Trọng sinh thay đổi thời đại

Chương 706: Không Cần Lo Lắng




Công ty vẫn bình thường như cũ.

Lục Dương trực tiếp đi vào văn phòng Lữ Tiểu Vũ, lúc này cũng hơn tám giờ, dựa theo thói quen thường ngày, giờ này Lữ Tiểu Vũ đã bắt đầu một ngày công tác mới....

Trong văn phòng vẫn như cũ nồng đầm mùi cà phê.

Sau khi vào cửa, Lục Dương cố ý để hờ cửa ra một chút.

"Rời xa ta một chút."

Lữ Tiểu Vũ thấy Lục Dương vào phòng, nàng có chút khẩn trương nói.

Lục Dương: ??

Tình huống gì đây?

"Làm sao vậy."

Lục Dương dừng lại nguyên chỗ, có chút kinh ngạc hỏi.

"Ta bị cảm...Hắt xì..." Vừa mới dứt lời, Lữ Tiểu Vũ đã hắt xì một cái, nước mũi hai bên chảy ra, nàng tranh thủ thời gian lấy mấy tấm khăn giấy, ở dưới mũi lau lau.

"Sao lại bị cảm vậy."

Lục Dương hỏi.

Lữ Tiểu Vũ đem giấy vo thành một đoàn, sau đó ném vào trong thùng rác, có chút không cam lòng nói: "Còn không phải do ngươi, mỗi ngày đều chạy đi đâu chơi, đêm qua, ứng dụng video ngắn của CCilicili được đưa lên sử dụng, ta ở bên bộ phận kỹ thuật ngây ngốc đến hơn ba giờ sáng, lúc ra về bị gió thổi vào, nên bây giờ bị cảm."

"Đi bệnh viện khám chưa?"

Lục Dương có chút lo lắng.

Đồng chí Tiểu Vũ không thể ngã xuống ở đây được.

Công ty hiện tại thiếu ai cũng không sao, nhưng duy nhất chỉ không thể thiếu Lữ Tiểu Vũ.

Thấy bộ dạng lão bản ân cần, trong lòng Lữ Tiểu Vũ hơi có chút cảm động, nàng nói ra: "Còn chưa...Đợi lát nữa nghỉ trưa ta đi đến viện Y Học nhìn xem..."

"Còn chờ đến trưa gì nữa, đi ngay bây giờ đi..."

Lục Dương nghiêm túc nói, hắn trực tiếp đi thẳng tới chỗ Lữ Tiểu Vũ.

"Bản kế hoạch công tác ngày hôm nay ta còn chưa viết xong..."

Trước mỗi ngày đi làm, Lữ Tiểu Vũ sẽ viết ra một bản kế hoạch công tác đơn giản, xong rồi liền an bài xuống....Từng ban ngành sẽ dựa theo kế hoạch ngày hôm đó mà tiến hành làm việc.

Lục Dương trực tiếp tiến lên, nắm lấy cánh tay nhỏ nhắn của Lữ Tiểu Vũ, sau đó nâng nàng dậy: "Bệnh đến thế này rồi, còn viết kế hoạch làm gì nữa, nhưng quản lý của công ty cũng không phải trẻ nhỏ cần dạy...Đi thôi, bây giờ chúng ta đến viện Y Học, ta đi cùng với ngươi, vừa vặn có một số việc ta cần nói với ngươi một chút..."

Lữ Tiểu Vũ không nghĩ tới, Lục Dương biết mình bị cảm, vậy mà còn dám tới đây tiếc xúc, nàng vỗ vỗ tay Lục Dương, hỏi: "Ngươi không sợ bị ta lây bệnh à."

"Sợ cái gì, đề kháng ta tốt."

Lục Dương tuyệt đối không lo lắng.

Thời điểm chuyển mùa, hắn còn mang theo một thân cảm mạo đi thi đỗ đại học đây này, mấy thứ này căn bản tính là gì. Hơn nữa thân thể Lục Dương lúc này tốt hơn trước rất nhiều, hoàn toàn không cần lo lắng vấn đề nhỏ đấy.

"Vậy ngươi buông tay trước đi..."

Lữ Tiểu Vũ nói ra, nàng có chút bận tâm tình cảnh này bị những người khác trong công ty thấy được.

Lục Dương buông tay ra.

Lữ Tiểu Vũ gõ gõ bàn phím vài cái, ở trong nhóm quản lý, nói đơn giản kế hoạch công tác ngày hôm nay, sau đó đứng dậy, cầm lấy áo khoắc trên ghế mặc lên người, lại ho khan hai tiếng, sau đó cùng theo Lục Dương đi ra khỏi phòng làm việc.

Nhiệt độ bên ngoài đã hạ thấp xuống rất nhiều.

Đã có vài phần sắc thu.

Lục Dương hiểu rõ, thời tiết này sẽ không kéo dài được bao lâu, khả năng chỉ cần một trận mưa, Lục Thành sẽ trực tiếp biến từ mùa thu thành mua đông....Giống như năm trước vậy.

Từ vườn khởi nghiệp đi thẳng tới viện Y Học.

Lục Dương tìm một bác sĩ hỗ trợ khám bệnh.

Bác sĩ đo nhiệt độ cơ thể, lại kiểm tra đơn giản một chút, nhìn Lục Dương nói ra: "Bạn gái của ngươi không có vấn đề gì, chỉ là cảm mạo bình thường một chút, uống một chút thuốc, lại nghỉ ngơi hai ngày là tốt rồi..."

"Ta không phải là bạn gái hắn."

Nghe được bác sĩ nói vậy, Lữ Tiểu Vũ trừng mắt nhìn lại một cái.

Bác sĩ cười ha hả nói: "Ài, những thứ này các ngươi tưởng ta không biết sao? Không phải bạn trai, thì cùng ngươi đi khám bệnh làm gì?"

Bác sĩ lấy ra một tờ đơn, viết trên đó vài dòng.

Lục Dương nhận lấy, lại đem Lữ Tiểu Vũ như thể muốn giải thích điều gì, kéo đi ra ngoài.

"Người ta nói một câu, ngươi cũng không mất miếng thịt nào."

Ra ngoài cửa, Lục Dương nói.

"Hừ...Ai bảo hắn ăn nói linh tinh."

Lữ Tiểu Vũ có chút khó chịu.

"Được rồi, được rồi, ngươi muốn làm bạn gái của ta, còn phải được ta đồng ý? Với lại chúng ta chỉ có một quan hệ hợp tác làm ăn, không thể trộn lẫn vào những thứ khác..."

Lục Dương tiêm cho Lữ Tiểu Vũ một liều thuốc an thần.

Tỏ vẻ bản thân mình đối với nàng không chút hứng thú.

Đi tới tiệm thuốc nộp tiền, lại đợi một hồi, một hộ sĩ trẻ tuổi cầm bình truyền dịch đi tới.

"Ai là Lữ Tiểu Vũ."

"Đây."

Lục Dương chỉ vào bạn học Tiểu Vũ.

Nhìn hộ sĩ đem hai bình truyền dịch điều chỉnh xong, lại thấy cây kim tỏa ra ánh sáng hàn quang, sắc mặt Lữ Tiểu Vũ có chút trắng bệch, Lục Dương có chút kinh ngạc, không nghĩ tới một người không sợ trời không sợ đất như Lữ Tiểu Vũ, lại đi sợ kim tiêm.

"Đưa tay ra..."

Lữ Tiểu Vũ khó khăn vươn tay, lại đem đầu xoay đi chỗ khác, không dám nhìn ống tiêm.

Ông tiêm chậm rãi đâm vào trong thịt, Lục Dương rõ ràng có thể thấy được thần sắc biến hóa của đồng học Tiểu Vũ, Lữ Tiểu Vũ bây giờ giống như bị người ta giành mất món cá vậy, vẻ mặt dữ tợn.

Cũng may quá trình này không tốn nhiều thời gian.

Điều chỉnh xong vị trí bình dịch, hộ sĩ nói vài câu rồi rời đi....

"Ngươi sợ tiêm?"

Lục Dương cười nói.

"Ngươi chẳng lẽ không sợ?"

Lữ Tiểu Vũ trả lại một câu, trên trán toát đầy mồ hôi lạnh.

"Ta không sợ, so với tiêm mà nói, ta sợ uống thuốc nhiều hơn..." Lục Dương nghĩ tới mấy loại thuốc bắc khi còn bé uống vào bụng, nghĩ thôi đã thấy sợ rồi.

Từ lúc còn rất nhỏ, hắn thà bị tiêm còn hơn là đi uống thuốc.

"Còn có người sợ uống thuốc à?"

Lữ Tiểu Vũ trợn tròn mắt.

"Không phải cũng có người sợ tiêm sao?" Lục Dương cười lạnh nói.

Hai người khịa lẫn nhau một phen, Lữ Tiểu Vũ mới hỏi: "Trước ở phòng làm việc của ta ngươi nói có chuyện cần bàn bạc sao, có chuyện gì thì nói đi, vừa vặn bây giờ có thời gian..."

"Truyền dịch rồi mà vẫn còn muốn quản công việc a." Lục Dương trả lời.

"Nói đi, dù sao bây giờ cũng không có việc gì." Lữ Tiểu Vũ giật giật quần Lục Dương.

Lục Dương lúc này mới đem kê hoạch tạo Võng Hồng cho nền tảng nói ra....

Lữ Tiểu Vũ trầm mặc nửa ngày: "Gần đây bên phía QQ, hình như cũng muốn làm một cái APP để đăng tải những video ngắn, tuy rằng chút ta đã đi trước một bước, cũng có nhiều biến hóa, nhưng so với lưu lượng người dùng, thì công ty chúng ta còn chưa đủ tuổi..."

Lời này cũng không phải là giả.

Hiện tại QQ có bao nhiêu lợi hại, không cần nói cũng biết, tuy rằng đã sớm chuẩn bị tâm lý, nhưng nghe Lữ Tiểu Vũ nói vậy, Lục Dương vẫn hơi nhíu mày lại, QQ này, thật đúng là một miếng thịt mỡ cũng không có ý định nhả ra.

"Ngươi xác định bọn họ cũng có ý định bắt tay vào làm?"

Lục Dương hỏi.

Lữ Tiểu Vũ gật đầu: "Là một đồng học nói cho ta biết đấy, lúc trước hắn từng làm việc ở QQ một đoạn thời gian, lúc kia, QQ nhiều lần lên kế hoạch làm một nền tảng đăng tải video cho người dùng, nhưng bởi vì mở rộng Wechat, liền tạm thời gác lại...Gần đây hình như đã khởi động lại."

Ở trong nước, về mảng internet, đa số đều bị QQ chiếm đoạt trực tiếp hay gián tiếp bằng cách khống chế cổ phần, không thể nói ít, chỉ có thể nói rất nhiều....CC video là nơi phát triển nhất trong hệ sinh thái CCilicili, nên bị người ta coi trọng cũng là điều bình thường.

Lục Dương cười cười, nói ra: "Không cần lo lắng..."