[Trọng Sinh] Thiên Võng

Chương 2: Liếc mắt lên trên...lên trên chút nữa




"Em... đau~"

Nhìn thấy một màn này tim Cảnh Thiên giống như bị bóp nghẹt lại, cô bé kề gương mặt xinh đẹp đáng yêu đến trước mặt anh, da mặt cô trắng như sữa, hai mắt to tròn đỏ hoe uất ức, từng giọt nước mắt cứ như từng giọt sương lăn dài trên hai má mềm mịn của cô. Đôi môi nhỏ nhắn đáng yêu mấp máy làm nũng với anh, nói xong còn đưa môi dưới ra trước một chút điệu bộ không hài lòng.

Cảnh Thiên hoảng hốt vụng về túm tấm chăn quấn lên người cô, chéo hai mép chăn lại ở cần cổ trắng nõn. Anh không biết làm gì để dỗ cô, suy nghĩ đến vò đầu bức tóc, lát sau mới vòng hai tay ôm lấy cô, thật chất lần này tay anh chỉ được chạm vào tấm chăn mà thôi.

Anh cẩn thận ngó qua ngó lại xem cô rốt cuộc là bị thương ở đâu, rốt cuộc cũng không tìm thấy, liền thắc mắc.

"Đau ở đâu? Bị thương chỗ nào."

Chỗ nào? Gương mặt Ngải Tình nhanh chóng phiếm hồng, bây giờ trên người cô chỉ có hai chỗ đau, một là đầu gối hai là thân dưới, nhưng chỗ đau chính vẫn là...

Thấy Ngải Tình không trả lời mà cúi gầm mặt xuống, Cảnh Thiên gãi gãi mái tóc rối tung trên đầu, đến khi nhìn thấy được cảnh tượng cặp chân trắng mịn của cô vô ý thức cạ cạ vào nhau, hai đùi khép chặt lại.

Anh đột nhiên nhớ tới cảnh tượng nóng bỏng đêm qua, anh uống say mất hết nhân tính cộng thêm lời khích bác của cô, Cảnh Thiên tức giận mạnh bạo trói hai tay cô, rút thắt lưng ra dùng thắt lưng buộc chặt lại vào đầu giường, mạnh mẽ ép mở hai chân cô ra vắt hai bên hông mình. Cảnh Thiên hai mắt đỏ ngầu kéo khóa quần xuống, lôi ra vật gì đó, mạnh mẽ đâm vào.

Dù là anh say rượu làm càn nhưng tiếng thét chói tai của cô anh vẫn còn nhớ vô cùng rõ ràng.

Khóe mắt lại vô thức nhìn đến vết máu đỏ thẫm trên ga giường, Cảnh Thiên thật sự muốn một dao đâm chết bản thân cho xong.

"Khụ.. khụ, em lên giường ngồi nghỉ một lát, anh trở lại ngay đây." Nói rồi liền lập tức chống người ngồi dậy, Ngải Tình chưa kịp hỏi anh đi đâu thì bóng dáng cao lớn kia đã tọt nhanh ra khỏi phòng.

Ngải Tình chống hai tay lên mép giường lấy đà đứng dậy, cô đi tới tủ quần áo mở ra. Bên trong tủ gỗ chất đầy từng lớp từng lớp quần áo được xếp thẳng thóm, bên trái là của anh, bên phải là của cô.

Ngải Tình lấy vội một cái váy dài đem ra thay, xong xuôi cô mệt mỏi đi đến bên giường ngồi xuống, nhưng vết đỏ kia vẫn bắt mắt quá, cũng không còn hoảng hốt gì, Ngải Tình nhìn chăm chăm vào nó.

Tịch Ngải Tình à, lần đầu của mày trao không hề sai người chút nào đâu.

Trên người cô từ tối qua đến nay đều toàn là mồ hôi, nơi này lại không có phòng tắm riêng, mỗi dãy phòng sẽ có một cái nhưng điều kiện trong được tốt lắm, hư khóa hư chốt là chuyện bình thường.

Kiếp trước cô cực kỳ chán ghét anh, căm hận nơi tồi tàn này. Nhưng cô vẫn đều đặn một ngày hai lần cắn răng đi tìm anh, lý do đơn giản chính là bắt anh canh cửa bên ngoài cho mình tắm.

Cảnh Thiên rất tự giác trưa một cữ chiều một cữ về phòng gọi cô đi tắm, có hôm trời lạnh liền đi tới nhà bếp nấu một thùng nước nóng cho cô tắm. Đám đàn ông ở đây toàn là dùng sức mạnh kiếm tiền, phụ nữ thì ở nhà làm việc và chăm con, mấy chuyện hầu hạ phụ nữ như vậy còn hiếm hơn cả báo hoa mai.

Bọn họ đâu biết anh không chỉ hầu hạ cô mà còn là cưng chiều hết mực. Cô thường ngày sẽ không chấp nhận ra sảnh lớn ăn cơm cùng với bọn họ, Cảnh Thiên mỗi ngày đi ăn cơm sẽ đem về một phần cho cô. Cô không ăn rau cũng không thích ăn trứng, mỗi bữa đều bỏ lại những thứ này, chỉ có thịt là cô sẽ ăn nhiều thêm một chút.

Cảnh Thiên dọn khay cơm vài lần đã nhận ra, từ đó về sau trong khay cơm anh mang về không xuất hiện những thứ đó nữa, chỉ toàn là cơm và nhiều thịt. Có một lần cô đến tháng, không chịu được đành phải ra ngoài tìm một người phụ nữ cầu giúp đỡ, người phụ nữ tên là A Nhị, chồng cô tên A Bái, rất tốt bụng. Sau khi lấy mấy miếng băng vệ sinh lén lút đưa cô còn không quên kéo cô lại nói mấy câu.

"Em dâu à em thật có phước đó, mỗi bữa ăn Cảnh Thiên đều gắp hết thịt của mình qua cho em, còn bản thân thì chỉ ăn rau củ, thỉnh thoảng có trứng thì họa may có chút dinh dưỡng, đám đàn ông đó phần cơm đều nhiều thịt hơn của chúng ta, chị cũng thèm mà trước nay A Bái chỉ nhường cho chị một lần là lúc lần đầu mang thai thôi đấy."

Thú rừng được bắt về nhiều nhưng số người ở đây cũng đông, đám đàn ông cũng không rảnh suốt ngày đi săn. Mỗi phần cơm đều phân chia rõ rệt, là Cảnh Thiên thương cô nên mới nhường cho cô, cô còn không biết ơn ngược lại nghĩ rằng anh chưa có được cô nên mới hiến kế như thế.

Chốc lát sau căn phòng lại vang lên tiếng mở cửa, Cảnh Thiên gấp gáp bước vào, trên tay còn cầm theo một hộp thuốc màu xanh lá.

Ở gần đó có một ngôi nhà sàn của ông lão buôn thường xuyên đem mấy đồ cướp được đem bán rồi chia tiền lại với mấy hộ dân khác. Ông là người duy nhất được ra bên ngoài, nên mua về không ít mấy loại thuốc men người ta hay dùng, có thể xem như một tiệm thuốc nho nhỏ. Anh đưa hộp thuốc cho cô, mắt như có như không liếc đến hai đùi cô nhưng mà là lên trên...chút nữa.

Ngải Tình xấu hổ đỏ bừng mặc, đưa hai tay nhận lấy, nhìn thấy hai chữ thuốc mỡ trên hộp mặt cô càng đỏ hơn, chỉ hận không thể chui luôn xuống đất.

Cảnh Thiên nhìn cô đỏ mặt ái ngại mà trong lòng thật muốn bật cười, đáng yêu thật. Chỉ có điều anh không dám, cô chỉ mới có thái độ tốt với anh một xíu là anh đã sung sướng ngất ngây rồi, Cảnh Thiên chỉ biết lấy nắm tay che miệng giả vờ ho.

"Khụ.. anh ra ngoài đây." Đưa thuốc cho người ta thì phải đến công đoạn bôi thuốc giúp. Nhưng mà...anh vẫn chưa muốn chết, nói xong liền lập tức chạy ra ngoài.

Ngải Tình bất ngờ lập tức nhào đến nắm tay anh lại, sao anh cứ muốn đi hoài vậy chứ.

Không được, theo như tình tiết ở kiếp trước thì sau khi anh cưỡng ép cô, cô liền sinh hận. Vài ngày sao trùng hợp có một vài người đàn ông trong bản vẫn chưa có vợ bắt về đây một số cô gái thành phố đang đi du lịch cùng nhau.

Thật chất cô ta chính là người tên tra nam kia phái tới, yêu cầu cô phải quyến rũ ngọt ngào với Cảnh Thiên để điều tra ra thời gian chuyến hàng gì đó từ Campuchia chở đến.

Mà càng thú vị hơn là ả Đinh Vy Vy đó sau này lại chính là tiểu tam Tĩnh Bách Xuyên nuôi bên ngoài, cô tin tưởng cô ta, lúc ở nơi này lợi dụng Cảnh Thiên mà cho cô ta sống sung sướng hơn mấy người phụ nữ kia một chút. Không ngờ cô ta về lại nói với Tĩnh Bách Xuyên là ngày nào cô cũng bị Cảnh Thiên đè lên giường, làm chuyện đó ở vườn cây cũng có. Con mẹ nó Đinh Vy Vy, có giỏi thì nhanh đến đây.

Có điều người cô ta lấy khi ở đây là một người đàn ông hiền lành, cô ta không cho phép liền không dám động đến cô ta.

Người sắp xếp vợ cho bọn họ là Lão bà ở dãy bên, là vợ của bản trưởng đã mất. Nơi đây ngoại trừ ông trùm đang sống riêng ở nơi khác, thì Cảnh Thiên con nuôi ông ta là có quyền hạn nhất, có điều tên khốn này kiếp trước lại máu lạnh vô tình thiêu chết anh.

Vì Đinh Vy Vy kiếp trước trở về vẫn còn trong sạch, còn cô đã có quan hệ với anh nên sau khi Tĩnh Bách Xuyên tham gia buôn lậu lô vũ khí bị bắt vào tù, cô dùng cả Tịch gia cứu hắn ra ngoài, sau khi cô trắng tay trở thành kẻ ăn bám, hắn ngày ngày đều lôi cô ra đánh đập, còn dẫn cả Đinh Vy Vy về ân ái.

Lần này cô ta tuyệt đối không thể được yên bình như vậy, cô ta nói cô ngày ngày lên giường cùng anh thì cô liền như thế. Cảnh Thiên không quan tâm đến chuyện vợ chồng người khác nhưng anh nhất định sẽ nghe lời cô, có điều bây giờ quan hệ hai người vẫn chưa tốt lắm, nếu cô khăn khăn đòi anh làm điều gì nhất định sẽ sinh ra nghi ngờ.

________

[Trọng sinh] Thiên Võng (H) được đăng duy nhất tại Mangatoon, Noveltoon.

Những nơi khác đều là sao chép, hãy đọc chính chủ để được cập nhật chương nhanh nhất và chính xác nhất.

_Song Tước_

Chuyện này và bộ Trọng sinh -Bù đắp cho lão công chiếm hữu điều là mình (Song Tước) viết, không phải truyện edit. Xin cảm ơn các bạn, nếu các bạn có yêu thích truyện này hãy cho mình một like, vote, cmt để truyện nhanh chóng được ký hợp đồng và Tước sẽ lên lịch đăng chương cho các bạn.

Xin cảm ơn!