Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ

Chương 1840: Mục đích cuối cùng 1




 Trước đó có tin đồn nói Diệp Tinh có thể luyện chế thành thạo Thần Hồn đan, nhưng hai loại khác chắc chắn không luyện chế được, nhưng bây giờ Diệp Tinh lại có thể dễ dàng luyện chế. 

 Năng lực luyện đan như vậy chắc chắn không thua bất cứ một luyện đan sư nào tiến vào bên trong không gian công đức. 

 "Mọi người đều đánh giá thấp năng lực của Diệp Tinh." trong lòng Linh Hồ không nhịn được nghĩ. 

 "Không biết ý Linh Hồ huynh thế nào?" Diệp Tinh hỏi nói . 

 "Cái này..." Linh Hồ hơi trầm ngâm một chút, anh nhìn Diệp Tinh, nói: "Diệp huynh, chỗ ta thật sự có một bộ giáp thánh khí trung phẩm, có điều mặc dù Huyền Ngưng đan trân quý, nhưng chỉ sử dụng được một lần, bàn về giá trị kém hơn một món thánh khí trung phẩm." 

 Nếu bây giờ giao dịch, vậy thì tất nhiên Linh Hồ phải nói giá rồi. 

 Anh ta nhìn Diệp Tinh, mở miệng nói: "Ta muốn ba viên Huyền Ngưng đan." 

 Nghe vậy, Diệp Tinh khẽ nhíu mày một cái, nhưng hắn lại khôi phục bình tĩnh, gật đầu một cái, nói: "Có thể." 

 Hắn vung tay phải lên, lại có hai viên đan dược màu đen lớn chừng trái nhãn xuất hiện. 

 Ba viên đan dược màu đen lớn chừng trái nhãn xuất hiện ở trước mắt, tất cả đều hơi tản ra dao động, ý thức tiếp xúc tới, hoàn toàn có thể cảm nhận được năng lượng khủng bố bên trong. 

 "Thật sự có!" 

 Trong mắt Linh Hồ xuất hiện một chút ngạc nhiên, vừa rồi anh ta thấy Diệp Tinh lấy ra Huyền Ngưng đan, chỉ cố ý nói thế thôi. 

 Nói như vậy cho dù Diệp Tinh không có Huyền Ngưng đan, chắc chắn cũng sẽ lấy những loại đan dược khác ra. 

 Bây giờ nhìn lại, Huyền Ngưng đan đối với Diệp Tinh căn bản không có áp lực. 

 Nếu có thể dễ dàng lấy ra ba viên, chắc chắn Diệp Tinh trên người Diệp Tinh vẫn còn nữa. 

 "Đây là thiên phú luyện đan?" Linh Hồ khó nén khiếp sợ trong lòng. 

 Cho dù đội ngũ khác mạnh mẽ, có Huyền Ngưng đan đoán chừng cũng không có bao nhiêu, nhưng ở nơi này của Diệp Tinh căn bản không phải vấn đề. 

 "Sớm biết trước liều chết cũng phải tìm được Diệp Tinh." 

 Trong lòng Linh Hồ khẽ thở dài một cái, rõ ràng có chút hối hận. 

 Trên thực tế trước đó bọn họ thoát khỏi đám sinh mệnh kỳ dị thần tôn cảnh nhóm đó, lại trở về tìm Diệp Tinh một chút, nhưng tìm một thời gian không phát hiện bất kỳ tung tích gì, vậy nên bọn họ mới rời đi. 

 Nếu tiếp tục tìm kiếm tiếp, phát hiện Diệp Tinh, sau đó Diệp Tinh cứ luôn ở trong đội ngũ của bọn họ, vậy thu hoạch của bọn họ hiện giờ sẽ lớn tới mức nào? 

 Trong lòng xoay chuyển rất nhiều suy nghĩ, Linh Hồ vung tay phải lên, sau đó một bộ giáp màu tím xuất hiện, bên trên bộ giáp màu tím này còn có rất nhiều bí văn kỳ dị, phía trên đang không ngừng tản ra từng luồng dao động khủng bố, dao động này vượt xa thánh khí bình thường. 

 Đây là thánh khí trung phẩm, thần tôn cảnh mới có thể hoàn toàn phát huy được uy năng. 

 "Diệp huynh, đây là áo giáp thánh khí trung phẩm." Linh Hồ nhìn Diệp Tinh, mỉm cười nói. 

 "Đan dược cho ngươi." Diệp Tinh cười một tiếng. 

 Hắn vung tay phải lên, ba viên Huyền Ngưng đan liền bay đến trước người Linh Hồ. 

 Đồng thời tay phải Linh Hồ cũng huy động, áo giáp màu tím đi tới trước mặt Diệp Tinh. 

 "Thánh khí trung phẩm!" 

 Trong Mắt Diệp Tinh mang theo vẻ vui sướng, một tia linh hồn lập tức tiến vào trong đó. 

 Ong... 

 Khôi giáp màu tím bị linh hồn hắn đóng dấu, sau đó biến thành một đạo ánh sáng, trực tiếp dung nhập vào trong cơ thể hắn. 

 Nhất thời, trên thân thể Diệp Tinh lóe lên ánh sáng màu tím, từng mảnh vỡ lân giáp kỳ lạ không ngừng xuất hiện, sau đó tổ hợp hoàn mỹ lại một chỗ, toàn bộ thân thể Diệp Tinh gần như đều được áo giáp màu tím bọc lại hoàn toàn. 

 Tay phải nắm chặt, thậm chí một luồng uy năng khủng bố bị Diệp Tinh cảm nhận được. 

 "Thực lực của mình lại tăng mạnh!" trong lòng Diệp Tinh tràn đầy vẻ vui thích. 

 Thực lực hiện giờ của hắn đã mạnh hơn lúc mới tiến vào không gian công đức nhiều, đã đủ để thúc giục một phần uy năng của thánh khí trung phẩm. 

 "Vậy hiện giờ mình có thể hoàn toàn chịu đựng được Huyền Ngưng đan chứ ?" trong mắt Diệp Tinh mừng rỡ. 

 Uống Huyền Ngưng đan, thực lực của hắn trở nên mạnh mẽ, vừa có thể thúc giục uy năng mạnh hơn của thánh khí trung phẩm! 

 Nhưng chỉ cảm nhận một chút, Diệp Tinh liền dừng lại, không để lộ thực lực của mình. 

 "Huyền Ngưng đan!" 

 Hắn lấy được thánh khí trung phẩm, lúc này Linh Hồ cũng nắm Huyền Ngưng đan, trên mặt tràn đầy vẻ tươi cười. 

 Không ngờ rằng vết thương của bản thân không ngừng khôi phục, hơn nữa còn lấy được đan dược quý giá như vậy. 

 Cho dù cuối cùng tới khu vực cây Thiên Đạo, chưa chắc anh ta đã giao dịch được từ trong tay thế lực khác. 

 "Diệp huynh, trông dáng vẻ của ngươi cũng là đang tới khu vực cây Thiên Đạo ư?" Thu hồi đan dược, Linh Hồ nhìn Diệp Tinh mỉm cười nói. 

 "Đúng vậy." Diệp Tinh gật đầu một cái. 

 "Vừa hay bọn ta cũng muốn tới đó, vậy thì cùng nhau đi đi." Anh ta mỉm cười đưa ta lời mời. 

 Đây cũng không phải là lời mời tham gia thế lực, mà là cùng nhau đi. 

 Thời gian cuối cùng đã đến, cho dù trước đó có hợp tác hai nghìn năm đều có thể lập tức tách ra. 

 Anh ta cũng bị năng lực của Diệp Tinh làm cho chấn động. 

 Vút! Vút! 

 Mấy thân ảnh nhanh chóng lay động, bay về phía trước. 

 ...