tầng màng mỏng vô hình này cắt ra hay không."

Xung quanh, có một số máy như máy khoan điện.

"Ừm." Vị trưởng lão kia tóc hơn phân nửa đều trắng, nhưng nhìn qua trạng thái tinh thần lại rất tốt, hơn nữa nếp nhăn trên mặt cũng không có bao nhiêu.

Ông ta mặc một bộ quần áo rất kỳ lạ, tóc rất dài, ở vị trí ngực trên quần áo còn có một hình dạng giống như lá phong.