Trọng sinh thay đổi thời đại

Chương 991: Hợp Đồng (3)




Y Thanh còn phải quay về Thượng Hải xử lý một số chuyện, có khoản tiền này, vừa vặn để cho nàng mua một căn phòng ở cư xá tốt.

Sáu giờ chiều.

Lâm Nhị Hổ lái xe, đưa Y Thanh tới ga tàu, thân là người đại diện, Trần Hồng cũng theo nàng một chỗ về Thượng Hải.

"Lão bản, vừa rồi chính là Y Thanh sao?"

Trên đường đi, Lâm Nhị Hổ cũng không lên tiếng, thẳng đến khi hai người xuống xe, hắn mới nhịn không được hỏi.

"Đúng vậy a."

"Ta còn tưởng người với người lớn lên giống nhau, hóa ra là nàng ta thật." Lâm Nhị Hổ cảm thám nói.

Thân là một người trẻ tuổi, Lâm Nhị Hổ cũng thường xuyên lên Csite, đối với Y Thanh cũng hết sức quen thuộc.

"Lão bản, chúng ta bây giờ đi đâu?"

Lâm Nhị Hổ cũng không suy nghĩ nhiều, làm một tài xế chuyên nghiệp, vì lão bản phục vụ mới là sự tình trọng yếu nhất.

Lục Dương nhìn nhìn điện thoại.

Lập tức nói: "Đi khu Đại học thành Đông, ta có chút việc."

"Tốt."

Lâm Nhị Hổ nhẹ gật đầu, không hỏi nhiều, xe quay đầu, liền hướng phía Khu Đại Học Thành Đông đi tới.

20 phút sau.

Xe đến nơi.

Lục Dương nói Lâm Nhi Hổ đem xe đỗ ven đường, bản thân hướng chợ đêm đi bộ tứi.

Chợ đêm hết sức phồn hoa, khắp nơi đều là nam nữ trẻ tuổi, Lục Dương trực tiếp hướng cửa hàng quần áo đi đến, thời điểm vừa rồi xuống xe đã gọi điện qua, đi tới, nhìn thấy một đám người Chu Đình Đình chờ ngoài cửa.

"Đợi ta sao?"

Lục Dương.

Sau đó, hắn nhìn nữ nhân bên cạnh Tiền Tiểu Hoa.

Nữ nhân này ước chừng khoản bốn mươi tuổi, trải qua năm tháng nên trên trán xuất hiện nếp nhăn, trang điểm nhẹ nhàng, thuộc loại tiêu chuẩn giáo viên vùng nông thông."

Đây đại khái là dì nhỏ đi.

"Lục Dương, đây là mẹ của ta."

Tiền Tiểu Hoa mở miệng nói ra.

"A, xin chào dì nhỏ, cháu là Lục Dương....Mẹ của cháu tên Tiền Vân.'

"Cháu chính là Lục Dương sao, cảm ơn cháu đã chiếu cố cho Tiểu Hoa."

Từ Lục Dương nhìn thoáng qua, Tiền Tiểu Hồng liền đánh giá Lục Dương, tuy rằng chưa gặp qua, nhưng làm cho nàng có cảm giác quen thuộc.

"Dì nhỏ, Tiểu Hoa là biểu tỷ của ta, chiếu cố nàng là chuyện nên làm đấy."

Lục Dương cười cười.

Tiền Tiểu Hoa nói ra: "Thời điểm ngươi giúp ta, còn không biết chúng ta có mối quan hệ như vậy."

"Cái kia không phải vì Chu Đình Đình sao, dù sao cũng đều giống nhau cả."

Lục Dương cười cười.

"Đi thôi, chúng ta đi vào trong ngồi đi."

Trong tiệm có mấy vị khách, bất quá đã có nhân viên phụng bồi, không cần bọn hắn đi tới hỗ trợ, mấy người cùng nhau đi vào...

Hàn huyên một hồi, coi như quen biết, Lục Dương muốn biết phương thức liên lạc của Tiền Tiểu Hồng, thời điểm lần sau mẹ mình tới Lục Thành, có thể đi qua thăm hỏi.

Biết được Tiền Tiểu Hồng muốn rời đi, Lục Dương nói ra: "Dì nhỏ, Lục Thành cũng có chỗ ở, sao không ở lại nhiều thêm vài ngày, hơn nữa trời lúc này cũng tối."

"Không không không, ngày mai trường học đã bắt đầu vào học, phải phải trở về, cũng không xa, ngồi xe một tiếng là tới, dì đã nói đồng hương, đợi lát nữa nàng chạy xe ngang qua đây rồi cùng nhau trở về."

Nghe nói như thế, Lục Dương cũn gkhoong nói gì.

Chỉ đáng tiếc, bà ngoại không ở Lục Thành, bằng không có thể gặp cô con gái này của mình rồi.

Chuyện năm đó, là nhà bọn hắn làm không đúng.

Nhưng mà, Lục Dương cũng không thể đi trách trưởng bối nhà mình, ngoại công đã không còn, bà ngoại hơn bảy mươi tuổi, hơn nữa thời điểm lúc đó không giống bây giờ, sinh liên tục ra ba cô con gái, chỉ dựa vào thu thập của mình ngoại công, chưa hẳn có thể nuôi dưỡng tốt được, huống chi, lúc kia nông thôn đều ưu tiên con trai hơn con gái, bà ngoại khẳng định phải sinh thêm, vì vậy đem đưa con nhỏ nhất của mình cho người khác nuôi nấng, cũng chỉ là lựa chọn bất đắc dĩ.

Uống thêm vài hớp trà.

Tiền Tiểu Hồng vốn nói rời đi, nhưng đợi một hồi xe cũng chưa đến đây, nàng chỉ có thể gọi điện qua, nhưng mà, xe xảy ra vấn đề rồi...Còn không biết khi nào mới sửa xong.

Mắt nhìn thời gian càng ngày càng muộn, Tiền Tiểu Hồng có chút sốt ruột, vì bồi chơi với con gái, nàng ở đây đã hai ngày, ngày mai phải dạy học nên tối nay mới vội vàng trở về.

"Dì nhỏ, xe của cháy dừng bên ngoài đường, lái xe cũng ở đây, hay là dì dẫn đường, để cháu nói hắn trở dì về."

Lục Dương nói ra.

"Chuyện này cũng quá phiền toái rồi."

Tiền Tiểu Hồng nói ra.

"Dì nhỏ, đều là người một nhà, khách khí làm gì."

Nghe thấy xưng hô người một nhà, Tiền Tiểu Hồng không nói gì thêm, Tiền Tiểu Hoa cũng nói: "Mẹ, để Lục Dương lái xe trở mẹ về, chờ xe sửa xong còn không biết lúc nào, vạn nhất hôm nay không xong thì sao?"

"Đi đi."

Tiền Tiểu Hồng nhẹ gật đầu, cuối cùng tiếp nhận đề nghị này.

Thời điểm đến đây nàng mang khà nhiều đồ, thời điểm đi về, chỉ còn lại một cái túi, bên trong là mấy bộ quần áo mùa hè mà Tiền Tiểu Hoa cố ý chọn lựa, mấy người cùng nhau đi đến ven đường.

Lục Dương nói vài câu, Lâm Nhị Hổ liền lái xe mang theo Tiền Tiểu Hồng rời đi.

Tiền Tiểu Hoa vẫy vẫy tay.

Chu Đình Đình cùng Lục Dương đứng ở phía sau.

Nhìn xe dần dần rời đi.

Chu Đình Đình hỏi: "Vẫn là chiếc xe lúc trước, sao không chạy vào đây?"

"Đây không phải sợ em nhìn thấy rồi thương tâm sao?"

Lục Dương nhỏ giọng nói ra.

Chu Đình Đình nghĩ đến lần trước đi tới Đại Học gặp gỡ Lục Dương, gặp phải tình cảnh như vậy, nhịn không được chu miệng lên, nói ra: "Vậy tối nay anh có về không?"

"Xe đều lái xe rồi, làm sao mà về, hay là em tính tặng anh chiếc xe điện?"

Lục Dương trêu ghẹo nói.

"Em không tặng đâu."

Chu Đình Đình nổi giận.

"Vậy thì đúng lúc, đêm nay anh ở lại đây."

Cảm nhận được tâm tình của người bên cạnh, Lục Dương đem nàng ôm vào trong ngực.