Trọng Sinh Trở Lại, Cướp Lại Gia Tài

Chương 357




Rất mau, bên kia vẫn nghĩ ra cách, toàn bộ những vị trí ở thành phố Tây Lâm bị âm thầm thay thế đều được thả ra, mọi người đều nhanh chóng nhận được giấy thông báo.

Chuyện của Ngô Linh Lị cũng được giải quyết một cách thuận lợi.

Còn về cái cớ gì mà quên viết tên, không tính điểm vân vân lập tức biến mất.

Chỉ là một thành phố Tây Lâm thôi mà ước chừng đã có hơn một trăm thí sinh bị thế chỗ!

Có thể tưởng tượng ra cả nước sẽ có bao nhiêu người?

Hà Loan Loan âm thầm hành động một phen, lén lút viết tin cho vài phóng viên có đạo đức tốt, rất mau đã dấy lên hoạt động đả đảo kẻ cướp suất học đại học của người khác trên cả nước.

Phàm là thí sinh mà ngày thường có thành tích không tồi lại thi trượt thì đều sôi nổi đi tìm chân tướng!

*

Chẳng bao lâu, khắp nơi đều đang nổi bọt ùng ục như nước canh sôi vậy.

Hoàng Vũ Nhu đã chuẩn bị xong hành lý đến Kinh Thị học, Hoàng Vũ Vi cũng thu dọn đồ đạc cùng, tính toán tới Kinh Thị tìm anh ba Mộ sắp xếp công việc ở bệnh viện.



Nhưng ai ngờ bỗng nhiên nhận được tin tức, cô ta không lên được đại học!

"Năm nay kiểm tra cực kỳ nghiêm khắc, đã kinh động đến bộ giáo dục ở Kinh Thị, nghiêm khắc loại bỏ kẻ thế chỗ người khác để đi học, Vũ Nhu nếu như cháu thật sự muốn học đại học thì cháu hãy học lại một năm đi!"

Hoàng Vũ Nhu vô cùng sốt sắng, bắt lấy tay áo của phó bí thư Hoàng: "Bác cả! Cháu không muốn học lại! Toàn bộ những bạn học đó của cháu đều biết cháu sắp vào đại học, mấy ngày hôm trước bọn họ còn làm tiệc chia tay cho cháu nữa! Mọi người đều đã biết chuyện cháu sắp đi Kinh Đại học rồi, sao có thể nói không đi là không đi được…"

Phó bí thư Hoàng hận sắt không thành thép, nhìn hai chị em cô ya: "Hai đứa chúng bay! Cả ngày gây chuyện thị phi! Không nhìn lại xem con gái nhà người ta đã làm được những gì! Hà Loan Loan kia, đầu tiên là gả cho đoàn trưởng Cố rồi lại trở thành Trạng Nguyên cả nước!

Chúng bay thì sao? Lần nào cũng làm bác mất mặt, tìm phiền phức! Dù sao năm nay cháu cũng không học được đại học, muốn học thì sang năm tự mình thi đi!"

Hoàng Vũ Nhu không dám hé răng nữa.

Hoàng Vũ Vi thì lắp bắp mà nói: "Cha, Vũ Nhu cũng không phải nằng nặc đòi học đại học, hay là để em ấy đến Kinh Thị tìm quan hệ đi học trường điều dưỡng? Tốt nghiệp cũng có thể vào bệnh viện đi làm, con tính đi Kinh Thị, đến bệnh viện của anh ba Mộ đi làm ạ…"

Nghe được tên của Mộ Giang, phó bí thư Hoàng mới coi như hòa hoãn thần sắc: "Quan hệ giữa nhà chúng ta với nhà họ Mộ hiện tại vô cùng cứng nhắc, nhưng nếu muốn tiếp tục lăn lộn ở Tây Lâm bên này thì ắt không thể thiếu nhà họ Mộ. Vũ Vi, lần này con đi Kinh Thị, có nắm chắc xử gọn được việc với Mộ Giang không?"

Hoàng Vũ Vi cũng không phải rata thích Mộ Giang, nhưng nghĩ đến mình đi Kinh Thị chủ yếu vẫn là để được tiếp xúc nhiều hơn với Cố Dục Hàn thì vẫn gật đầu: "Thưa cha, con sẽ cố gắng hết sức!"

"Vậy là tốt rồi, Vũ Nhu, tuy rằng cháu không đi học Kinh Đại được nhưng trường điều dưỡng ở ngay bên cạnh Kinh Đại, bác cả không ngại nói cho cháu biết, nếu cháu có thể tiếp cận được Triệu Giai Thành thì cả đời này cháu đều không cần phải lo gì nữa, nhưng nếu như cháu không tóm được cậu ta thì sau này cháu chỉ có thể tìm một người bình thường để kết hôn, sống cuộc sống bình thường mà thôi."