Sáng sớm.
Sau khi chạy bộ xong, Lục Dương liền hẹn Từ Phượng Niên ra gặp mặt, hắn cũng không quên sự tình mình đã đáp ứng với Lý Minh Bác.
Từ Phương Niện lúc này đã trở thành chủ quan kho của CCilicili, tiền lương một tháng cũng được mấy vạn, nói một câu tuổi trẻ tài cao cũng không sai.
"Còn chưa dọn nhà sao?"
Hai người ra khỏi cư xá, hướng phía trường học đi tới, Lục Dương mở miệng hỏi.
Từ Phương Niên bây giờ làm việc ở trụ sở mới, khoảng cách từ đây đến đó khá xa, nhưng hắn mỗi ngày đều đi xe bus đi làm, không quá thuận tiện, lần trước Từ Phượng Niên đã từng nói qua, sẽ chuyển sang thuê nhà của công ty.
Từ Phượng Niên cười cười: "Tính đổi đấy, nhưng về sau tính lại, cảm thấy cuối năm trực tiếp mua một căn là được rồi, thuê nhà dù sao cũng là nhà của người ta, cũng không dám lắp đặt thêm đồ dùng, hơn nữa đứa nhỏ cũng sắp đi học, phải làm cho nó cái hộ khẩu..."
Đổi lại trước kia, những lời ngày Từ Phượng Niên cũng không dám nói, hài tử của hắn đại khái sẽ đi học ở quê, vợ sẽ ở nhà chiếu cố, người một nhà chỉ có dịp lễ tết mới có cơ hội gặp nhau, sao có thể được như bây giờ, đoạn tụ ở Lục Thành.
"Nói cũng đúng, tiền lương của ngươi bây giờ, mua một căn phòng cũng rất đơn giản."
Lục Dương trả lời một câu, lại nói với bảo vệ một tiếng.
Từ Phượng Niên nói ra: "May mắn có chủ tịch dẫn đường."
Trong lòng Tự Phượng Niên cũng hiểu rõ, nếu như không phải bị Lục Dương nhìn trúng, cải biến nhân sinh của mình, thì bây giờ chỉ sợ hắn còn vui đầu ở công ty môi giới bất động sản, mỗi ngày chạy nhảy khắp nơi, gặp người nào cũng phải tươi cười.
So với cuộc sống bây giờ, giống như hai thế giới vậy.
"Ta giúp ngươi, cũng bởi vì ngươi có tác dụng." Nhìn căn tin trước mặt, Lục Dương nói thêm: "Đi, đến căn tin ăn chút cháo, ta có một người bạn muốn mua phòng ốc, ngươi giúp hắn phân tích một chút."
"Chuyện này cứ giao cho tôi." Trên mặt Từ Phượng Niên vui vẻ.
Trong căn tin.
Lý Minh Bác đã sớm mua đồ ăn, hắn và Thẩm Yên đã ngồi đợi tầm mười phút đồng hồ, nhìn thấy Lục Dương cùng Từ Phượng Niên một chỗ bước tới, hắn liền vội vàng đứng dậy đi tới.
Lục Dương giới thiệu nói: "Đây là một người bạn của ta, Từ Phượng Niên, lúc trước làm trong công ty môi giới bất động sản, các ngươi muốn biết chuyện gì về phòng ốc, có thể hỏi hắn."
"Từ ca, xin chào, ta là Lý Minh Bác."
Lý Minh Bác thập phần khách khí, cùng Từ Phượng Niên nắm tay.
"Xin chào, cảm ơn lòng tốt của ngươi."
Từ Phương Niên nhìn cháo cùng bánh bao trên bàn, biết Lý Minh Bác sớm mua lấy lòng.
Lý Minh Bác nói ra: "Không cần khách khí, ta còn làm phiền ngươi nhiều."
Hai người trò chuyện.
Lục Dương đối với chuyện mua phòng ốc cũng không hiểu lắm, mặc dù hắn đã mua được mấy căn, nhưng bởi vì hắn có tiền, nên trực tiếp lấy tiền mua thẳng là được rồi, nhưng Lý Minh Bác thì khác, tài chính của hắn có hạn, cần phải chọn lựa sao cho hợp lý, hơn nữa còn phải vay.
"Ngươi muốn phòng thế nào."
Vừa ăn, Từ Phượng Niên vừa nói.
Bánh bao trước mặt Lý Minh Bác một mực không nhúc nhích, hắn nói ra: "Tài chính của ta không nhiều lắm, kiếm căn tầm 80 mét vuông là được, tốt nhất là một căn có ba phòng."
Đây cũng dự tính của Lý Minh Bác, ba phòng vừa vặn, hắn và Thẩm Yên ở một phòng, về sau có hài tử, liền có thể để ở phòng khác, còn phòng còn lại lưu cho mẹ hắn, nếu như mua được phòng ở trong thành thị, Lý Minh Bác nhất định sẽ đón mẹ từ trong núi tới, hắn nỗ lực tiếp kiệm như vậy, cũng vì điều này.
"Ba phòng ngủ 80-90m2 à, vậy thì diện tích hơi nhỏ đấy, kỳ thật nếu diện tích vậy thì mua hai phòng là tốt nhất, như vậy không gian mới rộng rãi, không bị chật hẹp, mà ngươi có bao nhiêu tài chính?"
Từ Phượng Niên phân tích nói.
Lý Mịnh Bác vội vàng trả lời: "Đại khái tầm mười chín vạn (190.000), mua trả góp..."
Từ Phượng Niên suy nghĩ một chút: "Mười chín vạn, ở Lục Thành mua một căn phòng ba phòng ngủ cũng là chuyện dễ dàng, bất quá, hơi có một chút vấn đề, các ngươi giống như đều là sinh viên, không có công việc, không có bảo hiểm, ngân hàng sẽ không dễ dàng cho vay đâu."
"Chuyện này..." Lý Minh Bác cùng Thẩm Yên liếc nhìn nhau, bọn hắn quả thực chưa từng suy nghĩ qua chuyện này, bọn họ đều là sinh viên, không nghĩ tới muốn mua phòng ốc trả góp không hề đơn giản.
"Sinh viên mà nói, chỉ có thể thanh toán một lần thôi sao?" Lý Minh Bác lo lắng hỏi.
Hắn không muốn kế hoạch mua nhà của bản thân, bởi vì xuất thân của mình bây giờ, còn chưa bắt đầu mà đã kết thúc.
Nếu mà muốn thanh toán một lần, hắn phải tích lũy thêm mấy năm nữa mới được.
Từ Phượng Niên cười cười, nói ra: "Kỳ thật cũng không phải không có biện pháp, vay tiền mua nhà không có vật thế chất, ngay cả khi không có thu nhập, cũng không phải không có cách nào giải quyết, chỉ cần bỏ ra chút tiền mua bảo hiểm liền không thành vấn đề, nếu như mua phòng mà nói, còn có thể đơn giản hơn một chút, chỉ cần trả đủ tiên đặt cọc, bên phía khai phát sẽ thương lượng với ngân hàng, bọn họ sẽ hỗ trợ giải quyết điều này, đương nhiên cũng chưa nhất định thành công, ngươi có nguồn thu nhập không?"
Lục Dương đang ăn cơm, xen vào một câu, nói: "Minh Bác ở Tây Môn có một cửa hàng bán quần áo, một tháng thu nhập được bảy tám nghìn, số tiền này do hắn tích lũy hơn một năm bán hàng đấy, trả góp không có vấn đề..."
"Một tháng bảy tám nghìn, nhiều vậy sao..."
Trong lòng Từ Phượng Niên âm thầm kinh hãi.
Lúc trước thời điểm hắn làm môi giới, nếu như không tính hoa hồng, chỉ nhìn một cách đơn thuần, một tháng cũng chỉ được hơn hai nghìn, biết vậy nghỉ việc đi bán quần áo thì hơn..
Từ Phượng Niên nói ra: "Ngươi đã có nguồn thu nhập, vậy vấn đề vay tiền liền không phải vấn dề, không nghĩ tới ngươi còn là sinh viên, mà đã kiếm được nhiều tiền như vậy, quả nhiên là sinh viên...."
Từ Phượng Niên không có trải qua cuộc sống đại học, nên đối với sinh viên vẫn tương đối hâm mộ.
Lý Minh Bác gãi gãi đầu, nói ra: 'Kỳ thật học đại học hay không cũng vậy, ta cũng may mắn có Lục ca trợ giúp, chuyện bán quần áo là do hắn mang theo ta, hiện tại mỗi lần nhập hàng, vẫn còn nhờ Lục ca hỗ trợ..."
Nghe được có Lục Dương hỗ trợ, Từ Phượng Niên cũng không ngoài ý muốn, có lão bản thế này hỗ trợ, ngươi không muốn kiếm tiền được cũng khó.
Nhảy vọt qua chủ đề cho vay, Từ Phượng Niên lại hỏi: "Đã nghĩ tới muốn mua phòng ở đâu chưa?"
Lý Minh Bác nhìn nhìn Thẩm Yên, nói ra: "Kỳ thật, ta muốn mua một căn phòng cạnh trường học, không biết bên này giá cả thế nào ,có mua nổi không."
Đại học còn hai năm nữa mới tốt nghiệp, mua phòng quá xa cũng quá bất tiện, hơn nữa, hắn cũng không cách nào cùng Thẩm Yến qua chỗ đó hưởng thụ thế giới hai người, dù sao cũng còn phải đi học.
Phòng ở mua gần trường là tốt nhất, Lý Minh Bác cũng rất ưu thích cư xá của Lục Dương, nhưng có chút bận tâm sợ bản thân không mua nổi, Lục Dương lần trước từng nói, căn phòng hắn mua hết gần một triệu.
Dựa theo hợp đồng đặt cọc trước 30%, Lý Minh Bác chỉ có chi cho một căn phòng không vượt quá sáu mươi vạn, dù sao cũng phải để một chút tiền trang trí, cùng phí sữa chửa bảo hành các loại...
Nghe Lý Minh Bác nói xong, Từ Phượng Niên nói ra: "Phòng ở phụ cận trường học, kỳ thật có ba nơi, bên phía Đông hai cái, bên Tây Môn một cái, còn có phòng của công nhân viên chức trong trường các ngươi nữa, chỉ cách trường học một bức trường, kỳ thật cũng có thể mua được, chỉ là khống có giấy chứng nhận tài sản, nhưng sét về giả cả thì tiện nghi hơn một chút, nếu như để ở không bán, cũng không tệ..."
"Từ ca, có đề cừ gì không?"
Lý Minh Bác hỏi.