Nhà khách Kim Hâm, trong phòng nhỏ.
Tiếng cười của nữ nhân hết sức chói tái, Siêu ca thì mặt đỏ như đít khỉ, hắn hận không thể dùng ngón chân mình đào một cái lỗ mà chui vào, tên tuổi một đời của Siêu ca hắn, cứ như vậy bị phá hủy...
Nữ nhân nhìn nhìn video hai lần, cười hì hì nói: "Tiểu ca ca, ta biết rõ ngươi là sinh viên đại học khoa học kỹ thuật Hà Đông đấy, video ta lưu rồi, nếu ngươi dám báo án, ta liền cho bạn học cùng lão sư của ngươi thưởng thúc vũ đạo của ngươi một chút."
Trong lòng Siêu ca nguội lạnh.
Hắn hiện tại chỉ muốn về nhà mà thôi, nếu để chuyện này cho cả trường học biết, cho đồng học thấy điệu nhảy này của mình.....Mẹ kiếp, Siêu ca cũng không dám nghĩ tiếp, chuyện này so với chuyện của Triệu Sảng lần trước, còn kích thích hơn nhiền.
Nữ nhân này!
Quá hèn hạ.
Trong lòng Siêu ca tức giận không thôi, nhưng cũng không dám biểu hiện ra ngoài, hắn rất lo lắng hai người này, có thể dùng chuyện này uy hiếp tới hắn, coi hắn thành máy ATM để rút tiền.
Vào đúng lúc này.
Tay cầm cửa bỗng nhiên nhúc nhích, cửa được mở ra.
Siêu ca nhìn vậy liền kinh hỉ, hắn vốn còn tưởng là Lưu Lỗi đến, đang ở ngoài cửa, vậy mà người bước vào là một nam nhân lạ lẫm, đi trước là một nhân viên cầm chìa khóa phòng...
Người ở phía ngoài ai nấy đều sắc mặt nghiêm túc.
"Các ngươi làm cái gì vậy, cút ra ngoài cho ta."
Đại hán lộ ra hình xăm đại bại trên tay, biểu lộ hung ác.
Hắn lấy ra túi bấm từ trong áo, muốn đem đám người này dọa đi.
Nhưng mà, thời điểm hắn gần đi tới, một người trong số đối phương móc ra giấy chứng nhận, nói: "Cảnh sát!"
Nhìn huy hiệu cảnh sát trên tay, toàn thân đại hán run lên, vội vàng dừng bước lại, lộ ra ánh mắt sợ hãi.
Thấy thế, Siêu ca cũng liền vội vàng cầu cứu, hô: "Cứu ta....Ta bị bọn hắn lừa."
Cảnh sát mặc thường phục nhìn thoáng qua Siêu ca, lại nhìn hai người một chút, liền hiểu rõ tình huống thế nào, hắn nghiêm nghị nói ra: "Hạ dao xuống, hai tay ôm đầu, ngồi xổm..."
Đùng một tiếng, cây dao bấm rơi trên mặt đất.
Đại hán xăm mình mới vừa rồi còn hung ác, giờ phút này đã dịu dàng ngoan ngoãn như một con gà, vội vàng ôm đầu xuống, còn nói: "Cảnh sát thúc thúc, chúng ta chỉ đùa giỡn với nhau một chút thôi."
Nữ nhân khinh bỉ nhìn thoáng qua nam nhân, lại hung dữ nhìn thoáng qua Siêu ca, cũng ôm đầu ngồi xuống.
Quá trình điều tra rất đơn giản.
Tìm hiểu một chút thân phận liền rõ, hai người này đã từng có tiền án, còn Siêu ca chỉ là sinh viên, người sáng suốt cũng biết tình huống thế nào...
Siêu ca được cứu, có thể mặc lại quần áo của mình.
Nhưng tâm tình của hắn cũng không nhẹ nhõm nổi, bởi vì video kia vẫn còn trên tay nữ nhân. Đó là một thùng thuốc súng, nếu như không bị xóa, vậy thì sự trong sạch của mình liền xong rồi.
Sau khi một nam một nữ bị không chế, Siêu ca mới đi ra ngoài, Lục Dương cùng Lưu Lỗi cũng thoải mái đi đến.
"Siêu ca, không sao chứ."
Lưu Lỗi liền đánh giá toàn thân Đinh Siêu, thấy trên người hắn không có vết thương, lại nhấc chân đá một cước vào mông, nói ra: "Lão tử còn tưởng ngươi bị bắt cóc rồi."
"Không sao, không sao...Cảm ơn Lỗi ca, cảm ơn Lục ca."
Đinh Siêu cũng đoán được là Lục Dương cùng Lưu Lỗi cứu mình, cũng may bọn hắn tìm cảnh sát, không có mang đồng học tới, bằng không Siêu ca đã không còn mặt mũi gặp người.
"Siêu ca, lần sau cẩn thận, thiên hạ nào có bữa cơm nào miễn phí..."Lục Dương bất đắc dĩ lắc đầu.
Đinh Siêu nhẹ gật đầu, hắn thề về sau sẽ tuyệt đối không hẹn hò loạn, nhìn cảnh sát đem tàng vật toàn bộ đóng gói lại, Siêu ca cẩn thận từng li từng tí đi tới.
Một viên cảnh sát nhìn hắn, hỏi: "Có chuyện gì không? Lấy tiền à? Mấy thứ này bây giờ là chứng cứ, đợi qua vài ngày nữa sẽ trả cho ngươi, ngươi tự mình tới lấy là được."
Siêu ca lắc đầu, nói ra: "Không phải, không phải, có thể đem cái điện thoại kia cho ta nhìn một chút được không?"
Siêu ca chỉ chỉ vào cái điện thoại nữ nhân dùng để quay, ở trong đó có một quả boom mà hắn không muốn xuất hiện.
"Hả? Tại sao"
Đối phương nghiêm túc hỏi.
"Chuyện này..."
Siêu ca ấp úng.
"Đùng."Lời còn chưa nói hết, cái ót đã bị Lưu Lỗi vỗ một phát, Lưu Lỗi nói ra: "Siêu ca, nói thẳng ra đi, cho mấy vị cảnh sát này biết còn giúp chứ?"
Đinh Siêu cắn răng một cái, bằng bất cứ giá nào cũng phải xóa đoạn video này đi, hắn nói ra: "Trong điện thoại của nữ nhân kia có quay clip đau mắt về ta, nhất định phải xóa nó đi, bằng không phát ra ngoài, ta liền xong đời...."
Nghe nói như thế.
Cảnh quan cầm lấy điện thoại mở lên.
Mấy người xung quanh cũng bu lại.
"Cảm ơn ngươi đã cung cấp chứng cứ...Có thứ này, quá trình định tội càng thêm nhiều chứng cứ."
Hiển nhiên, đối phương cũng không có ý định giao điện thoại cho Siêu ca, cũng căn bản không có ý định xóa đi đoạn video này, làm vậy là tiêu hủy chứng cớ a.
Nhìn thấy đối phương muốn mở ra video xem, Siêu ca mở to hai mắt mà nhìn ,vội vàng nói: "Không được mở."
Đối phương khẽ nhíu mày, nghiêm túc nói: "Ngươi yên tâm, chúng ta đều là người nhận qua huấn luyện chuyên nghiệp, mặc kệ nội dung video ra sao, chúng ta cũng không để trong lòng, hơn nữa, mấy thứ này cũng sẽ không truyền ra ngoài."
Nói xong, đối phương mở video lên
Sau đó trong phòng liền truyền đến một tràng tiếng cười, Siêu ca cũng mặt mày xám xịt chạy ra khỏi nhà khách.
"Được...Siêu ca....Không sao đâu, không sao, chúng ta tuyệt đối sẽ không nói với những người khác đâu." Ngoài đường, đối diện nhà khách, Lưu Lỗi cố nén cười, an ủi.
Vừa rồi hắn cùng Lục Dương cũng nhìn được nội dung đoạn video, trong lòng không khỏi có thêm vài phần đồng tình với Siêu ca, Siêu ca thật sự bị hại quá thảm rồi.
Đinh Siêu nhìn dòng xe chạy qua chạy lại ngoài đường, trong lòng nổi lên một cỗ bi thương, hắn nói ra: "Bọn hắn không phải nói được huấn luyện chuyên nghiệp sao? Vì sao lại cười nhạo ta, ta thật sự muốn chết a."
"Siêu ca, đừng nghĩ quẩn, nhân sinh của ngươi giời mới bắt đầu, châm ngôn có câu nói rất hay, hết cơn khổ, liền đến ngày sung sướng...Giống như cổ phiếu vậy, ngày hôm qua giảm giá sập sàn, ngày hôm nay lại tăng kịch trần, những ngày tương sáng của ngươi còn ở phía sau."
Lục Dương cũng nói.
Siêu ca xoa xoa nước mũi, nói rA:" Thế nhưng còn có khủng hoảng kinh tế, còn có thiên tai....ô ô ô, nhân sinh của ta toàn là điều đau khổ..."
Dưới sự khuyên bảo của hai người, Siêu ca cũng có bậc thang bước xuống, cũng không nhắc lại sự tình đòi chết, ba người cùng đi tới một đồn công an phụ cận, ghi chép lời khai, đến hơn chín giờ thì xong, Lưu Lỗi dùng xe điện chở Siêu ca về ký túc xá, Lục Dương thì chặn lại một chiếc taxi, trở về chung cư Hoa Đình.
Một đêm không có chuyện gì xảy ra.
Ngày hôm sau.
Sáng sơm, Lục Dương lái xe đưa mẹ mình tới nhà ga, còn mua một vé vào tàu, đợi đến khi Tiền Vân ngồi xuống ghế, hắn mới yên tâm rời đi...
Cũng không lập tức về nhà.
Lục Dương lái xe thẳng đến trụ sợ công ty Sơn Hải Đại Hạ.
Trước khi đi, mẹ hắn còn giao pho cho một nhiệm vụ.
"Trương Bân."
Ở trước cửa công ty, Lục Dương thấy được Trương Bân đang trực, liền gọi một tiếng.
Thấy người kêu là lão bản, Trương Bân vội vàng đi tới.
"Trương Bân, Mọi rợ đâu?"
Lục Dương hỏi
Trương Bân nói ra: "Mọi rợ bị phân phối đến trực ở cửa sau, hiện tại có lẽ đang ở bên kia đi."
"Được, để ta tới xem.."