Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ

Chương 1442




Ánh mắt Diệp Tinh lại nhìn về phía mảnh vỡ đĩa bánh răng một cái.

Những người khác không biết, nhưng trong lòng hắn, trình độ quan trọng của mảnh vỡ đĩa bánh răng này còn cao cấp hơn thần khí kiếm Hiên Dật!

Mảnh vỡ đĩa bánh răng này, đủ để khiến cho độ khó khi hắn đột phá bình cảnh giảm xuống mấy chục lần!

Nếu không, đạo tắc sinh mệnh của hắn chưa chắc có thể nắm giữ nhanh tới vậy.

"Luyện hóa đi." thánh tôn Thời Không thấy vẻ hưng phấn trong mắt đệ tử của mình, mỉm cười nói.

Diệp Tinh gật đầu, một tia linh hồn tản ra, lập tức tiến vào trong kiếm Hiên Dật.

Thanh trường kiếm thần khí cao cấp này tiếp xúc đến linh hồn của Diệp Tinh, lập tức rung lên kịch liệt nhưng không có bất cứ mâu thuẫn gì, thời gian không tới một giây, linh hồn Diệp Tinh đã hoàn toàn đóng dấu ở phía trên.

Vút!

Trường kiếm bay tới, xoay tròn trước người Diệp Tinh.

"Kiếm Hiên Dật!" tay phải Diệp Tinh nắm chặt, thanh trường kiếm này liền bay tới trong tay hắn.

Sau khi nắm chặt, dao động của thanh trường kiếm này nhanh chóng biến mất, cảm giác dường như thanh trường kiếm này chỉ giống như một thanh trường kiếm bình thường.

Nhưng linh hồn tiến vào trong đó, hoàn toàn có thể cảm nhận được uy năng vô tận bên trong!

"Không biết sử dụng kiếm Hiên Dật này, công kích của mình có thể đạt tới đẳng cấp đại đạo chi chủ hay không?" Diệp Tinh thầm nói trong lòng.

Nhưng hắn lại nhanh chóng phủ định trong lòng.

Cho dù là thần khí giáp Hồn Thiên đỉnh cấp, dựa vào thực lực hiện giờ của hắn toàn lực thúc động, cũng chỉ có thể miễn cưỡng khiến cho phòng ngự của mình đạt tới đẳng cấp thánh hoàng bình thường nhất.

Kiếm Hiên Dật này rõ ràng không bằng giáp Hồn Thiên, vậy nên dựa theo lí thuyết chắc hẳn công kích không đạt tới được.

Sau khi nhân chủ, Diệp Tinh thu kiếm Hiên Dật này vào bên trong nhẫn không gian, mảnh vỡ đĩa bánh răng cũng nhanh chóng được hắn thu vào.

“Được rồi." thấy Diệp Tinh thu hai món bảo vật lại, thánh tôn Thời Không nhìn đệ tử của mình, không nói thêm gì nữa.

Ông ta nhìn Diệp Tinh, dặn dò: "Nhớ, tuyệt đối không thể sơ suất."

“Vâng, sư phụ!" Diệp Tinh cung kính thi lễ một cái, sau đó rời đi.

...

Rời khỏi nơi sâu của thành Thời Không, Diệp Tinh nhanh chóng đi tới bảo khố trao đổi của nhân tộc.

"Đến rồi."

Trước mắt là một cung điện tòa vô cùng to lớn, trước cung điện còn có một quầng sáng khổng lồ, lúc này nơi này có một ông lão mặc áo ngắn màu tím trông giữ ở nơi này.

"Diệp Tinh đại nhân." Ông lão thấy Diệp Tinh, vội vàng cung kính nói.

Lúc này ông già Tháp Hỗn nhìn Diệp Tinh, rõ ràng sâu trong đáy mắt có vẻ khiếp sợ.

Mấy lần trước Diệp Tinh tới nơi này đổi bảo vật, mỗi lần thực lực đều xảy ra biến hóa khổng lồ.

Bất tử cảnh, đại đạo chi chủ, người mạnh nhất dưới thánh hoàng...

Con đường tu luyện, càng về sau càng khó, hàng tỷ năm không tiến bộ được cũng rất bình thường, nhưng dường như thực lực của Diệp Tinh tiến bộ càng lúc càng nhanh, không ngừng đạp đổ nhận thức.

"Tháp Hỗn." Diệp Tinh khẽ mỉm cười.

Ánh mắt hắn nhìn cung điện khổng lồ, không hề dừng bước, trực tiếp đi về phía trước.

Ong...

Quầng sáng của cung điện lưu chuyển, dường như có một luồng dao động kỳ lạ quét qua cơ thể hắn, thậm chí ngay cả linh hồn hắn cũng bị quét qua một lượt.

Sau đó thân thể Diệp Tinh hoàn toàn dung nhập vào màn sáng, biến mất không thấy.

"Diệp Tinh đại nhân không hổ là thiên tài nghịch thiên nhất của nhân tộc chúng ta, ngay cả đại đạo chi chủ cấp ba cũng bỏ mạng trong tay ngài ấy."

Nhìn bóng Diệp Tinh biến mất, Tháp Hỗn không nhịn được cảm thán.

Con đường nổi dậy của Diệp Tinh quả thật có thể nói là kỳ tích.

Ông ta thân là một trong những người phụ trách bảo khố, tin tức biết được nhiều hơn người khác rất nhiều.

...

"Bảo khố trao đổi."

Diệp Tinh lặng lẽ đứng trong một không gian khổng lồ, bên trong không gian lóe lên các loại dao động, khắp nơi đều là khí lưu hỗn độn, bao phủ lên khu vực rộng lớn, căn bản không thấy rõ tình huống bên trong rốt cuộc như thế nào.

Trông tổng thể, nơi này chính là một không gian hỗn độn.

Bạo phát thực lực ở di tích thánh hoàng Hắc Ly, Diệp Tinh giết chết hơn nghìn đại đạo chi chủ cấp hai, thậm chí là hơn một trăm đại đạo chi chủ cấp ba, số bảo vật lấy được cũng rất nhiều.

Trong đó binh khí đẳng cấp đại đạo chi chủ lên tới một nghìn hai trăm ba mươi hai món!

Mà binh khí gần đạt tới thần khí có chín mươi mốt món!

"Nhiều binh khí như vậy đặt ở trên người ta cũng chẳng có tác dụng gì, đổi thành điềm hỗn độn trước, sau đó đổi bảo vật gần đạt tới thần khí mạnh nhất của thành Thời Không ra.” Diệp Tinh trong lòng thầm nói.

Lúc này hắn cũng có chút bất đắc dĩ.

Trên thực tế, những binh khí này cộng lại đủ để lấy được hơn hai nghìn điểm hỗn độn.

Cho dù là thần khí cao cấp kiến Hiên Dật cũng chỉ cần hơn chín trăm điểm hỗn độn để đổi mà thôi!

Nếu như Diệp Tinh có thể đổi, đủ để đổi hai món thần khí cao cấp!

Nhưng, không đạt tới cảnh giới thánh hoàng, căn bản không thể đổi thần khí, đây là quy định của tam đại thánh địa thành Thời Không, điện Hồn Thiên, tháp Hư Thủy.

Trên thực tế quy định này không ảnh hưởng gì tới mọi người, cho dù là là thánh hoàng vũ trụ muốn đổi một món thần khí cũng rất khó, càng không cần phải nói tới đại đạo chi chủ.

Vậy nên quy định này căn bản đã bị mọi người xem nhẹ, không ai để ý tới.