Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ

Chương 1304




Ầm ầm!

Trong hư không, đạo chủ Lôi Diệt Linh tộc gầm nhẹ một tiếng, vô số tia sét chớp động, tất cả đều đánh tới Nguyên Nha.

Không chỉ có ông ta, công kích của bốn vị cường giả đạo chủ Lang Viễn cũng là như thế, trong nháy mắt phát động công kích mạnh nhất của mình.

Chỉ là đối mặt với những công kích này, Nguyên Nha bỗng nhiên động.

Thân hình của ông ta đột nhiên bộc phát ra tốc độ cực kỳ kinh người, hoàn toàn tránh né được công kích của mọi người. Lại xuất hiện một lần nữa, ông ta đã xuất hiện ở trước mặt đạo chủ Mộc Tề tộc Hạt Nguyên.

"Cái gì?" Đạo chủ Mộc Tề kinh hãi, vừa muốn ngăn cản.

Nhưng trong nháy mắt quải trượng của Nguyên Nha đánh tới.

Giống như có vô số ngôi sao va chạm vào người...

"Phụt!"

Sắc mặt đạo chủ Mộc Tề trắng bệch, lục phủ ngũ tạng trong cơ thể cơ hồ hoàn toàn bị nghiền nát. Từng ngụm máu tươi trong miệng ông ta phun ra, toàn bộ thân thể trực tiếp rơi xuống từ hư không.

"Rầm rầm!"

Nham thạch phía dưới bị nghiền nát, thân thể lại hoàn toàn bị đánh vào trong dung nham.

- Ầm ầm!

Dung nham nổi dậy, giống như núi lửa phun trào, văng lên khoảng cách rất cao. Một cỗ dao động cực nóng bắt đầu tản ra.

- Những dung nham này dao động thật mạnh!

Diệp Tinh cấp tốc lui về phía sau, coi như là đại đạo chi chủ cũng không dám mạo muội tiến vào trong những dung nham này.

- Phụt! Phụt! Phụt! Phụt!

Sau đó lại là bốn tiếng kêu thảm thiết, bốn vị cường giả đạo chủ Lang Viễn cũng hoàn toàn không chịu nổi, máu tươi trong miệng phun ra, thân ảnh hoàn toàn bay ngược ra ngoài, khiến mặt đất ta ra khe nứt rất lớn.

- Nguyên Nha chết tiệt!

- Thực lực của ông ta vẫn có thể phát huy ra!

Lúc này trên mặt đám người đạo chủ Mộc Tề tràn đầy vẻ âm trầm bạo nộ, nhưng còn có một tia sợ hãi.

Lão giả nhìn tưởng mục nát trước mắt lại vẫn duy trì được thực lực toàn thịnh!

Vẻn vẹn chỉ có một đạo công kích, bọn họ đã bị trọng thương, thậm chí lực sinh mệnh trong cơ thể cũng giảm xuống rất nhiều, tiếp tục chiến đấu, nói không chừng bọn họ sẽ chết đi ở chỗ này!

Đại đạo chi chủ cấp ba đánh chết bọn họ, cũng không tính là khó khăn gì.

“Đi thôi!”

"Nguyên Nha, chuyện hôm nay chúng ta nhớ kỹ."

“Chờ đến khi lực sinh mệnh của ngươi hao hết, chúng ta lại đến giết ngươi!”

Năm vị đại đạo chi chủ cấp hai cường đại không chút do dự, nhanh chóng rời đi.

Sinh mệnh gặp phải khủng hoảng, bọn họ đương nhiên phải chạy trốn.

Trong hư không, lão giả nhìn năm vị cường giả rời đi, sau đó khí thế dao động khủng bố trên người chậm rãi thu liễm lại.

"Bỏ chạy?" Diệp Tinh yên lặng nhìn, trong lòng cũng thở phào nhẹ nhõm.

Bọn truyen.Full.vn và truyen.Full. com, truyenfull.com ăn cắp trắng trợn công sức bên mình nhiều quá nên bên mình ra chậm lại hoặc ẩn bên đó sẽ không thấy được chương

Chỉ vào web bên mình mới có nhé! Hơn mấy chục chương trước

Các bạn vào mê truyện hot.vn hoặc truyen.azz.vn thì mới có bản full đầy đủ và hơn chục chương sớm nhất nhé.

Vào google gõ Truyện Azz hoặc Mê truyệnhót nhé các bạn.

Hắn cũng không muốn tự bạo, nếu như tự bạo mà nói, từ trên trái đất lại tới nơi này vẫn cần phải tốn thời gian rất dài.

Cứ như vậy qua lại, lãng phí quá nhiều thời gian.

- Khụ khụ! Đúng lúc này, bỗng nhiên lão giả Nguyên Nha kịch liệt ho khan, khóe miệng thậm chí có một ít máu chảy ra.

Thấy thế, Diệp Tinh nhanh chóng bay qua, vội vàng hỏi: "Ngươi không sao chứ?"

"Không sao." Nguyên Nha lau máu trên khóe miệng một chút, khoát tay nói: "Bệnh tuổi già mà thôi."

Ông ta nhìn Diệp Tinh, trên mặt già nua lại lộ ra một nụ cười, nói: "Chúng ta lại gặp mặt lần thứ hai."

"Lần thứ hai?" Nghe vậy Diệp Tinh sửng sốt,từ trước tới nay hắn chưa từng gặp qua lão giả này bao giờ.

Nguyên Nha mỉm cười nhắc nhở: "Lần trước ngươi chiến đấu ở tộc Hạt Nguyên, ta ở cách đó không xa."

“Tộc Hạt Nguyên?” Diệp Tinh nghi hoặc trong lòng.

Ầm ầm!

“Chẳng lẽ là tộc Hạt Nguyên kia lúc ta chạy vào trong khe nứt hỗn độn đã đi tìm Huyễn tộc gây sự?"

Hơi chút suy nghĩ một chút, Diệp Tinh liền đại khái đoán được.

Soạt! Soạt!

Trong lòng vừa động, hai thân ảnh xuất hiện, chính là hai người Hàn Triệt, Hàn Y.

“Tộc lão Nguyên Nha!” Bọn họ sau khi xuất hiện nhìn lão giả, trên mặt nhất thời lộ ra vẻ hưng phấn.

Chỉ là nhìn thấy khóe miệng có máu, trên mặt lại có lo lắng, vội vàng tiến lên đỡ lão giả.

"Xem ra hai tiểu tử các ngươi cũng không có việc gì." Nguyên Nha nhìn hai anh em Hàn Triệt, khẽ gật đầu.

Ông ta lại nhìn Diệp Tinh, mỉm cười nói: "Ở trước mặt ta ngươi cũng không cần đặc biệt ngụy trang thành Nhân tộc đâu. "

"Được."

Diệp Tinh gật đầu, thân ảnh trực tiếp biến hóa.

Trong nháy mắt hắn biến thành một người cả người hơn một nửa bị bí văn kỳ bí màu đen bao trùm, những bộ phận khác là phủ đầy lân giáp, thân cao ba mét, dáng người gầy gò, ánh mắt hiện ra sinh mệnh kỳ dị màu tím.

"Ngươi tên là Lâm Mặc đúng không?" Lão giả Nguyên Nha nhìn Diệp Tinh, mỉm cười hỏi.

"Đúng." Diệp Tinh gật đầu.

"Không trở về tộc quần đều có thể trở thành đại đạo chi chủ, hơn nữa tu luyện nhiều nhất cũng mới chỉ mấy chục ngàn năm thời gian. Lâm Mặc, thiên phú của ngươi rất mạnh." Nguyên Nha cười nói.

"Cái gì?" Nghe được lời nói của lão giả, trên mặt Hàn Triệt cùng Hàn Y tràn đầy vẻ khiếp sợ.

"Lâm Mặc đại nhân hắn..." Hàn Triệt nhìn Diệp Tinh, tràn đầy vẻ khó tin.

Anh ta là thiên tài Huyễn tộc, tu luyện đến bây giờ đã qua 100 ngàn năm, hơn nữa đã đạt tới bất tử cảnh đỉnh cấp.

Thế nhưng thời gian Diệp Tinh tu luyện so với anh ta còn ngắn hơn, vẻn vẹn mấy chục ngàn năm liền trở thành đại đạo chi chủ? Thiên phú này cho dù đặt ở cả vũ trụ đều thuộc về đỉnh cấp chứ?

"Quả nhiên như sư phụ Thánh Tôn Thời Không nói, đại đạo chi chủ Huyễn tộc khó có thể nhìn ra thời gian tu luyện chân chính của mình." Lúc này Diệp Tinh thầm nghĩ trong lòng.