Lúc này bên trong một đỉnh núi thấp, một cô bé mặc áo giáp đỏ đang đợi ở nơi này, ngây ra nhìn phía trước.
“Thực lực của mình bây giờ càng mạnh, cũng cần càng nhiều năng lượng của quả âm dương Huyền Minh, không biết giá trị lợi dụng của mình lúc nào sẽ hết?" Cô bé lặng lẽ suy nghĩ
Quả âm dương Huyền Minh tạo ra sinh mệnh, tiến bộ sẽ rất nhanh, nhưng theo thời gian tiến bộ nhanh, năng lượng cần cũng càng nhiều.
Cuối cùng có một ngày, các bé sẽ bị quả âm dương Huyền Minh nghiền ép tới một chút giá trị cuối cùng, sau đó trực tiếp vứt bỏ.
Mà hiện giờ giữ lại cô bé, rõ ràng là coi trọng năng lực tầm bảo của cô bé.
Quả âm dương Huyền Minh không chỉ sinh ra cô bé, thực tế còn sinh ra một vài sinh mệnh, có điều kết cục của những sinh mệnh đó cũng chẳng tốt tới đâu.
Một khi quả âm dương Huyền Minh phát hiện ra những sinh mệnh này sinh ra uy hiếp với nó, nó sẽ tìm cơ hội xóa bỏ!
"Đạo chủ Hồn Hà ư?" trong lòng cô bé Đồng Mục tràn ngập cảm giác bất lực.
Đó là tồn tại đỉnh cấp trong đại đạo chi chủ, ai sẽ là đối thủ của ông ta? Không làm gì được đạo chủ Hồn Hà, vậy thì không có khả năng lấy được quả âm dương Huyền Minh.
“Những người khác đều có phụ mẫu của mình, mà phụ mẫu của mình hiện giờ có lẽ còn chẳng biết đến sự tồn tại của mình?"
Trong mắt Đồng Mục lóe lên vẻ chế giễu.
Cô bé hận phụ mẫu mình, từ nhỏ cô đã bắt đầu trải qua rất nhiều cuộc giết chóc, giống như một con rối đồ chơi đang tìm bảo vật, vùng vẫy, quanh quẩn trong các hiểm cảnh sinh tử, chỉ không cẩn thận một chút thôi sẽ chết.
Ai cũng có người thân, sau khi chết người thân sẽ nhớ nhung, nhưng có thể sau khi cô bé chết đi cũng sẽ chẳng có ai rơi lệ.
Cô bé từng bị thương một lần rất nặng nằm ở một nơi suốt ba năm, không có bất kỳ ai có thể liên lạc, có thể nương tựa, cô ở nơi đó chịu đựng vết thương đi tìm ăn, tìm uống, vết thương không ngừng khép lại rồi lại nứt ra, khoảng thời gian sống như trong địa ngục đó giống như hoàn toàn in sâu, đóng dấu hằn lên kí ức của cô bé, cuối cùng cô bé cũng sống tiếp.
Kể từ lúc đó, cô bé biết bản thân phải sống vì mình, sẽ không ôm mong đợi với người khác nữa.
"Hửm?" Đang suy nghĩ, bỗng nhiên cô bé Đồng Mục nhìn về phía cách đó không xa.
Ong...
Nơi đó một linh quả đang sinh trưởng, linh quả này có bốn chiếc lá, phía trên lóe lên ánh sáng lung linh tuyệt đẹp, quả lộ ra màu đỏ, phía trên có dao động linh lực vô cùng nồng đậm.
Linh quả đỏ, đây là một linh quả quý báu có một vì tác dụng phụ trợ cho Bất Tử Cảnh đỉnh phong, có thể nhanh chóng khôi phục vết thương
"Đồng Mục đại nhân!" mấy người bên cạnh bé gái cũng đang nhìn, trong mắt có một tia kích động.
Cô bé Đồng Mục đứng lên, ánh mắt nhìn về nơi đó.
Mỗi trăm năm tài nguyên mà cô bé tìm được phải lên giao một lần, mà phát hiện bảo vật đẳng cấp đại đạo chi chủ sẽ phải thông báo cho cường giả đạo chủ tới.
“Những Bất Tử Cảnh khác cho rằng tài nguyên trên người mình quá nhiều?" Đồng Mục cười nhạt trong lòng.
Bảo vật mà mỗi một trăm năm cô bé tìm được giá trị đều không thể đo lường, số lượng tài nguyên mà bản thân được dùng còng chưa bằng một nửa của tổng số tài nguyên này!
"Hửm?" Bỗng nhiên sắc mặt Đồng Mục thay đổi, cô bé nhìn về phía xa.
Vút! Vút! Vút!
Nơi đó có mấy thân ảnh bay tới.
"Linh quả đỏ! Là linh quả đỏ"
"Ha ha, không nghĩ tới vừa tới nơi này đã gặp được bảo vật quý giá như vậy."
Khí thế dao động tản ra trên cơ thể mấy thân ảnh này vô cùng mãnh liệt, vừa xuất hiện đã bay tới lchoox linh quả đỏ lóe lên linh lực nồng đậm đó.
"Không ổn! Lại có người tới rồi!" sắc mặt mấy Bất Tử Cảnh bên cạnh bé gái thay đổi
Còn bé gái Đồng Mục sắc mặt vô cùng lạnh lẽo, nói: "Cút cho ta!"
Tay phải cô bé nắm chặt, sau đó trong tay xuất hiện một thanh đoản đao màu đỏ, trên đoản đao này còn tản ra một luồng dao động vô cùng sắc bén.
Oành!
Một luồng dao động khí thế khủng bố bạo phát, luồng dao động này đã hoàn toàn đạt tới Bất Tử Cảnh đỉnh phong!
Một nghìn năm ngắn ngủi, Đồng Mục từ khi được sinh ra tới giờ đã có thực lực của Bất Tử Cảnh đỉnh phong, có thể thấy được tính đặc thù.
"Ha ha, một bất tử cảnh đỉnh cấp mà muốn ngăn chúng ta?" mấy người khác cười to nói.
Trong số bọn họ có hai người ở cảnh giới này.
"Kim Khảm, ngươi đi hái linh quả đỏ đã chín đó xuống, ta tới chiến đấu với cường giả bất tử cảnh đỉnh phong này một phen." Một người đàn ông cười to nói.
Dao động khí thể cường đại trên người ông ta bạo phát không chút kiêng kỵ, tản ra uy áp ngút trời, Đồng Mục bị ông ta làm vướng chân, hoàn toàn trước không tiến vào được.
"Đáng chết!" trên khuôn mặt nhỏ của Đồng Mục tràn ngập vẻ giận dữ.
Lúc này người thanh niên kia đã tới bên cạnh linh quả đỏ.
"Chúng ta đi!" sắc mặt cô bé Đồng Mục biến hóa, sau đó liền chuẩn bị rời đi.
Cô bé biết bản thân không thể lấy được linh quả đỏ này nữa.
Nếu đã biết rõ không lấy được, vậy cô bé cũng sẽ không lãng phí thời gian, dù sao thì bây giờ chiến đấu bọn họ cũng rơi vào thế yếu.
Vút!
Đúng vào lúc này, phía xa bỗng nhiên có một đạo kiếm quang bay tới, tốc độ nhanh tới cực hạn.
"Cái gì?"
Lúc cảm nhận thấy đạo kiếm quang đó, sắc mặt hai cường giả Bất Tử Cảnh đỉnh phong dị tộc thay đổi, sau đó vậy hai đạo kiếm quang trực tiếp xẹt qua thân thể bọn họ.
Giống như vô số ngôi sao đụng tới.
"Không!!!"
Chương 1341 Hai cha con có tính toán riêng của bản thân 1
Hai cường gia này cảm nhận được sức sống trong cơ thể đang điên cuồng giảm xuống, muốn ngăn cản nhưng là căn bản không ngăn được, sức sống nháy mắt đã tiêu tán.
"Lạch cạch!" Trong hư không, hai thi thể trực tiếp rơi xuống.
"Miểu sát? Lại miểu sát? Là cường giả Bất Tử Cảnh vô địch?" Nhìn sự việc xảy ra trước mắt, sắc mặt cô bé Đồng Mục hơi thay đổi.
Đây là cường giả bất tử cảnh đỉnh phong đó, trừ cường giả bất tử cảnh vô địch bên ra, ai có thể giết được bọn họ?
"Là ai?" ánh mắt cô bé nhìn về phía xa
Nơi đó có một chiếc bóng bay tới, đây là một chàng trai trên mặt có ba phần bị bí văn màu đen bao phủ, trên người mặc một bộ giáp phong cách cổ xưa.
"Yêu tộc Huyền Long? Nhân tộc Thao Liệt.... trông mặt mũi đều không phải, chẳng lẽ là sinh mệnh bất tử cảnh cường giả vô địch mới, hoặc là... đại đạo chi chủ?"
Ánh mắt cô bé Đồng Mục nhìn Diệp Tinh chằm chằm, trong lòng có rất nhiều suy nghĩ đang xoay chuyển.
Người trước mắt tại sao lại ra tay? Là bạn? Là địch?
Lúc cô bé nhìn về phía Diệp Tinh, Diệp Tinh vậy đang nhìn cô bé.
Khuôn mặt của tiểu Đồng rất giống Bảo Nhi, nhưng thứ duy nhất từ đầu tới chân không giống có lẽ là đôi mắt.
Ánh mắt của Bảo Nhi vô cùng yếu đuối, nhưng Đồng Mục trông rất lạnh lùng, cảnh giác.
Sắc mặt hắn bình tĩnh, nhưng trong lòng nhất thời trở nên kích động.
Trước mắt là con gái hắn, bây giờ hắn đang thật sự gặp mặt con gái mình.
Trong lòng Diệp Tinh kích động, nhưng hắn lại không biểu hiện ra, bây giờ không phải là thời cơ tốt nhất để hắn nói ra thân phận của mình.
Tay phải vung lên, sau đó mấy thi thể bất tử cảnh kia biến thành hư không, chỉ còn lại một ít binh khí và nhẫn không gian.
"Vị đại nhân này..." Bé gái Đồng Mục nhìn Diệp Tinh, thận trọng nói.
Trước mắt bỗng nhiên xuất hiện một thanh niên thần bí một chiêu đã có thể dễ dàng giết chết cường giả bất tử cảnh đỉnh phong, thực lực cực mạnh, ít nhất cũng là cường giả bất tử cảnh vô địch cường đại, thậm chí có thể là đại đạo chi chủ.
Di tích thánh hoàng xuất thế cách đó không xa tất nhiên cô bé đã biết, lúc này nơi đó tụ tập rất nhiều đại đạo chi chủ, thỉnh thoảng có một vị tới nơi này cũng rất bình thường.
Mặc dù trên mặt mang theo vẻ cung kính, nhưng sâu trong đáy mắt lại tràn ngập vẻ cảnh giác..
"Nhóc con, ngươi tên là gì?" Diệp Tinh nhìn con gái mình, cố nén kích động trong lòng, sắc mặt bình tĩnh hỏi.
Bé gái sửng sốt một chút, rõ không biết Diệp Tinh hỏi việc này làm gì, nhưng cô cũng không giấu giếm, trực tiếp nói: "Ta tên Đồng Mục."
"Đồng Mục? Tên rất hay." Diệp Tinh khẽ mỉm cười nói.
Đồng Mục: "???"
Nụ cười của hắn lại khiến cho cô bé có chút đầu óc không tỉnh táo, không biết rốt cuộc hắn có ý gì.
"Ngươi được lắm." Diệp Tinh cười một tiếng, nói: "Chỉ trong thời gian ngắn ngủi chưa tới nghìn năm, ngươi đã có thực lực của Bất Tử Cảnh đỉnh phong, thiên phú rất mạnh."
"Nhìn ra thực lực của mình?" Cô bé Đồng Mục nhìn Diệp Tinh.
Thực tế từ lúc cô bé sinh ra tới giờ cũng chưa được bao lâu.
“Không biết ngươi có muốn nhiều thêm một sư phụ không?” Ánh mắt chuyển động một cái, Diệp Tinh tiếp tục nói.
Bây giờ cũng vẫn chưa phải là thời cơ tốt để nhận nhau, nói không chừng quả âm dương Huyền Minh có thể cảm ứng được động tĩnh của tiểu Đồng ở nơi này, nếu biết thân phận hắn, xảy ra biến cố vậy thì gay to.
Vì không để dẫn tới quả âm dương Huyền Minh cảnh giác, vậy nên bây giờ Diệp Tinh phải ngụy trang.
"Sư phụ?" Nghe vậy Đồng Mục lại sửng sốt một chút.
Vị cường giả thần bí bỗng nhiên xuất hiện này lại muốn thu nhận cô bé làm đệ tử!
Mặc dù đang ngây ra, nhưng rõ ràng trong lòng Đồng Mục không đơn giản như những gì biểu hiện ra.
"Cũng phải, theo như tin tức mà mình có được, người đạt tới Bất Tử Cảnh đỉnh phong trong vũ trụ mấy nghìn năm này vô cùng thưa thớt, giai đoạn hiện giờ cũng chỉ có thiên tài nhân tộc cường đại Diệp Tinh có thiên phú vượt qua mình, vị này cường giả thấy thiên phú của mình mạnh như vậy, muốn thu nhận mình làm đệ tử cũng rất bình thường."
Đồng Mục thầm nghĩ trong lòng, lúc này trong lòng cô bé mơ hồ kích động.
Nếu là đối phương là một cường giả bất tử cảnh vô địch, khả năng thu nhận cô bé làm đệ tử quá nhỏ, cùng là thực lực bất tử cảnh, đối phương cũng không khả năng kiêu ngạo như vậy,thu nàng làm đệ tử.
Cho nên khả năng đối phương là một đại đạo chi chủ rất lớn.
"Đại đạo chi chủ! Không ngờ rằng sẽ có đại đạo chi chủ chú ý tới mình!" trong lòng Đồng Mục điên cuồng xoay chuyển rất nhiều suy nghĩ, thử tìm ra những mặt có lợi với mình.
Hoàn cảnh của cô bé bây giờ không quá tốt, tiếp xúc với cực ít người, nhưng phía trên lại có đạo chủ Hồn Hà khủng bố, bản thân còn bị quả âm dương Huyền Minh hạn chế, thậm chí quả âm dương Huyền Minh còn có khả năng sinh ra sát ý với cô bé.
Nói không chừng một trăm năm sau lúc giao nộp tài nguyên lên bản thân sẽ bị giết chết không chừng.
Tất nhiên cô bé muốn luyện hóa quả âm dương Huyền Minh, hoàn toàn giải quyết vấn đề của bản thân, nhưng có đạo chủ Hồn Hà ở đây, căn bản cô bé không thể có bất kỳ cơ hội nào.
Cho dù quả âm dương Huyền Minh ở bên người cô bé, cô bé cũng không có cơ hội để lấy.