Mộ Giang quay đầu lại tới cửa phòng phẫu thuật, bảo với hộ sĩ: "Cô đi tìm người đưa đồng chí họ Hoàng ở cửa đi khám gấp, tôi thật sự không thể rời khỏi đây được."
Giọng nói vừa mới dứt, có người kêu lên: "Bác sĩ Mộ! Tim người bệnh ngừng đập đột ngột!"
Tiếng cảnh báo bén nhọn của máy móc vang lên!
Lòng Mộ Giang chùng xuống, nhanh chóng tiến lên, lập tức tiến hành cấp cứu cho bé trai!
Hoàng Vũ Vi ở dưới lầu "đau bụng" nửa ngày, Mộ Giang đều không tới tìm cô ta.
Thất vọng điên cuồng chồng chất trong lòng, cô ta bỗng nhiên phát hiện không chỉ có Cố Dục Hàn chướng mắt cô ta.
Hiện tại ngay cả Mộ Giang đều có thể lừa gạt cô ta như vậy sao?
Mộ Giang bận rộn hai giờ, rốt cuộc tình trạng của bé trai cũng đã ổn định lại.
Anh sức cùng lực kiệt đi ra khỏi phòng phẫu thuật, trong lòng thấy may mắn vì mình không bị Hoàng Vũ Vi kêu đi, nếu không hôm nay sẽ xảy ra chuyện lớn rồi!
Nhưng không ngờ, lúc anh ta mỏi mệt đến cực điểm lại gặp phải Hoàng Vũ Vi.
Đôi mắt Hoàng Vũ Vi đỏ bừng nhìn anh ta: "Cho nên trước kia anh nói, vĩnh viễn đối xử tốt với em đều là gạt em sao? Mộ Giang, anh biết cái gì gọi là lời hứa không?! Trân châu của anh tặng cho ai rồi?"
Mộ Giang cảm thấy không thể hiểu được: "Trân châu? Sao em biết có trân châu? Đó là quà anh tặng Loan Loan."
Loan Loan?
Hoàng Vũ Vi sợ hãi run lên, nói một cách không thể tin nổi: "Loan Loan? Ngươi như vậy kêu cô?"
Mộ Giang có chút bất đắc dĩ: "Em ấy là em gái anh mà, Vũ Vi, rốt cuộc em làm sao vậy?"
Hoàng Vũ Vi cắn môi, lui về phía sau hai bước: "Mộ Giang!! Anh sẽ hối hận!!"
Cô ta nói xong thì khóc lóc bỏ đi.
Mộ Giang thật sự quá mệt mỏi, anh ta ngẩn ra, không hề đuổi theo.
Vì sao chứ, hiện tại anh ta cảm thấy Hoàng Vũ Vi không còn là bộ dạng đơn thuần đáng yêu trong trí nhớ nữa?
*
Hôn lễ của Hà Loan Loan và Cố Dục Hàn được tổ chức một cách thuận lợi trước khi đại học khai giảng.
Nói là hôn lễ của hai người bọn họ nhưng Hà Loan Loan cảm thấy cũng có thể xem như buổi tụ hội long trọng hợp tác của nhà họ Cố và nhà họ Lý.
Có rất nhiều người mà cô căn bản chưa từng gặp, đều là bạn bè của cha mẹ hai bên tới tham gia.
Đặc biệt trong đó còn có mấy người từng gặp trong bản tin thời sự.
Hà Loan Loan chỉ có thể âm thầm tặc lưỡi, chỉ có thể nói địa vị nhà mẹ đẻ và nhà chồng của cô ở Kinh Thị đều không tệ.
May mà tư tưởng chính của bề trên hai nhà vẫn là muốn hai người bọn họ vui vẻ, hạnh phúc.
Hôn lễ kiểu Tây, Hà Loan Loan được Lý Quốc Chấn nắm tay đi lên thảm đỏ, giao cho Cố Dục Hàn.
Trong khoảnh khắc ấy, cô còn không kịp rơi lệ đã thấy vành mắt lạnh lùng của Lý Quốc Chấn và Cố Dục Hàn đều đã ửng đỏ.
Khiến Hà Loan Loan cũng cay xè khoé mắt.
Rõ ràng thật ra không phải tân hôn nhưng giờ khắc này thật sự có ý nghĩa thiêng liêng!
Tiếng đàn cello du dương dễ nghe, hiện trường hôn lễ đẹp đẽ lãng mạn.
Hôm nay, Cố Viêm Lâm và Hà Linh Linh không được mời.
Hiện tại hai người xem như đã hoàn toàn tách ra khỏi gia đình, Hà Linh Linh ở cữ xong đã sắp bị việc trông con bức điên rồi.
Biết được hôm nay Hà Loan Loan và Cố Dục Hàn tổ chức hôn lễ, cô ta chưa từ bỏ ý định, lén chạy tới xem.
Cửa đại sảnh buổi lễ có người nhìn thấy, không cho người không liên quan đi vào.
Cô ta chỉ có thể nhìn trộm qua khe cửa.
Xem đến mức lệ rơi đầy mặt.
Vì sao Hà Loan Loan lại được hạnh phúc như vậy?
Rốt cuộc Hà Loan Loan có chỗ nào xứng với niềm hạnh phúc như vậy?
Rõ ràng lúc trước Hà Loan Loan là một kẻ ti tiện làm việc vặt luôn chịu ngược đãi, cô ta mới là cô gái xinh đẹp từ nhỏ đã sống trong nhung lụa cơ mà!
Đứa con trong lòng khóc oa oa, Hà Linh Linh bực bội vô cùng, đang định đi thì bỗng nhiên nhìn thấy một bé gái đi ra từ trong đại sảnh.
Đúng là Phỉ Phỉ!
Phỉ Phỉ đi theo bảo mẫu cùng vào nhà vệ sinh: "Nhanh lên nhanh lên, cháu còn muốn đi xem chú thím kết hôn nữa!"
Bảo mẫu cũng sốt ruột, bởi vì nghe nói chờ lát nữa sẽ rút bao lì xì, cô ấy cũng muốn rút một bao lì xì to!
Phỉ Phỉ vào nhà vệ sinh, bảo mẫu vào một gian nhà vệ sinh khác.
Hà Linh Linh mở to mắt nhìn thấy hết thảy, nghĩ đến rõ ràng Phỉ Phỉ cũng là con của Cố Viêm Lâm, hiện tại có thể được Hạ Quân nuôi, hưởng thụ tất cả chỗ tốt của nhà họ Cố, con của chính cô ta lại chỉ có thể nuôi ở bên ngoài, trong lòng liền tức giận!
Nếu hôm nay, bởi vì Hà Loan Loan kết hôn mà Phỉ Phỉ bị mất tích, Hạ Quân còn thương yêu Hà Loan Loan nữa không?
Cô ta nghĩ ngợi rồi cúi đầu vào nhà vệ sinh.