Trọng sinh thay đổi thời đại

Chương 616: Đào Góc Tường (1)




"Ngươi muốn thành lập một câu lạc bộ?"

Trong văn phòng, Lữ Tiểu Vũ có chút kinh ngạc hỏi.

Nàng thật sự có chút không hiểu rõ vị lão bản này của mình, đang yên đang lành tự nhiên lại muốn thành lập câu lạc bộ?

"Đúng vậy a."

Lục Dương uống một ngụm cà phê vừa pha.

"Phải nói là câu lạc bộ Liên Minh Huyền Thoại, hay đội tuyển cũng được, cái trò chơi này hiện tại vô cùng hot, ký túc xá chúng ta có bốn người, thì ba ngươi đã chơi tựa game này...Hiện tại thành lập một câu lạc bộ, trên cơ bản có lời không lỗ, nếu có thành tích tốt, có thể tiếp kiệm cho công ty chúng ta rất nhiều tiền quảng cáo."

Bút lông màu đen trên tay Lữ Tiểu Vũ chuyển động một vòng, nàng nói ra :"Lão bản, công ty chúng ta hình như cũng không sợ lỗ nha, hơn nữa, công ty sắp chuyển qua nơi làm việc mới, ta thật sự không có nhiều tinh lực đi làm việc khác, nên....."

Lục Dương nói thành lập chiến đội của trò chơi kia, Lữ Tiểu Vũ đương nhiên cũng biết.

Chất nữ của nàng là Lữ Tiểu Bạch lần trước về nhà, còn tải về máy tính nàng một cái, một bên vừa chơi, một bên vừa kêu trời kêu đất, nếu gặp người không biết, còn tưởng rằng nha đầu kia bị bênh tâm thần.

Dưới suy nghĩ Lữ Tiểu Vũ, xem ra, lão bản đoán chừng cũng trầm mê vào cái trò chơi này nên mới muốn thành lập câu lạc bộ, hơn nữa cái câu lạc bộ này cũng không phải loại kiếm tiền, coi như kiếm được đi, thì có thể hơn CCilicili hay sàn thương mại điện tử sao?

Lục Dương cười nói: "Ta chỉ muốn thương lượng với ngươi trước một chút, giai đoạn đầu chỉ cần đầu tư vào mười triệu là đủ rồi, không cần ngươi quan tâm, để ta tự mình giày vò...."

"Vậy được rồi, lão bản tự tính đi."

Lữ Tiểu Vũ không tiếp tục phản đối.

Dù sao coi như lão bản khong làm chuyện này, trên cơ bản đều là chủ tịch bù nhìn, hiện tại có chuyện cho hắn làm, cũng cho hắn hiểu khổ cực ra sao, hơn nữa thành lập câu lạc bộ cũng giúp công ty thêm nổi tiếng đôi chút.

Coi như thua lỗ, cũng không sao cả, chỉ một nghìn vạn mà thôi.

Lữ Tiểu Vũ à, Lữ Tiểu Vũ, ngươi thay đổi rồi?

Đến cả mười triệu mà cũng không xem ra gì rồi.

Lữ Tiểu Vũ âm thầm nghĩ đến.

Sau khi dùng hơn hai trăm triệu mua văn phong mới, nàng càng ngày càng không lo tiền như trước, đây cũng không phải là một dấu hiệu tốt.

Trở lại văn phòng.

Lục Dương bật máy tính lên, bắt đầu viết kế hoạch.

Muốn thành lập một câu lạc bộ, dù chỉ là một câu lạc bộ nhỏ bé, cũng không phải là chuyện đơn giản, nhân lực vật lực, Lục Dương có thể điều động người từ công ty, nhưng mấy việc nhỏ nhặt có rất nhiều...

Ví dụ như tiền lương tuyển thủ, sân huấn luyện, tư cách tham gia thi đấu.....Rất nhiều thứ linh tinh cần phải giải quyết.

Sau khi thành lập Csite, Lục Dương cũng không phải người mới không biết gì như lúc trước khởi nghiệp, ở tại máy tính mấy giờ, hắn viết xong bản kế hoạch của mình.

Đầu tư mười triệu vào, đã đủ để duy trì một năm rồi.

Chỗ luyện tập rất đơn giản.

Tòa nhà văn phòng hai mươi tầng bên kia, tùy tiện lấy ra một tầng là được, tiền thuê nhà cũng có thể tiết kiệm một khoản, chỉ cần lắp đặt thêm tiết bị tập luyện là được, tư cách tham gia giải đấu cũng đơn giản, hiện tại không có nhiều chiến đội, chỉ cần có tiền, không có thứ gì không mua được, về phần tên chiến đội, không cần phải nói, đương nhiên gọi là CCilicili rồi.

Hiện tại thiếu khuyết duy nhất là tuyền thủ chuyên nghiệp, cùng với huấn luyện viên, còn có nhân viên hậu cần.

Mà biện pháp đơn giản nhất chính là thọc gậy bánh xe.

...

Ba ngày sau.

Thượng Hải.

Công viên Lĩnh Nam.

Lục Dương gặp được người mình ước hẹn trên mạng.

Người này vóc dáng không cao, hơi gầy, mái tóc dài dài, nhìn qua khá trẻ tuổi.

"A Bố."

Lục Dương kêu một tiếng tên đối phương.

Nghe được Lục Dương gọi mình, A Bố mới xác định người trẻ tuổi này chính là lão bản muốn gặp mình, hắn vội vàng đi tới, có chút kinh ngạc nói: "Lục lão bản, ngài thật là trẻ tuổi."

"Bình thường, bình thường."

Nhìn thấy đối phương có vài phần chần chờ, Lục Dương cười cười: "Ngươi không cần hoài nghi, ta chính là đại lão bản Csite, đây là danh thiếp của ta."

Trước khi đến Thượng Hải, Lục Dương cầm theo một hộp danh thiếp định chế, phía trên viết chức vụ chủ tịch công ty truyền thông Sơn Hải Văn Hóa, người sáng lập Csite, danh thiếp này là loại đặt làm theo yêu cầu, nên nhìn qua hết sức hoa lệ, bốn phía còn khảm nạm lá vàng.

Cầm lấy danh thiếp, A Bố giảm đi vài sự chần chờ, hắn cười nói: "Ta không có hoài nghi thân phận lão bản của ngài, chỉ có chút kinh ngạc khi lão bản lại còn trẻ như vậy."

Lục Dương mỉm cười: "Thi đấu thể thao điện tử không phải toàn là người trẻ chơi sao? Ngươi chẳng lẽ hy vọng lão bản của mình là một nam nhân trung niên?"

"Cũng không phải ý này." A Bố cười ngượng ngùng, trên khuôn mặt trẻ tuổi có vài phần ngây ngô.

"Chúng ta ngồi xuống nói chuyện."