Trọng Sinh Trở Lại, Cướp Lại Gia Tài

Chương 321




Thái độ của Lý Quốc Chấn rất kiên định khiến Cố Viêm Lâm không dám đối diện với ông ấy.

Cố Trường Nghiệp và Hạ Quân cũng lập tức biết được những chuyện mà Hà Linh Linh cùng Cố Viêm Lâm đã làm.

Thế mà hai người bọn họ lại toa rập với nhau muốn mạo danh nhận Lý Quốc Chấn làm cha!

Thật ra ban đầu Hà Linh Linh cũng đã giả mạo con gái thân phận Lý Quốc Chấn để bước vào nhà họ Cố.

Lúc đó Hà Linh Linh đã ngủ với Cố Viêm Lâm, hôn sự cứ mơ hồ được quyết định như thế.

Hạ Quân giận không chịu được, trước mặt Lý Quốc Chấn mở miệng mắng: “Cố Viêm Lâm! Mày là thứ mất dạy! Lễ nghi đạo đức mày học từ nhỏ đến lớn đều chui vào bụng chó hết rồi sao?! Mày thật đúng là làm mất mặt nhà họ Cố!”

Nhưng Cố Viêm Lâm lại càng giận hơn, anh ta đứng lên: “Còn không phải là do mấy người ép sao! Mấy người đã tính toán để lại hết tài sản trong nhà cho Cố Dục Hàn! Còn tôi thì sao? Chẳng lẽ tôi không phải con trai của mấy người à! Nếu không phải mấy người khoanh tay đứng nhìn, tình nguyện đưa tiền cho Hà Loan Loan chứ không cho tôi thì tôi cần gì phải ra hạ sách như vậy?! Cả Kinh thị này có nhà nào giống nhà họ Cố, vô tình với con trai mình như vậy!!”

Hạ Quân trào nước mắt, vô cùng thất vọng chỉ vào Cố Viêm Lâm: “Mày, sao mày có thể nói như vậy! Từ nhỏ đến lớn tao đều đối xử với mày tốt hơn em trai mày nhiều... Dục Hàn mới mười tám tuổi đã tham gia quân ngũ, một tháng nó dùng bao nhiêu tiền trong nhà chứ, còn mày thì sao? Mày lấy bao nhiêu thất thoát bao nhiêu, trong lòng mày không rõ sao?!”

Cố Viêm Lâm cười lạnh một tiếng, đôi mắt âm u: “Cho nên trong lòng mấy người nó mới là con trai ngoan à? Còn tôi thì có cũng được không có cũng được sao? Mấy người đều dùng tiền để đong đếm tất cả mọi chuyện! Mấy người thật sự quan tâm đến ai thì trong lòng mấy người tự biết! Vợ chồng hai người cũng chỉ là đồ ngụy quân tử...”

Cố Trường Nghiệp cũng không nhịn được nữa, đứng dậy vung tay hung hăng tát Cố Viêm Lâm!

Căn nhà lập tức trở nên yên tĩnh.

Hốc mắt Cố Viêm Lâm phiếm hồng, nước mắt tuôn rơi.



Anh ta đã đỏ mắt vì nhà họ Cố vô số lần, trải qua trăm cay ngàn đắng, chờ đợi nhiều năm như vậy.

Cuối cùng cũng trở thành con trai nhà họ Cố nhưng cuộc sống ở nhà họ Cố lại thành ra thế này.

Lý Quốc Chấn nhíu mày: “Lão Cố, Hạ Quân, hai người cũng không thể dạy con như vậy, nói đạo lý thì cứ nói, sao lại động thủ...”

Cố Viêm Lâm rống giận: “Đám cặn bã mấy người!! Chờ Cố Viêm Lâm tôi trả thù đi!!”

Anh ta nói xong đã lập tức rời đi không thèm quay đầu lại.

Cố Trường Nghiệp suy sụp ngồi tại chỗ ôm đầu.

Hạ Quân cũng đỏ mắt, Lý Quốc Chấn lại có chút hối hận, có lẽ ông ấy không nên giáp mặt vạch trần Cố Viêm Lâm như vậy, dù sao ông ấy và nhà họ Cố cũng là bạn bè cũ.

Nhưng ông ấy lại không thể nhìn Loan Loan bị người ta bắt nạt.

Cho nên mới kích động như vậy.

Hạ Quân lau lau nước mắt: “Lão Lý, chuyện này không thể trách ông, ông không biết chứ trước đây Viêm Lâm không như vậy, chỉ là sau khi nó gặp tai nạn giao thông, tính tình đã thay đổi thành ra như thế.”

Lý Quốc Chấn khựng lại, ông ấy thật sự không biết những chuyện này.

Ông ấy nghĩ đến công trình nghiên cứu vừa mới bắt đầu của mình gần đây, hỏi: “Sau khi xảy ra tai nạn, ngoài tính cách thay đổi thì cậu ta còn điểm nào kỳ lạ nữa không?”

Hạ Quân vô cùng bi thương: “Nói thật, tôi cũng rất hoài nghi liệu nó có phải là con trai tôi không. Không chỉ tính tình của Viêm Lâm thay đổi mà ngay cả khẩu vị và thói quen của nó cũng khác biệt rất lớn. Đồ ăn yêu thích trước kia bây giờ lại không thèm ăn nữa, người trong nhà quan tâm nó dựa theo thói quen của nó trước kia thì lại bị nó coi là không để ý đến nó. Thậm chí trước kia nó rất yêu Ngọc Xu, cũng rất thương yêu em trai mình nhưng sau khi gặp tai nạn, nó và Ngọc Xu ngày ngày cãi nhau cho đến lúc ly hôn, nhìn thấy Dục Hàn là lại buông lời độc ác. Tôi thật sự không biết nó bị làm sao...”