Vòng xoáy xuất hiện, tất cả ánh sáng trong khu vực trước mặt hắn dần dần biến mất, khu vực rộng lớn bị bóng tối bao phủ, hơn nữa bóng tối này còn đang điên cuồng lan ra xung quanh!
Ở trong bóng tối này, tất cả quy tắc dường như bị vòng tròn bánh răng đó nghiền thành bột phấn, những khu vực mà nó đi qua hoàn toàn hóa thành hư vô, dường như không tồn tại bất cứ vật chất nào, thậm chí ngay cả một hạt bụi cũng không có...
"Lại xuất hiện cảnh tượng giống nhau?"
Diệp Tinh chấn động trong lòng.
Cho dù trước đó hắn đã từng gặp qua, nhưng lúc này vẫn cảm thấy chấn động.
Trước hắn chưa biết lai lịch của bánh răng Hỗn Nguyên, nhưng bây giờ đã biết, hoàn toàn có thể tưởng tượng được khung cảnh của ngày tận thế.
“Đó là cảnh tượng xuất hiện lúc nào? Nơi bánh răng Hỗn Nguyên nghiền nát là nơi nào?"
Từ rất lâu trước đó, chắc chắn bánh răng Hỗn Nguyên đã xảy ra chuyện gì đó, thậm chí xảy ra một trận đại chiến, dẫn đến bảo vật xếp thứ ba trong bảng xếp hạng mười thánh vật hỗn độn mạnh nhất vũ trụ trực tiếp bị đánh vỡ thành năm mảnh.
Đó là cuộc chiến mãnh liệt tới mức nào?
Cho dù là cường giả đế cảnh cũng chưa chắc có thể đánh vỡ đúng không ? Trừ khi hơn mười vị cường giả đế cảnh liên thủ công kích.
"Được rồi, không nghĩ nữa." suy nghĩ một chút, Diệp Tinh lại lắc đầu một cái.
Cho dù thực lực đạt tới bước hiện tại, hắn vẫn còn có rất nhiều việc không rõ ràng.
Nhìn mảnh vỡ vòng tròn trước mắt, tay phải Diệp Tinh vung lên, lập tức có một mảnh vỡ vòng tròn bánh răng kỳ lạ lớn hơn rất nhiều xuất hiện.
Ong...
Sau khi hai mảnh vỡ vòng tròn bánh răng này cùng nhau xuất hiện, nhưng bỗng nhiên lại có một lực hấp dẫn lớn truyền tới.
"Dung hợp!"
Diệp Tinh thả lực hấp dẫn này ra.
Vút! Vút!
Hai mảnh vỡ vòng tròn bánh răng nháy mắt chạm vào nhau, rõ ràng đang dung hợp, nhưng tốc độ dung hợp này cực kỳ chậm.
Theo sự dung hợp, có rất nhiều dao động kỳ lạ tràn tới nơi tiếp xúc.
"Xem ra phải cần một thời gian để dung hợp." Diệp Tinh thầm nói trong lòng.
Trước đó mảnh vỡ thứ hai, thứ ba của bánh răng Hỗn Nguyên đều dung hợp hơn trăm năm.
Giờ đây mảnh vỡ này đã tới tay, bây giờ Diệp Tinh cũng không vội.
"Hửm?"
Đúng vào lúc này, bỗng nhiên Diệp Tinh cảm nhận được khu vực năng lượng bánh răng Hỗn Nguyên tăng lên.
"Năng lượng lại tăng lên nhanh hơn?"
Cảm nhận một chút, trên mặt Diệp Tinh tràn đầy vẻ kích động.
Bánh răng Hỗn Nguyên bây giờ đang ở trạng thái vỡ, năng lượng cực ít, trước đó Diệp Tinh gom đủ hai mảnh mới bắt đầu chậm chần sinh ra.
Hiện giờ đã gom đủ bốn mảnh, tốc độ tăng lên của năng lượng rõ ràng nhanh hơn.
"Cũng phải, dựa theo tốc độ trước đó đoán chừng mấy trăm tỉ năm cũng rất khó tích lũy được nhiều năng lượng, đoán chừng bánh răng Hỗn Nguyên càng hoàn chỉnh, năng lượng sinh ra càng nhanh!" khóe miệng Diệp Tinh mang theo nụ cười.
Mỗi một bước trong khung cảnh trước đó, năng lượng mà bánh răng Hỗn Nguyên tiêu hao đều là điều Diệp Tinh khó mà tưởng tượng ra được.
Năng lượng này có thể giúp hắn giết đối thủ có thực lực mạnh hơn dễ như trở bàn tay, tất nhiên hắn hy vọng càng nhiều càng tốt.
Nhìn bánh răng Hỗn Nguyên trước mắt đã gom đủ bốn phần năm.
Vút!
Toàn bộ vòng tròn biến thành một đạo quang đoàn, nhanh chóng dung nhập vào trong cơ thể Diệp Tinh.
"Không biết một mảnh cuối cùng ở nơi nào?" trong mắt Diệp Tinh có vẻ mong đợi.
Gom đủ một mảnh cuối cùng, đó chính là thánh vật hỗn độn hoàn chỉnh!
"Diệp Tinh, bây giờ tìm được mảnh vỡ bánh răng Hỗn Nguyên rồi, tiếp theo chúng ta đi đâu?" Tiểu Hắc giống như một chú ong mật nhỏ cần cù vậy, đang không ngừng hái dược thảo, linh quả trân quý.
Nó cầm một quả màu vàng, tùy ý cắn một miếng, dịch thuốc văng khắp nơi, một mùi thơm mát kỳ lạ trôi nổi trong không khí.
"Rất đơn giản!"
Khóe miệng Diệp Tinh mang vẻ tươi cười, nói: "Đi săn giết những sinh mệnh kỳ dị đó!"
Căn bản hắn đã từ bỏ quả của câu Thiên Đạo, cho dù phóng thích toàn bộ năng lượng bên trong bánh răng Hỗn Nguyên, cũng gần như không thể thành công.
Hơn nữa đến lúc đó nhắm vào cây Thiên Đạo chắc chắn không chỉ có một thế lực, hiện có thể đã có thế lực ở nơi đó, hắn cũng không thể trực tiếp để lộ ra lá bào tẩy này trước mặt mọi người được.
Vậy nên, săn giết sinh mệnh kỳ dị, lấy được công đức số mệnh, đây là việc tiếp theo hắn phải làm.
Ý thức chìm vào trong đầu, lúc này khí lưu ngũ sắc trong đầu hắn thậm chí đã có tới mấy nghìn sợi!
Những thứ này đều là tích lũy ba trăm năm của Diệp Tinh!
Săn giết sinh mệnh kỳ dị, lấy được công đức, gia tăng số mệnh, đây gần như là mục tiêu của tất cả những người tiến vào nơi này.
Mà có bánh răng Hỗn Nguyên, tốc độ lấy được công đức của Diệp Tinh nhanh hơn, chắc chắn vượt xa bất cứ người nào khác.
"Vậy thì lên đường! Ta tiện thể đi tìm bảo vật luôn." Tiểu Hắc lập tức bay đến trên bả vai Diệp Tinh, giơ quả đấm, oa oa kêu to nói.
Diệp Tinh cười một tiếng, năng lực tầm bảo của tiểu Hắc kinh người, nói không chừng dọc đường có thể phát hiện bảo vật trân quý.
"Nếu có thứ tương đương với quả Tạo Hóa..." trong lòng Diệp Tinh không nhịn được nghĩ, trong mắt có vẻ mong đợi.
Ba tiếng sau hắn đi tới một nơi, lúc này nơi đó có năm sinh mệnh trông rất khủng bố dữ tợn đang tụ tập trung một chỗ, khắp nơi trên người chúng đều là mắt, nhưng đều là vẻ mờ mịt, lang thang men theo một khu vực nhất định không mục đích.
"Oa, năm con thần tôn cảnh bình thường, Diệp Tinh ngươi mau tiến lên giết chúng nó đi.” Tiểu Hắc nhất thời hưng phấn nói.
"Việc này còn tốt hơn rất nhiều so với giết một con thần tôn cảnh đó."
"Được." Diệp Tinh gật đầu cười.